Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 3075: Tràng Cảnh Quen Thuộc!

Tất cả mọi người đều đang âm thẩm cân nhắc lợi và hại.Đạo Thiên Tôn nói khẽ: "Nếu Cự Phủ không đi tìm Tô Vũ mà là muốn trả thù vạn tộc thì sao? Một vị Thiên Tôn không bị ràng buộc, một khi âm thầm trả thù chúng ta thì sẽ rất phiền phức!"Tam Nguyệt nhìn về phía bọn hắn, nữa ngày sau mới nghiến răng nghiến lợi quát: "Một là gã đi đối phó Hỗn Độn nhất tộc, hoặc là đi tìm Tô Vũ, không thì đi tìm Bách Chiến dể đối phó Nguyệt La, còn nếu gã dám đối phó vạn tộc... Tam Nguyệt ở đây thẻ, ta sẽ giết gã! Thực Thiết nhất tộc ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho gã!"Lúc này lão nói năng táo bạo hơn rất nhiều, không còn vẻ chất phác mà mọi khi là nộ khí ngập trời: "Ta sẽ nói rõ mọi chuyện với gã, ta cũng cam đoan với các vị nếu gã thật sự xuất thủ với vạn tộc, dù phải từ bỏ Thực Thiết nhất tộc thì ta cũng sẽ truy sát đến cùng! Chư vị, như thế đã đủ chưa?"Tam Nguyệt và vạn tộc không phải một lòng, điểm ấy mọi người đều rất rõ ràng, lão hẳn là đã nghiêng về phía Tô Vũ, chỉ là vận khí của lão không tốt lắm, còn chưa phát động thì phe của Tô Vũ cơ hồ đã xong đời!Thời khắc này Tam Nguyệt tựa như thùng thuốc nổ, bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung!Không thả Cự Phủ, Tam Nguyệt có thể sẽ lựa chọn phản loạn nghị hội, thậm chí xuất công nhưng không xuất lực, có điều bất kể lão đầu nhập vào dưới trướng Tô Vũ hay là chung lòng cùng vạn tộc thì giờ phút này họ đều có cùng một mục đích: đối phó với Hỗn Độn nhất mạch!Nghĩ đến đây, mấy vị Thiên Tôn bí mật truyền âm một phen, rất nhanh, Nhật Miện Thiên Tôn nói: "Tam Nguyệt đạo huynh bót giận, chúng ta đâu có bảo không thả Cự Phủ! Đã có thể bắt gã một lần thì cũng có thể bắt lại lần nữa! Nghe Tam Nguyệt đạo huynh vậy, thả Cự Phủ đi!"Ông ta khẽ cười: "Vạn tộc nghị hội còn không đến mức sợ một vị Thiên Tôn, chư vị ở đây cũng sẽ không sợ tên Cự Phủ kia! Nếu gã thực sự có can đảm làm gì thì chúng ta liền giết gã, cũng tiện đoạn tuyệt tâm tư của đối phương!"Các vị Thiên Tôn nhao nhao gật đầu.Cự Phủ chỉ là chuyện nhỏ!Lúc này Nhật Miện lại nói: "Cự Phủ không đáng để lo, Tô Vũ thì có khả năng hắn đã trốn về hạ giới, trước mắt không dễ phán đoán tình huống, nhưng uy hiếp của Hỗn Độn nhất tộc thì đang ở ngay trước mắt!""Chư vị, mạch này có khả năng tồn tại hai vị chủ nhân quy tắc, ngoại trừ vị cường giả không ra mặt, chỉ tính riêng lão gia hỏa đã tới thì cũng đủ thấy rất lợi hại. Tuy thực lực lão chưa bằng chủ nhân quy tắc năm xưa, nhưng cũng chẳng kém là bao. Chỉ sợ, đủ để địch nổi Bách Chiến!"Nghe thế, nhất thời sắc mặt mọi người đều trở nên nặng nề.Khó chơi!Nhật Miện Thiên Tôn cũng chưa chắc có thể địch nổi lão già kia, đương nhiên, hẳn là có hi vọng chiến một trận, nhưng xác suất thất bại sẽ rất lớn.Mà Nhật Miện Thiên Tôn thì nói khẽ: "Không được thì gọi theo hai vị đạo huynh khác, ba người chúng ta hẳn là có thể giải quyết tên đó!"Lời này vừa nói ra, có kẻ lộ ra ánh mắt dị dạng.Hai vị đạo huynh khác... Tam đại tộc quả nhiên vẫn có nội tình hùng hậu!Chỉ sợ là đang nói đến hai tộc Tiên Ma!Ba đại cường giả liên thủ, lại còn nói có tự tin giải quyết vị lão tổ kia, thực lực này hiển nhiên không tầm thường, phải biết trước đó bốn Đại Thiên Tôn liên thủ đều không thể đối kháng đối phương.Mà mấy người Đạo Thiên Tôn đều không lên tiếng.Vạn tộc vẫn có nội tình.Nhân tộc có nội tình, bọn hắn cũng có.Triều tịch trước dù là Nguyệt La không phong ấn Bách Chiến thì vạn tộc cũng chưa chắc đã thất bại, phải biết một số lão gia hỏa còn chưa xuất thủ.Đương nhiên nếu thật sự liều mạng tranh đấu, kết quả cuối cùng khẳng định là lưỡng bại câu thương."Bách Chiến đâu?"Bấy giờ, Thiên Mệnh Hầu bỗng nhiên đặt ra nghỉ vấn: "Chẳng lẽ hắn đã đánh tới chỗ sâu trong Hỗn Độn Sơn hay là như thế nào rồi? Làm sao lại không có tí động tĩnh gì nhỉ?"Bách Chiến hoàn toàn không có bất kỳ động tĩnh nào!Rõ ràng lần này là do Nhân tộc xuất thủ giết Hỗn Độn nhất tộc, Hỗn Độn nhất tộc là kẻ thù lớn của Bách Chiến, kết quả Bách Chiến lại chẳng buồn ló mặt. Nếu Bách Chiến xuất hiện thì có lẽ lần này phe Tô Vũ sẽ không thua thảm hại như vậy!Dù bị phong ấn thì để hắn ta đối phó với Nguyệt Hạo vẫn được!"Tên mãng phu Bách Chiến sẽ không bị Nguyệt La phong ấn lần nữa chứ?"Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không thể phản bác được!Có lẽ... thật sự có khả năng ấy!Nếu là như vậy, gia hỏa Bách Chiến kia quả là không cứu nổi nữa rồi!Một trận đại chiến chấn động thiên hạ.Pháo hoa nổ tung trên bầu trời thật lâu vẫn chưa dừng lại, tạo thành mỹ cảnh xán lạn tại Hỗn Độn Sơn, nhưng mà đây là do mấy chục vị Hợp Đạo, hơn mười vị Thiên Vương cùng một vị Thiên Tôn vẫn lạc tạo thành.Sâu trong Hỗn Độn Sơn là một khu vực rất rộng lớn, rộng lớn đến mức dãy núi hội tụ che khuất bầu trời, thậm chí không nhìn thấy thượng giới chân chính ở đâu nữa.Trên đỉnh dãy núi.Một thân ảnh hiển hiện, chắp hai tay sau lưng quan sát thiên địa này.Phương xa, từng đóa pháo hoa nở rộ khiến cho hắn lâm vào trong hồi ức.Cương phong gào thét lại không ảnh hưởng gì đến hắn.Trường bào vàng kim theo gió bay múa, lộ ra mấy phần tiêu sái."Bệ hạ!"Mấy người biến mất trước đó giờ phút này bỗng nhiên xuất hiện sau lưng hắn, nhìn bóng lưng hắn chốc lát, buôn vui đan xen lẫn nhau.Vân Thủy Hầu ngẩng đầu, một mặt nhu tình, ngưỡng mộ, run rẩy nói: "Bệ hạ, Ám Ảnh... Bọn họ hi sinh rồi!"Mà kẻ đón nhóm bọn họ tới là một nữ tử kiều mị xinh đẹp, nàng ta nở nụ cười quyến rũ, cũng chăm chú nhìn bóng lưng nam tử phía trước.Tấm lưng kia cao lớn tựa núi, khiến cho người ta nhìn mà phải ngưỡng vọng."Ta đã biết"Nam tử đưa lưng về phía bọn họ, nhìn về phía nơi xa, hồi lâu sau mới khẽ cười nói:"Không sao, có rảnh thì tới hạ giới một chuyến, đi thời không trường hà xem thử, có lẽ có một chút đại đạo tàn niệm chưa vẫn lạc. Nhìn xem có thể thu hồi thứ gì đó hay không"Vân Thủy Hầu lập tức kích động vạn phần: "Bệ hạ... Ngài.. "Nam tử quay người nhìn về phía mọi người, lòng hơi phiền muộn, khẽ thở dài rồi lộ ra ý cười: "Ta sẽ không để người của ta chết vô ích! Bất quá... "Hắn nhìn về phía mấy người bên dưới, chậm rãi hỏi: "Tại sao lại đột ngột bộc phát đại chiến như vậy?""Bệ hạ.. "Vân Thủy Hầu vội đáp: "Nhân chủ thế hệ này và vạn tộc đã đạt thành nhất trí, cộng thêm Tuyết Lan tướng quân bọn họ trở về, hắn muốn tập kích Hỗn Độn nhất tộc nhưng lại phán đoán sai thực lực đối phương. Kẻ địch có nhiều hơn một vị Thiên Tôn.Hắn không cam lòng thất bại nên mới hạ lệnh tử chiến"Nam tử rơi vào trầm tư.Hồi lâu sau vị này mới mở miệng: "Ngươi cảm thấy Nhân Chủ thế hệ này là người thế nào?""Thiên phú rất mạnh nhưng thực lực bình thường, làm người bá đạo, kiêu ngạo bất tuần... "Nam tử bật cười: "Thực lực bình thường? Ta thấy vẫn được mà!"Dứt lời, hắn xoay người nhìn về một phương hướng nơi xa, hồi lâu sau mới mở miệng:"Nguyệt La, tràng cảnh thế này có quen thuộc không?"Nữ tử xinh đẹp nở nụ cười nhìn theo ánh mắt của hắn, nhìn từng chùm pháo hoa nở rộ trên không trung, rất nhanh liền yêu mị đáp: "Quen thuộc! Hình như năm đó đã từng phát sinh một lần, bất quá lần kia lại càng xán lạn hơn bây giờ!"Vân Thủy Hầu biến sắc: "Bệ hạ... Ý của ngài là?""Chỉ là suy đoán mà thôi"Nam tử nhìn về phía địa phương nơi trận chiến mới vừa diễn ra cách đây không lâu, cười khẽ: "Thú vị!"Rất thú vị!Hắn tựa hồ thấy được tràng cảnh năm xưa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận