Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 2024: Tấn Công Nhân Tộc

Tô Vũ cảm nhận được cảm giác nguy cơ kia đang dần nhạt đi.Bất quá hắn vẫn không dám nghĩ nhiều, sợ bị người cảm ứng được, thậm chí giờ khắc này hắn còn không dám nghĩ chính mình là Tô Vũ.Hắn giống như những người khác, nhìn chằm chằm vào cánh cửa xa xôi trong hư không.Cánh cửa vô cùng lớn!Không phải màu đồng thau, mà là màu bạch ngọc, có vẻ hơi trong suốt.Tinh Vũ!Đây là tên người hay là danh hiệu?Hình như phủ đệ này có quan hệ với Nhân Hoàng, hoặc có thể nói, có lẽ đây chính là cứ điểm của cái gọi là hội nghị vạn tộc, bởi vì lão Quy từng bảo tầng 9 nơi này có khả năng có hình chiếu thời gian của cường giả thời kỳ thượng cổ.Lúc bấy giờ, cánh cổng bạch ngọc kia hơi hơi dao động như thể đang hô hấp, mỗi lần dao động đều sẽ gây ra một trận nguyên khí triều dâng thổi quét tứ phương.Có cảm giác như cánh cửa đó chính là vật sống.“Thật đẹp!”Một tiểu nhân ngư kiều mị bên cạnh Tô Vũ cảm khái.Thanh âm rất êm tai... Tiền đề là đừng nhìn cái đầu cá kia, bộ dáng làm người ta hết muốn ăn.Có vài chủng tộc thích biến thành hình người.Nhân tộc, Tiên tộc, Thần tộc, Ma tộc, những chủng tộc cường đại này đều là hình người, cho nên vạn tộc cũng theo đuổi thời thượng, mấu chốt ở chỗ, một vài tiểu tộc có thẩm mĩ quan quả thực không thể tưởng tượng nổi, có lẽ nhân ngư bên cạnh hắn đây cảm thấy đầu cá của chính mình rất đẹp, cho nên kiên quyết không biến thành đầu người.Theo lý thuyết, tới Lăng Vân cảnh thì đã có thể biến thể hoàn toàn.“Đẹp?”Một người trung niên mang đuôi sói âm lãnh nói: “Ngươi không biết đã có bao nhiêu cường giả chết bên trong ư? Vô số năm trước, có một chủng tộc tới tấn công cánh cửa này, muốn mạnh mẽ phá vỡ, sát nhập Tinh Vũ phủ đệ... kết cục toàn tộc hủy diệt! Chủng tộc kia có vô số cường giả, còn có không ít vô địch, kết quả vẫn là toàn quân bị diệt!”Tô Vũ chưa từng nghe đến chuyện mà đối phương nhắc tới, nhịn không được tò mò hỏi: “Có việc này à? Vậy mà tộc ta không biết, chủng tộc nào ngu như vậy?”Người trung niên kia thấy mọi người đều nhìn mình bèn giải thích: “Quả nhiên không có mấy người còn nhớ rõ. Cũng đúng, các đại tộc đều che giấu, chỉ ước gì tiểu tộc chúng ta ngớ ngẩn đi tấn công cánh cửa kia. Vô số năm trước, có một chủng tộc tên là Thôn Không tộc, chuyên cắn nuốt hư không mà sống, thực lực hết sức cường hãn, cũng coi như một cổ tộc thượng cổ, có điều không biết ngu ngốc thế nào mà lại cứng đầu đòi mạnh mẽ tới phá cửa, muốn tiến vào Tinh Vũ phủ đệ... Cuối cùng rơi vào kết cục toàn tộc huỷ diệt!”Dứt lời, y lại nói: “Kỳ thật bình thường có không ít sinh linh muốn lẻn vào, cuối cùng đều rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu! Cánh cửa này chỉ mở ra khi triều tịch đến, thời điểm khác, dù là bất cứ ai thì cũng đều không thể đi vào trong!”Tô Vũ gật đầu, cái này thì hắn biết.Ngày thường muốn đi vào là chuyện không có khả năng.Thông đạo không mở!Thông đạo đã không mở mà cường ngạnh muốn đi vào cánh cửa bạch ngọc ấy thì chỉ có một kết cục —— chết!Đang nghĩ ngợi, hắn bỗng nhiên biến sắc.Không chỉ mình Tô Vũ, bốn phía, không ít người đều biến sắc.Oanh!Một tiếng vang lớn truyền đến!Một bàn tay khổng lồ hạ xuống, đánh thẳng về phía Nhân tộc, cùng lúc đó, một ánh đao hiện ra, trong nháy mắt ánh đao xuất hiện, một thanh ngọc kiếm xuyên thủng hư không, lao về phía trận doanh Nhân tộc!Kiếm quang xuyên thủng không gian, giống như đánh ra từ thời gian trường hà.Trong trận doanh Nhân tộc, Đại Hạ vương gầm lên một tiếng, hư không quanh ông bạo liệt, bỗng nhiên ông rút đao về, không quản mấy người kia nữa, cũng không quan tâm đến ngọc kiếm và cự chưởng, ông trực tiếp chém một đao phá vỡ hư không rồi nhanh chóng lao lên tấn công trận doanh Tiên tộc!Đúng lúc này, nơi xa xa, hư không bị xé rách, một bóng người xuất hiện bay thẳng về phía Thần tộc!Vô số giáp sĩ bị nứt toạc trong nháy mắt!Trong trận doanh Nhân tộc, trên người Bạch Tuấn Sinh xuất hiện vết máu do sát khí gây ra, vả lại ngọc kiếm vẫn chưa buông xuống, Chu Thiên Phương đứng cạnh khẽ quát một tiếng, một thần văn bùng nổ, trong nháy mắt, khắp hư không bị cắt nát, Chu Thiên Phương mang theo Bạch Tuấn Sinh biến mất ngay tại chỗ.Tất cả xảy ra quá nhanh.Bên kia, Đại Hạ vương tấn công Tiên tộc, Đại Chu vương tấn công Thần tộc, trong nháy mắt, hư không của hai khu vực này đều vỡ nát!Vài giây sau, các thân ảnh vô địch hiện lên, lớn tiếng quát: “Làm gì vậy? Dừng tay!”“Các ngươi muốn mở màn chư thiên chi chiến sao?”“Nhân tộc, dừng tay!”“...”Từng tiếng quát lớn vang lên.Quanh Đại Hạ vương và Đại Chu vương xuất hiện vô số cường giả vô địch cảnh.Sắc mặt Đại Hạ vương hết sức lạnh lùng, Đại Chu vương thì mỉm cười lùi lại mấy bước, sau đó trốn vào hư không, biến mất không thấy tung tích đâu.Đại Hạ vương nhìn bốn phía, nhìn thoáng qua Đạo vương và Bạch Phát Thần vương bên kia, rồi lại nhìn bảy tám vị vô địch mơ hồ hiện ra quanh mình, ông gằn từng tiếng: “Hay lắm! Cứ chờ xem!”Dứt lời, ông biến mất tại chỗ.Bốn phía lập tức khôi phục an tĩnh.Đạo vương và Bạch Phát Thần vương lộ vẻ bình thản, không nói gì, chỉ là trong lòng thì hơi nghi hoặc.Không phải Bạch Tuấn Sinh ư?Vậy chẳng lẽ là mấy người Ngô Kỳ?Trong nháy mắt vừa rồi, thân thể Bạch Tuấn Sinh bị sát khí đâm thủng, thân thể gầy yếu kia bị tổn thương đến mức có thể nhìn thấy xương cốt nhỏ bé yếu ớt, dù Tô Vũ đã trọng thương thì cũng không đến mức yếu ớt như vậy.. . .Giờ phút này, Bạch Tuấn Sinh đổ mồ hôi lạnh toàn thân.May mà sau khi được Tô Vũ dặn dò, vừa đến đây hắn liền chạy đi tìm Chu Thiên Phương!Bằng không, hắn đã chết.Chết chắc rồi!Thực lực Chu Thiên Phương không yếu, không phải loại lót đáy trong cảnh giới vô địch, hơn trăm năm trước, y cũng từng đại chiến vô địch mà không rơi xuống thế hạ phong.Hơn trăm năm sau, thực lực y càng mạnh.Cho nên trong nháy mắt vừa rồi, tuy rằng bị hai đại cường giả đột kích, Chu Thiên Phương vẫn nhanh chóng cắt không gian, vật đổi sao dời, mang theo Bạch Tuấn Sinh biến mất khỏi chỗ cũ.Lúc bấy giờ, sắc mặt Chu Thiên Phương trở nên ngưng trọng.Y nhìn thoáng qua Bạch Tuấn Sinh, truyền âm nói: “Bọn họ nghĩ ngươi là Tô Vũ nên mới thử tấn công. Ngươi cẩn thận một chút, tốt nhất là lần này không tiến vào Tinh Vũ phủ đệ nữa!”Bạch Tuấn Sinh vừa đến đây liền tìm y cầu che chở.Chu Thiên Phương nghe vậy liền biết có nguy hiểm, nhưng không ngờ hai đại cường giả kia dám mặc kệ thái độ Nhân tộc, thấy hắn liền một kích tất sát, dẫn tới Đại Hạ vương và Đại Chu vương mới phải trực tiếp tấn công đại bản doanh của bọn họ, các vô địch khác mà không nhúng tay thì chưa chắc hai kẻ kia đã chịu ngừng.Quá nguy hiểm!Vừa rồi nếu chỉ có một mình y, y tuyệt đối không bảo vệ nổi gia hỏa này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận