Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1584: Ếch Ngồi Đáy Giếng

Đa thần văn học viện.Hạ Hổ Vưu ở trên đường nhỏ, đi theo một vị tiểu tiên nữ tiên khí quanh thân, lấy lòng nói: “Ngọc Tuyền tiên tử, ngươi muốn đi đâu, ta đi với ngươi.”Phía trước, tiểu tiên nữ quay đầu nhìn cậu một cái, vẻ khinh miệt chợt lóe lên trong mắt rồi biến mất, nàng ta tươi cười đ: “Hổ Vưu điện hạ, đừng làm phiền ta, ta chỉ đang đi dạo mà thôi.”“Sao vậy được, nếu không, ta sai Long Võ hộ vệ đến, tránh cho có kẻ không có mắt mạo phạm tiên tử.”Hạ Hổ Vưu tươi cười đầy mặt, “Ngọc Tuyền tiên tử cũng biết, Đại Hạ phủ ta có vài người bảo thủ, không quá vừa lòng với việc mời chào học viên vạn tộc, bọn họ bất mãn với Yêu tộc, Long tộc, Thần Ma thì thôi, nhưng Ngọc Tuyền tiên tử chính là minh hữu của chúng ta, là người Tiên tộc, còn là hậu duệ của Thiên Vũ Tiên vương. . .”Hạ Hổ Vưu cảm khái: “Tiên tộc tới giúp chúng ta, đám người bảo thủ kia thật sự là quá ngoan cố!”Cậu lắc đầu, vẻ mặt bất mãn.“Nếu ta trở thành Phủ chủ, nhất định phải loại bỏ đám người bảo thủ này, ví dụ như Triệu Duệ, hắn chính là kẻ cuồng sát điển hình!”Triệu Duệ, Long Võ vệ tướng chủ.Ánh mắt Ngọc Tuyền khẽ động, nàng ta cười nói: “Hổ Vưu điện hạ, Triệu tướng quân cũng là có ý tốt, sao có thể nói như vậy, ở Tiên giới ta đã từng nghe danh Triệu tướng quân, ở trên chiến trường Chư Thiên, ngài ấy suất lĩnh Long Võ Vệ, càn quét chiến khu Phía Đông, giết vô số kẻ địch.”Hạ Hổ Vưu lúng túng đáp: “Lúc này giết chóc chỉ dẫn tới chiến tranh, không phải chuyện tốt! Hiện giờ Đại Hạ phủ cần nghỉ ngơi lấy lại sức, đây là ý ta, cũng là ý tứ của rất nhiều người, nhị gia gia của ta, kể cả Vạn phủ trưởng của Đại Hạ Văn Minh học phủ cùng với Hồ đại tổng quản đều có suy nghĩ tương tự. Nên tĩnh dưỡng, không thể vô duyên vô cớ trêu chọc đối thủ!”“Huyết Đồ vương đại nhân mà biết... chẳng lẽ không tức giận sao?”Ngọc Tuyền cười, “Huyết Đồ vương đại nhân dùng vài thập niên giết ra uy danh, Hổ Vưu điện hạ nói vậy thì không tốt lắm.”Hạ Hổ Vưu nhìn xung quanh, thấy không có ai quanh đây, cậu cẩn thận nói: “Ta đâu có ngốc, đương nhiên sẽ không nói như vậy với cha ta! Kỳ thật ta cũng chỉ đang suy nghĩ vì sự an toàn của cha ta thôi, ông ấy sắp chứng đạo, lúc này sao có thể tiếp tục giết chóc nữa. Nhưng, cha ta ấy à, tính cách quá thẳng!”Cậu thở dài một tiếng, bộ dáng có chút bất đắc dĩ, thấp giọng nói: “Ta chỉ nói vậy với Ngọc Tuyền tiên tử thôi, kỳ thật... Ta biết ý tứ của nhị gia gia, ông muốn được Tiên tộc trợ giúp. Ngọc Tuyền, ta không phải kẻ ngốc, ta chỉ hy vọng Đại Hạ phủ có thể bình an, không xảy ra bất cứ phiền toái nào nữa, kể cả cha ta, ta cũng hy vọng ông ấy có thể an toàn chứng đạo.”Cậu nói rất thành khẩn: “Ngọc Tuyền, nếu chúng ta liên hôn, ta bảo đảm nhất định sẽ đối xử tốt với ngươi, chỉ cần Thiên Vũ Tiên vương nguyện ý xuất lực giúp cha ta một phen khi ông ấy chứng đạo, Đại Hạ phủ ta nhất định mang ơn đội nghĩa! Hạ gia không phải hạng người không khắc ghi ân tình.”Ngọc Tuyền khẽ cười: “Điện hạ nói quá lời, huống chi... Ta chỉ là một trong rất nhiều hậu duệ của tiên tổ, quan hệ không quá thân mật với ngài ấy, không xứng với Hổ Vưu điện hạ.”Hạ Hổ Vưu nhanh chóng đáp: “Sao lại nói vậy? Xứng đôi, tuyệt đối xứng đôi! Nếu Thiên Vũ Tiên vương không coi trọng Ngọc Tuyền, tại sao lại đưa ngươi tới Đại Hạ phủ?”“Hổ Vưu điện hạ, ta sẽ cố gắng hết sức.”Ngọc Tuyền nhẹ giọng đáp: “Ta sẽ thương lượng với trưởng bối trong tộc để sớm đạt thành hiệp nghị với Đại Hạ phủ, nếu Huyết Đồ vương chứng đạo thành công, Hạ gia có hai vị vô địch, khi ấy ta gả vào Hạ gia cũng coi như một niềm vinh hạnh.”Khi đó Hạ gia đích thật là hào môn, dù đặt trong vạn tộc vạn giới thì cũng là hào môn.Một nhà có hai tôn vô địch!Bất quá hiện tại Hạ Long Võ còn chưa phải.Nhưng nếu thành công, vậy Hạ gia chắc chắn sẽ là gia tộc hào môn hiếm có trong vạn tộc, thực lực Đại Hạ vương vô cùng cường đại, sau khi chứng đạo thành công, Hạ Long Võ chắc chắn cũng vô cùng mạnh mẽ.Hạ Hổ Vưu gật đầu mỉm cười, “Nhất định là vậy, ta tin tưởng Ngọc Tuyền ngươi có thể làm được, Thiên Vũ Tiên vương sẽ đạt thành hiệp nghị với Hạ gia.”Nói đến đây, cậu nhỏ giọng thì thầm: “Ngọc Tuyền, nhớ báo cho trưởng bối trong tộc rằng, cha ta. . . Có lẽ sắp chứng đạo rồi.”“Huyết Đồ vương chuẩn bị chứng đạo ư? Khi nào?”Hạ Hổ Vưu cười lảng tránh, “Sắp rồi, cụ thể là khi nào thì ta cũng không quá rõ ràng.”“Ở Nhân cảnh hay ở chiến trường Chư Thiên?”“Cái này. . .”Hạ Hổ Vưu cười gượng: “Ngươi coi như ta không biết đi, Ngọc Tuyền, ta không thể tiết lộ, ngươi hiểu không?”“Hiểu rồi!”Ngọc Tuyền gật đầu, nàng ta cười cười, rồi làm như vô tình hỏi: “Hổ Vưu, ngươi quen Tô Vũ không?”“Có!”Hạ Hổ Vưu gật đầu, cười hỏi: “Làm sao vậy?”“Gần đây hắn rất nổi bật ở chiến trường Chư Thiên, ngươi biết không?”Hạ Hổ Vưu gật đầu, “Có nghe tin đồn!”Dứt lời, cậu thở dài, “Xằng bậy! Đại Hạ phủ vốn đã địch vây tứ phía, hắn còn trêu chọc nhiều cường địch như vậy. May mà hiện tại hắn không tính là người Đại Hạ phủ, nếu không thì phiền toái lớn, hiện tại tốt nhất là Đại Hạ phủ đừng tham dự vào mối phiền phức này, cứ để Đại Minh phủ gánh thôi!”“Ngươi không cảm thấy hắn cường đại quá mức sao?”Ngọc Tuyền nhẹ giọng nói: “Ta nghe người ta nói, khi nhập học hắn mới chỉ là Khai Nguyên, đến giờ mới hơn một năm ngắn ngủn, hắn đã có thể giết Nhật Nguyệt, có tin đồn rằng hắn có truyền thừa di tích vô địch. Hổ Vưu, hiện giờ ngươi chỉ là Đằng Không, nếu ngươi có được di tích ấy, trở thành Lăng Vân Sơn Hải, thậm chí Nhật Nguyệt... Vậy có thể giúp Đại Hạ phủ gia tăng một ít lực uy hiếp.”Hạ Hổ Vưu nhíu mày, “Ngọc Tuyền, không thể nói như thế! Tuyệt đối đừng có ý đồ với di tích của Tô Vũ. Hạ gia ta lập phủ mấy trăm năm là nhờ dựa vào quan điểm yêu dân như con, đồ vật của bá tánh thì là của bá tánh, cơ duyên cũng không ngoại lệ.”“Không giống nhau, di tích vô địch không thuộc về bất kì ai, người có duyên sẽ đạt được!”Ngọc Tuyền vội nói: “Huống chi, hắn không về đây được nữa. Hắn đã trở thành thành chủ cổ thành! Hiện giờ hắn bị trói buộc với cổ thành, không thể về Nhân cảnh, hắn rời cổ thành vài ngày sẽ có khả năng lập tức vong mạng, mà từ cổ thành đến Đại Hạ phủ đâu phải chỉ cần vài ngày là xong.”Ngọc Tuyền nhẹ giọng: “Hổ Vưu, ngươi tự ngẫm lại đi, hiện tại Nam Nguyên tụ tập rất nhiều người, người ngoài cũng đã đến, chỉ có mình Hạ gia không đi tìm. Huyết Đồ vương chướng mắt, Hạ Hầu gia không để bụng, nhưng ngươi thì sao? Trong dòng chính Hạ gia, ngươi mới là người có tư cách tiếp nhận chức vụ Phủ chủ đời sau nhất, mà nay ta lại nghe nói kẻ được ủng hộ nhất không phải ngươi, mà là Hạ Ngọc Văn lão sư.”Hạ Hổ Vưu nhíu mày: “Không sao, đường ca ta mạnh hơn ta, nhưng lúc trước so đấu với Bạch Phong đã mất hết mặt mũi rồi, hơn nữa còn có mờ ám với Đại Chu phủ, cha ta và nhị gia gia sẽ không giao vị trí Phủ chủ cho y.”“Chưa chắc, nếu Đại Chu phủ nguyện ý trợ lực Đại Hạ phủ, vậy Hạ Ngọc Văn lão sư chính là cầu nối hữu nghị.”Ngọc Tuyền lại châm dầu vào lửa: “Thực lực y rất mạnh, cũng từng lên Hoàng bảng Liệp Thiên bảng, là thiên tài hiếm có của Nhân tộc.”“Hoàng bảng?”Hạ Hổ Vưu bĩu môi: “Y còn không bằng Bạch Phong, bị Bạch Phong đánh bại, y lên bảng cũng không chứng minh được điều gì, huống chi hiện tại cũng rớt khỏi bảng rồi.”Ngọc Tuyền khẽ nhíu mày, rồi lại nói: “Vậy thì thôi, là do chính ngươi không coi trọng. Hổ Vưu, trong chư thiên vạn giới, thứ được coi trọng kỳ thật không phải thân phận bối cảnh, mà là thực lực bản thân, ngươi là Đằng Không, dù trở thành Phủ chủ, ngươi cảm thấy Đại Hạ phủ sẽ phục ngươi sao?”“Cha ta chứng đạo thành công, vậy ta có thể là Lăng Vân!”“Vẫn quá yếu ớt!”Ngọc Tuyền lắc đầu, “Thực lực như vậy sao có thể trở thành chủ nhân một phủ, chấn áp một phương?”“Tô Vũ cũng mới là Lăng Vân thôi.”Ngươi so ngươi với Tô Vũ ư?Ngọc Tuyền thầm khinh thường, ngươi cho rằng gia tộc ngươi cường đại thì ngươi ghê gớm lắm sao?Ngươi so cái gì với Tô Vũ?Tô Vũ có tài, gan lớn, thực lực cũng mạnh hơn ngươi nhiều!Nếu không phải bị xuất thân đa thần văn nhất hệ giới hạn, nếu hắn chỉ là Chiến Giả thì có lẽ hiện tại Tô Vũ đã có địa vị rất cao ở Nhân cảnh, còn cao hơn Hạ Hổ Vưu ngươi, vô địch vạn tộc cũng sẽ không làm khó hắn.Làm người sao lại không tự biết thân biết phận!Ếch ngồi đáy giếng!Cho rằng mình là con trai của Hạ Long Võ thì rất ghê gớm à?Một khi hai vị vô địch Hạ gia ngã xuống, ngươi chẳng là cái gì cả!“Tùy ngươi, có lẽ di tích Nam Nguyên thật sự tồn tại, Hổ Vưu ngươi không để bụng, Tô Vũ cũng sẽ không trở lại, cuối cùng không biết kẻ nào sẽ được lợi!”Ngọc Tuyền không nói gì nữa, nhanh chóng rời đi.Hạ Hổ Vưu đứng yên tại chỗ, lộ biểu tình suy tư.Cậu lẩm bẩm: “Thực lực... Di tích!”Hạ Hổ Vưu cứ như vậy yên lặng rời khỏi, mà Ngọc Tuyền đã đi xa lại nở nụ cười xán lạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận