Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 2107: Thiên Hà Cát

Ngoại giới, các phe đều đang hiệp thương cách giải quyết phiền toái, có người còn liên tục gửi tin tức cho người bên trong, hy vọng nhận được nhiều tình báo hơn.Đáng tiếc... Tô Vũ không mở khiếu huyệt, tin đi không thông.Liệp Thiên bảng rung động liên hồi khiến vài kẻ còn sống có điểm bảng chú ý, nhưng vấn đề là không thể mở tin tức ra.“Ha ha!”Tô Vũ cười lạnh, ta muốn mở thì mở, không thì ngươi đừng hòng truyền vào dù chỉ một chữ!Hắn lười quan tâm, hắn biết Liệp Thiên bảng chỉ có thể truyền tin tức vào khi chấn động, Tô Vũ bèn dứt khoát mặc kệ.Hắn còn có việc quan trọng phải làm ở tầng ba trước khi Hà Đồ lên đây.Lấy bảo vật!Tiếu Khẩu Liên và Thiên Hà cát.Sau khi tầm 300 vị vạn tộc bị giết, Văn Minh Chí của Tô Vũ càng trở nên cường đại hơn, có cảm giác đạo kim văn thứ 146 sắp hiện ra.Lão Quy nói, Tiếu Khẩu Liên là bảo vật có thẩm mỹ.Nếu vậy, cảnh sắc nơi nào là đẹp nhất?Tô Vũ nhìn một vòng, có khả năng chính là thác Thiên Hà trước mặt này.Thác nước kia từ trên trời giáng xuống.Nơi đây cảnh sắc tuyệt đẹp.Nếu bỏ qua vài thứ linh tinh xung quanh vậy thì lại càng đẹp.Giờ phút này, hắn đang xem một ít tư liệu Ngô Lam lưu lại, ánh mắt khác thường.Dịch mật ư?“Thật giỏi!”Tô Vũ lẩm bẩm một tiếng, sao ngươi lại nghĩ đến dịch mật?Ta còn chưa từng nghĩ đến!Ngô Lam... Có phải ngươi từng giải phẫu người để nghiên cứu hay không?“Dám lắm!”Tô Vũ rất hoài nghi, nếu không thì người bình thường rất khó nghĩ đến phương diện này, một thác nước tồn tại từ thượng cổ đến nay, ngươi lại nói nó có thể là dịch mật... Chà chà, dù là tại thượng cổ thì cũng chưa chắc đã có người tin.“Dựa theo cách nói của Ngô Lam, phía trên có thể là gan! Ngươi đùa ta sao?”Tô Vũ nhe răng, lá gan ấy, ta mà cầm đi thì lão Chu có nổi điên không?Lão nổi điên thì chắc chắn sẽ giết chết ta!Bảo vật này không dễ đoạt được đâu.“Khó thật!”“Không biết có sỏi mật hay không, nếu có thì có thể lấy, thứ kia lắng đọng vô số năm, cũng coi như chí bảo đúng không?”Tô Vũ nói thầm, còn mấy thứ như lá gan thì thôi đi.Dịch mật đã chảy vô số năm, có lẽ đã hình thành một ít sỏi mật.Trong hồ thiên hà phía dưới hay đầu nguồn đều có khả năng tồn tại.“Có lẽ Thiên Hà cát cũng coi như một loại kết sỏi đi.”Nhưng chờ đến khi nhìn thấy ghi chép của Ngô Lam về gan muối, Tô Vũ lập tức hồi tưởng, sau một lúc lâu mới biết gan muối là gì, may mà hắn tri thức uyên bác, không thì rất khó hiểu những gì nàng muốn nói.“Nữ nhân này quá đáng sợ! Dám đã từng giải phẫu người thật rồi!”Ngô Lam đọc nhiều học rộng, chẳng hạn như manh mối về bảo tàng Tinh Lạc sơn là do Ngô Lam cung cấp, tiểu cô nương cái gì cũng biết một chút, lúc trước Tô Vũ nhẹ nhàng dùng tung tích mấy loài cây cỏ để tìm được bảo tàng Tinh Lạc sơn cũng là nhờ có nàng.Thầm nghĩ vậy, Tô Vũ hít sâu một hơi, thừa dịp Hà Đồ còn chưa tới, hắn phải nhanh chóng đi gom bảo vật thôi!. . .Ầm ầm ầm!Khi Tô Vũ bước vào thác nước, hắn mới biết vì sao không ai dám trực tiếp tiến vào trong nước mà chỉ nhặt cát bên ngoài.Vô cùng đau nhức!Nước đổ xuống vậy mà lại có tác dụng phân giải thân thể, thân thể Tô Vũ hiện tại đã trải qua 72 lần đúc, cộng thêm tầng 2 phòng ngự, vậy mà vẫn có cảm giác sẽ bị hòa tan bất kể lúc nào!“Má nó!”Tô Vũ chửi bậy, kẻ dưới Nhật Nguyệt thất trọng thì đừng nghĩ tới việc đi vào địa phương quỷ quái này!Mấu chốt là Nhật Nguyệt thất trọng sẽ không đến tầng 3.Xuống dưới không dễ!Khó trách không ai tiến vào.Hắn đi vào trong nước, hai chân có cảm giác bị ăn mòn.Có lẽ những người như Ngô Lam mà tiến vào thì sẽ lập tức hóa thành nước.“Thật đáng sợ!”Tô Vũ còn cảm thấy rất đau, huống chi là những người khác.Hắn bước từng bước, ầm một tiếng, thác nước đổ xuống người hắn, áp lực cực lớn khiến xương cốt Tô Vũ vang lên răng rắc!“Phụt!”Tô Vũ hộc máu, không nhịn được lại chửi bậy lần nữa!Có điều dịch mật này cũng là đồ tốt.Thứ này có tính ăn mòn, đó là trong tình huống chảy ngược, nhưng hiện tại không phải là đang chảy ngược sao?Trong tình huống bình thường thì dịch mật còn có tác dụng trung hòa dịch vị.Có tính kiềm, không có khả năng ăn mòn.Hiện tại nếu có tính chất ăn mòn thì có thể là đang chảy ngược, Tô Vũ thầm nhủ trong lòng, như vậy, lão Chu thật sự bị người đổi chiều kim câu, bẻ gãy đầu, tóc cắm vào Tử Linh giới?Quá thảm!Thái Sơn thật độc ác, Nhân Hoàng thật độc ác, kẻ rèn nên Tinh Vũ phủ đệ cũng quá tàn độc, đương nhiên có thể ba kẻ đó là cùng một người, dù sao đều quá tàn nhẫn, sao có thể đối đãi với lão Chu như vậy được.Giống ta thì tốt rồi, nhét hết thi thể vạn tộc vào Văn Minh Chí.Tô Vũ tìm niềm vui trong đau khổ, tiếp tục cất bước tiến về phía vách núi, đằng sau thác nước từ trên trời đổ xuống là vách đá, hắn đang nghĩ liệu có phải là cơ quan nội tạng gì nữa không.Thôi, Tô Vũ lười quan tâm.Hắn vừa đi vừa thu thập Thiên Hà cát trong nước, số lượng không ít, có thể là vì không ai có thể thâm nhập.Ký ức của Tô Vũ về bảo vật này còn khá mới mẻ.Lúc trước khi thức hải bí cảnh ở Đại Hạ Văn Minh học phủ muốn mở ra thì cần phải có Thiên Hà cát. Đơn thần văn hệ hao phí tất cả Thiên Hà cát mới mở ra được một lần đó, cho nên bình thường, thức hải bí cảnh có thể xem là vật vô dụng.Nhưng nếu có đủ Thiên Hà cát, nơi ấy chính là bảo địa tối cao!Ít nhất là bảo địa tối cao của Văn Minh Sư!Ý chí lực vô cùng tinh thuần, đến bây giờ Tô Vũ vẫn nhớ mãi không quên!“Một bao đã đủ chưa?”Tô Vũ nhặt một ít, kỳ thật trong nước có rất nhiều, nhưng dòng nước này ăn mòn khiến hắn hơi thống khổ, vả lại Tô Vũ còn phải phân tâm tra xét khắp nơi, tìm kiếm Tiếu Khẩu Liên.Hắn không chắc là nó có ở đây hay không, cho nên chỉ có thể cẩn thận tìm kiếm từng chút một.Đó là thứ tốt!Không tìm thấy thì hắn sẽ trở lại nhặt thật nhiều Thiên Hà cát sau.Lúc này, Tô Vũ vội vàng bước đôi chân sắp bị ăn mòn hết lên một tảng đá, nghỉ ngơi một chút, hít sâu một hơi, tiếp tục chịu đựng cảm giác đau nhức khủng khiếp khi bị thác nước đập vào người.Nghỉ ngơi một lúc, đang muốn rời đi... Tô Vũ bất chợt sửng sốt.Tảng đá?Tảng đá từ đâu ra?!Hắn nghiêng nhìn nơi mình vừa đặt chân, sau một lúc lâu, hắn ngây ngẩn cả người, má nó!Thiên Hà cát?“Này... cả tảng Thiên Hà cát dính cục ư?”Hắn chỉ muốn hỏi rằng đã có ai từng thấy bao giờ chưa?Thiên Hà cát rất nhỏ, nhỏ như hạt đậu đã xem là rất lớn, nhưng tảng đá trước mắt này... cũng là Thiên Hà cát ư?“Má ơi, lớn vậy à?!”Tô Vũ dại ra, một tảng này có thể mở ra thức hải bí cảnh bao nhiêu lần?“Một nghìn lần đủ không?”Hắn không tin đơn thần văn nhất hệ có thể thu thập được nhiều Thiên Hà cát, một hai cân có tính là nhiều không?Mà tảng đá hắn đang ngồi ít nhất phải một hai ngàn cân.Tô Vũ vội vàng đưa tay về phía cục đá, khẽ quát một tiếng, nhấc cục đá lên khỏi mặt sông, hít một hơi, mẹ nó, phía dưới còn lớn hơn nữa!Vậy đâu chỉ là ngàn cân, phải đến hơn vạn cân mới đúng!“Đậu xanh, nếu dùng một cân có thể mở thức hải bí cảnh một ngày, vậy thì dùng cái này có thể mở vạn ngày!”Tô Vũ kinh hãi, vội vàng tra xét khắp nơi, hắn muốn tìm xem còn cục đá nào giống vậy nữa hay không.Không ngờ lại có thật!Tô Vũ cắn răng, quyết định lặn xuống sông.Hắn đang tự hỏi một vấn đề, nếu thứ này có lực ăn mòn mạnh như vậy, vậy có phải đáy sông sẽ tràn đầy Thiên Hà cát hay không?Nếu không, liệu nó có thể bị ăn mòn hết hay không?Khi Tô Vũ trồi lên khỏi mặt nước, cả người đều bốc khói, tiếng xèo xèo vang lên, nhưng trong tay hắn lại là rất nhiều Thiên Hà cát.“Trời ạ, thật nhiều!”Tô Vũ kinh ngạc cảm thán, phía dưới vẫn còn rất nhiều!Nhưng phía dưới không phải chỉ có Thiên Hà cát, nó có thể là máu thịt cơ quan, không thấy thứ gì cùng loại với Thiên Hà cát, nhưng Thiên Hà cát rơi rụng thì lại không ít.“Nhiều như vậy còn cần tìm nguồn gốc làm chi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận