Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 2544: Học Theo Bạch Phong.

Tô Vũ lại nói: "Đại Tần vương thụ thương, Đại Hạ vương hãy làm Tru Thiên đại nguyên soái! Hạ Long Võ, Tân Trấn, Chu Thiên Phương, Vương Hổ làm Tướng quân bốn phương, chinh chiến chư thiên, nâng cao uy phong của Nhân tộc ta, phục hồi vinh quang thượng cổ! Vương Hổ, ngươi làm Chinh đông tướng quân, canh giữ phía đông Nhân tộc, dọn sạch chiến khu đông bộ, hết thảy tiểu giới bên đó nhất định phải thuần phục, không phục thì diệt giới, diệt tộc!""Vâng!"Diệt Tằm vương rất hưng phấn, cảm giác bầu nhiệt huyết trong người đang dồn dập dâng lên, kích động vạn phần!Ông cấp tốc tiếp lệnh!Mà mấy vị vô địch khác cũng mau chóng lớn tiếng đồng ý!Thực sự là ai nấy đều thấy kích động, lần này đại chiến kết thúc, Nhân tộc đại thắng, xem ra Tô Vũ muốn nhân cơ hội càn quét vạn giới, chinh chiến các tiểu giới, thừa dịp đại tộc co đầu rút cổ mà đi trước chiếm lấy tài nguyên, cường hóa bản thân.Đây đích xác là cơ hội tốt!Lúc này, cường tộc không còn dám chiến, sợ rằng phải chờ tới khi Thượng giới mở ra, đây cũng là cơ hội hòa bình hiếm có để mà phát triển.Dùng tài nguyên tiểu giới để cường hóa Nhân tộc.Nếu ngàn vạn đại quân có thể sản sinh ra một vài Nhật Nguyệt, vậy thì sẽ có người kế tục chứng đạo, không giống như bây giờ, dù có sẵn vật gánh chịu nhưng lại chẳng có ai để mà chứng đạo.Mà tâm tình các vị vô địch càng thêm phức tạp.Khá lắm, binh quyền đều nắm trong tay!Đại tướng bốn phương đều có quan hệ với Tô Vũ, Đại Minh phủ, Đại Hạ phủ, bao gồm cả Diệt Tằm vương đều có liên hệ với hắn.Lần này Tô Vũ đúng là đã phát huy đại thế tới cực hạn.Hôm nay, nơi đây chính là sân nhà của hắn!Mọi việc đều do hắn quyết định!Thừa dịp mọi người không thể phản bác, cấp tốc đoạt quyền, ngàn vạn đại quân bị hắn nắm giữ, Thánh địa thành lập, uy vọng của Tô Vũ cũng thành!Về sau nếu ai dám phản bác thì sẽ không được trọng dụng!Đại Hạ vương cũng là dáng vẻ ngựa không dừng vó, lớn tiếng hiệu lệnh: "Chư quân Chư Thiên phủ theo ta vào Chư Thiên chiến trường!""Vâng!"Sau một khắc, ngàn vạn đại quân bắt đầu truyền tống vào chiến trường Chư Thiên, trước đó vô địch đại chiến khiến đại quân phải rút lui, bây giờ đại quân lại lần nữa tiến vào chiếm giữ khu vực bên ngoài.Tô Vũ yên lặng quan sát, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh.Làm lão đại thì phải có phong thái lão đại!Ta nói như thế nào thì phải làm như thế đó!"Những người khác tản đi, nhanh về dưỡng thương, trận chiến này, mọi người bị thương cũng không nhẹ!"Dứt lời, hắn lại nói: "Mấy phủ có vô địch ngã xuống sẽ được trợ cấp hai vật gánh chịu thu được từ chiến trường!""Tất cả tài nguyên thu được đều sung vào bảo khố Vũ Hoàng phủ. Chu phủ chủ, Hạ Hầu gia, hai vị cùng nhau chấp chưởng phủ khố, kiểm kê vật tư, dùng quân công khen thưởng các cường giả Nhân tộc! Đồng thời soạn một nửa trong đó ra, mấy ngày tới ta sẽ đi tặng cho các tộc xuất chiến!""Vâng!"Hạ Hầu gia và Chu Thiên Đạo dồn dập đáp lời, hai vị liếc nhìn nhau, trong mắt lấp lánh ánh lửa, khá lắm, có thêm một đối thủ cạnh tranh rồi!Đối diện, Đại Chu vương nhìn một hồi, nghe một hồi, thấy Tô Vũ an bài vẫn coi như ngay ngắn rõ ràng, y hơi có chút ngoài ý muốn, truyền âm hỏi:"Thánh Chủ có rảnh nói chuyện phiếm vài câu được không?"Tô Vũ liếc mắt nhìn y, cười tửm tỉm đáp: "Không rảnh!"Đại Chu vương khựng lại!Ngươi không có gì muốn hỏi à?Tô Vũ không vội, ta đây chẳng muốn hỏi!Thực lực bây giờ của ta không bằng ngài, không muốn nói chuyện với ngài!Ta muốn tới nhà cũ của Văn vương tiếp tục làm bản thân mạnh lên, ta muốn tìm ra đạo riêng của mình, chờ ta mạnh mẽ rồi ngài muốn nói liền nói, không muốn nói thì ta cũng lười nghe!Đại Chu vương bất đắc dĨĩ, tiếp tục truyền âm qua:"Là một ít tình huống liên quan tới Thượng giới.. ""Không muốn biết!"Tô Vũ bình tĩnh truyền âm đáp: "Chờ ta giết Phù vương xong, tự nhiên sẽ hiểu rõ hết thảy!"Đệt Mọe nó, người có thể đi theo lộ trình bình thường được không?Đại Chu vương thấy tâm quá mệt, vị này thật khó đối phó, y nghĩ Tô Vũ còn trẻ hẳn là lòng hiếu kỳ sẽ lớn, nhiều ít gì sẽ cảm thấy tò mò.Tô Vũ thì ngược lại!Hắn không hỏi cũng không muốn biết gì hết."Chuyện này liên quan tới vài bí mật thượng cổ..Tô Vũ truyền âm ngắt lời ngay: "Không hứng thú, cũng không muốn biết! Chờ ta mạnh mẽ bước vào Đại Đạo cảnh, thượng cổ hay Thái Cổ gì đó, hết thảy bí mật đều sẽ rộng mở trước mắt ta! Hiện tại biết nhiều chỉ thêm loạn tâm cảnh!"Đại Chu vương thở dài một tiếng.Được rồi, ta phục.Ngươi lợi hại!Cái tên này chính là không muốn nói thêm gì với ta, lo lắng ta hố ngươi đúng không?Sao ta có thể làm như vậy!"Còn về mảnh vỡ Liệp Thiên bảng.. ""Không vội, hiện tại Giám Thiên Hầu đã nhận lấy kinh hãi, dù hợp nhất thì y cũng không dám đoạt, chờ y hết hoảng sợ rồi hằng tính"Được thôi.Đại Chu vương không còn biết nói gì, kệ ngươi!Tô Vũ cũng không muốn nhiều lời, hắn có rất nhiều chuyện phải lo, không có thời gian đấu khẩu với Đại Chu vương. Hiện tại hắn chỉ muốn đi tới nhà cũ của Văn vương, tiếp tục tâm sự nhân sinh với Tiểu Bạch Cẩu.Chuyện hạnh phúc nhất trên đời chính là có một tiểu cầu rất mạnh mẽ lại rất dễ nói chuyện, có thể hàn huyên về sự đời với ngươi.Còn những vấn đề khác... cứ tạm để qua một bên đi!Thực lực bản thân không đủ, nói cái gì cũng vô ích, nếu ta chỉ là Nhật Nguyệt thông thường, đại khái Đại Chu vương sẽ chẳng buồn liếc mắt nhìn ta.Bản thân mạnh mẽ mới là điều căn bản!Bản thân mạnh mẽ, đồng thời chỗ dựa sau lưng cũng cứng rắn, vậy thì những người này sẽ phải cầu xin chính mình, nhìn đi, lần này xin mình làm Thánh Chủ, lần sau sẽ phải xin mình lắng nghe, cầu cạnh được kể bí mật cho mình biết!Đối với thương tích của Đại Tân vương bọn họ, Tô Vũ cũng không có cách nảo.Hắn có không ít bảo vật, có điều đối với cường giả đỉnh cấp như thế thì tác dụng của bảo vật chữa thương đều không quá lớn.Tam thân bị trảm, dù có vật gánh chịu thì muốn khôi phục cũng không phải chuyện một ngày hai ngày, sau này hắn sẽ hỏi xem Tiểu Bạch Cẩu có biện pháp nào hay không.Còn những chuyện khác thì cứ mặc kệ vậy.Ngàn vạn đại quân dân dần truyền tống rời đi, Tô Vũ mở miệng nói: "Đại Chu vương, trước sáng mai, các vị hãy bố trí xong đại trận, ngày mai, ta muốn nhìn thấy mưa nguyên khí rơi khắp Nhân cảnh!"",. Tuân lệnh!"Đại Chu vương nhìn hắn một cái, giờ khắc này, y chỉ cảm thấy hết thảy âm mưu quỷ kế, hết thảy tính toán, hết thảy lời nói gì cũng đều vô dụng!Đây là phong cách mà Tô Vũ học theo Bạch Phong!Ta dùng nắm đấm thu phục ngươi trước rồi bàn sau, Bạch Phong yếu như vậy nhưng đấu với Lưu Hồng lại một mực thắng, ngươi không phục cũng không được. Lưu Hồng thắng rất nhiều người, thiên tài cùng thời đại đều thua thiệt trước mặt ga, duy chỉ có Bạch Phong là không.Bạch Phong mới là kẻ đại trí giả ngu, ta biết ta nói không lại ngươi, ngươi mà đến đây thì ta cứ đấm ngươi trước đãi Tô Vũ không gặp riêng bất cứ ai, hắn xé rách hư không, tan biến khỏi Chư Thiên phủ.Có người đại khái đoán được hắn đi đâu, mấu chốt là đoán được thì cũng vô dụng, những người khác sẽ không vào được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận