Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 2952: Cung Nhân Hoàng.

Tiếng thở dốc quanh quẩn bên tai.Tô Vũ xông vào trong Tinh Vũ phủ đệ xong, nhịn không được mà thở hổn hển kịch liệt.Nếu không có hòn đá nhô trợ giúp thì chỉ e hắn không có cơ hội thoát đi được.Đương nhiên, không có hòn đá nhỏ thì có lẽ sẽ chẳng có chuyến đi lên thượng giới.Thở dốc một trận, Tô Vũ ngẩng đâu, ánh mắt biến ảo một chút, nơi mà hắn lao ra hình như ở ngay trên đỉnh đầu, nói cách khác, lỗ hổng kia nằm ở ngay trên đỉnh đầu của hắn.Tô Vũ nhìn quanh một vòng, vị trí hiện tại của hắn hẳn là một phòng tu luyện.Nhân Hoàng?Trong lòng Tô Vũ khẽ nhúc nhích, Văn Minh Chí chợt lóe sáng, thả đám người Anh Vũ ra.Hắn không biết, nhưng hắn cảm thấy hẳn là sẽ có người biết.Quả nhiên, ngay khi mấy vị Đại Chu vương xuất hiện, Đại Chu vương kinh ngạc nhìn quanh một lượt, nửa ngày sau mới mê mang cất tiếng: "Chúng ta... hình như... hình như chúng ta đang ở cung Nhân Hoàng"Những người khác nhao nhao nhìn về phía y.Kể cả mấy vị Hầu thượng cổ.Kỳ thật bọn họ không biết cung Nhân Hoàng trông ra sao.Thượng cổ Nhân tộc có 36 vương, còn có 4 vị Cực Địa Chi vương, cộng thêm 360 tôn Hầu thượng cổ, kỳ thật họ rất ít khi được gặp mặt Nhân Hoàng.Cung Nhân Hoàng càng không phải là nơi có thể tùy ý tới.Nơi đây là cung Nhân Hoàng sao?Bọn họ đã quay về Tinh Vũ phủ đệ rồi?Tất cả mọi người hơi hoảng hốt, từ thượng giới lại đột ngột về tới hạ giới rồi ư?Đại Chu vương không nói chuyện, y nhìn chung quanh một lần, rất nhanh liền lên tiếng: "Ta cảm thấy rất giống, dĩ nhiên chưa chắc đã là thật. Bất quá bố trí và bố cục đều hệt như phong cách của Nhân Hoàng bệ hạ trong trí nhớ của ta"Đây là một gian phòng không nhỏ.Kỳ thật Tô Vũ không nhìn ra phong cách có điểm gì đặc biệt, trong phòng bố trí tương đối đơn giản, đập vào mi mắt là một giá sách lớn, bên cạnh giá sách là một cái giá đỡ binh khí.Ý là một tay đao, một tay sách hả?Trong góc phòng là một cái bàn trà phối với hai cái ghế, nếu nơi này là chỗ Nhân Hoàng tu luyện, vậy thì có khả năng Nhân Hoàng còn tiếp kiến người khác ở đây.Mà nơi nhóm Tô Vũ đứng tương đối trống trải, chỉ có một cái bỏ đoàn, có thể là vị trí thường ngày Nhân Hoàng hay tu luyện.Tô Vũ quét một vòng, nhìn về phía Đại Chu vương: "Ngươi chưa từng tới nơi Nhân Hoàng tu luyện sao?""Chưa bao giờ."Đại Chu vương lắc đâu: "Chỗ tu luyện là một nơi rất tư mật. Chỉ là từ cách bài trí, cộng thêm nơi đây là từ thời gian thông đạo đi ra, cho nên ta mới liên hệ đến phòng tu luyện của bệ hạ"Y đi vòng vòng thăm quan bốn phía, ánh mắt đầy về tưởng nhớ.Thoáng chốc, đã vô số năm tháng trôi qua.Khi nào Nhân Hoàng bệ hạ mới có thể trở về?Đại Chu vương cũng chẳng ôm lòng quyết tử trung thành với Bách Chiến vương, y cũng vậy mà Binh Quật hay Đan Ngọc cũng thế. Người truyền lửa kỳ thật đều là truyền thừa ngọn lửa của Nhân Hoàng, lửa của Nhân tộc!Bọn hắn là thuộc hạ của Nhân Hoàng!Bọn hắn là nhóm ám vệ trung thành nhất của Nhân Hoàng!Bọn hắn lưu lại vạn giới, truyền thừa thượng cổ, truyền thừa ý chí của Nhân Hoàng bệ hạ.Bây giờ, bỗng nhiên đến đến nơi này, bỗng nhiên tiến vào cung Nhân Hoàng khiến tâm tư của Đại Chu vương vô cùng hỗn loạn, ta... đã trở về rồi!Từ biệt mười vạn năm!Từ sau khi thượng cổ hủy diệt, không ai có thể lên đến tầng chín, ai cũng không được."Cung Nhân Hoàng!"Lam Thiên đã hóa thành tiểu nữ hài, nhìn chung quanh một lượt rồi cười hì hì nói:"Hình như đều là bảo bối, bất quá sao ta cảm giác chẳng có thanh Thần binh nào vậy, Nhân Hoàng nghèo lắm hả?"Đồ dùng trong phòng đều bị Nhân Hoàng ảnh hưởng lâu dài, đạo uẩn kỳ thật rất nồng đậm, vừa nhìn liền biết là bảo vật.Bất quá là do thường ngày uẩn dưỡng mà thành, không phải bản thân chúng vốn là chí bảo.Đại Chu vương giải thích: "Đến cấp độ của Nhân Hoàng bệ hạ, bảo vật hay Thần binh gì đó đều là vật vô dụng. Đây chỉ là số đồ dùng thường ngày, thích thì liền là duy nhất"Cũng phải!Lam Thiên khẽ gật đâu, bọn họ cách cảnh giới của Nhân Hoàng quá xa, xa tới mức căn bản không cách nào mơ tưởng tới.Mà lúc này, mấy vị Hỏa Vân Hầu đều rất câu nệ.Không dám nhìn loạn, cũng không dám sở lung tung.Đây là chỗ ở của Nhân Hoàng!Trong lòng bọn họ, đây là thánh địa!Thánh địa chân chính!Tô Vũ hay Bách Chiến cũng được, dù là Tô Vũ biểu hiện chói mắt đến mấy thì nếu so cùng Nhân Hoàng thì cũng chẳng khác nào tranh huy cùng nhật nguyệt!Nhân Hoàng là vị chí cường chân chính thống nhất chư thiên vạn giới!Ông đã trấn áp vạn tộc mấy vạn năm, chế tạo Hoàng triều duy nhất từ khi khai thiên lập địa đến nay, cho tới tận bây giờ vẫn có vô số cường giả đều đến từ thời đại kia, đến từ thời đại của Nhân Hoàng!Đây là một vị cường giả dù biến mất mười mấy vạn năm thì vẫn khiến cho cho người ta nghe tên mà kính sợ.Những vị Hầu thượng cổ ở trước mặt Bách Chiến có thể bày ra tư cách, trước mặt Tô Vũ có thể bày ra tư lịch.Nhưng mà ở trước mặt Nhân Hoàng thì bọn họ chỉ có thể cung kính cúi đầu.Nhân Hoàng mới là hạch tâm của thời đại, tứ cực vương là trọng thần, ba mươi sáu Nhân vương là trụ cột, 360 Nhân Hầu đều chỉ là tướng của một phương, khoảng cách chạm đến Nhân Hoàng xa xôi vời vợi.Nhất là người có phong hào tướng quân như Anh Vũ, tại thời đại kia, cơ hồ là nàng không thể có cơ hội đơn độc gặp mặt Nhân Hoàng.Bây giờ mấy vị Hầu thượng cổ còn sót lại cũng không phải Nhân Hầu đỉnh cấp ở thời đại đó.Nhân Hầu đỉnh cấp thực thụ cơ hồ đều đã chết.Chết trong mỗi một lần rung chuyển, các sự tồn tại đỉnh cấp mới là mục tiêu chú ý và vây giết của mọi người, cuối cùng còn lại kỳ thật cũng chỉ là tiểu nhân vật.Giờ khắc này, dù Nhân Hoàng đã biến mất vô số năm, dù Anh Vũ thích mắng Bách Chiến thì ở nơi đây cũng đều trở nên khép nép cung kính.Từ lúc ra khỏi Văn Minh Chí, mấy vị cường giả thời thượng cổ vẫn luôn khom người, tỏ lòng tôn trọng.Bọn họ thế mà lại tới được cung Nhân Hoàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận