Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1927: Giao Dịch Hoàn Thành

Không bao lâu sau, Lưu Hồng cả giận mắng: "Đủ rồi! Không bỏ ra nổi thứ ta muốn thì cút đi! Liệp Thiên các nổi danh chư thiên, ta yêu cầu cũng đâu có nhiều, các ngươi còn dây dưa nữa là muốn giết ta chiếm lấy vật này sao?"Phù Thổ Linh vừa hiển hiện đã lên tiếng: "Lưu Hồng, ta đã xin trưởng lão 100 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch, 50 viên Ngũ Hành Linh quả, 100 sợi thiên địa huyền quang, đây đã là cực hạn! Ngươi ôm lòng tham không đáy thì coi chừng cuối cùng có khả năng không thu hoạch được gì hết, những bảo vật này đã đủ cho ngươi tu luyện tới Nhật Nguyệt, thậm chí là Nhật Nguyệt đỉnh phong! Đồ vật ta đều mang đến đây rồi, nếu ngươi nguyện ý giao dịch thì hiện tại đôi bên có thể thành giao, nếu ngươi không nguyện ý. . . Ngươi xác định muốn đi cổ thành? Ngoại trừ bán cho Liệp Thiên các, ngươi còn có thể bán cho kẻ nào? Chẳng lẽ bán cho Tô Vũ à?"Lưu Hồng lạnh lùng đáp: "Cút, ta vốn dĩ không có gì để bán cho ngươi!""Lưu Hồng, cần gì phải làm thế? Bảo vật cầm tới tay, hóa thành thực lực mới có thể tranh thủ càng nhiều thứ ngươi muốn. Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra, hiện tại không tranh thủ đề cao thực lực thì ngươi còn đợi tới lúc nào? Bỏ qua cơ hội lần này phải đợi thêm 10 năm nữa. 10 năm đủ để cải biến hết thảy!"Lưu Hồng nhíu mày, chần chờ hồi lâu mới nói: "Ta không tin ngươi, thực lực của ta không bằng ngươi, nếu giao đồ cho ngươi xong ngươi lại giết ta, chẳng phải hết thảy mưu tính của ta sẽ uổng phí sao?"Phù Thổ Linh cảm thấy lo lắng.Nếu là những vật khác thì gã sẽ không vội, nhưng đây là Ngũ Hành thần quyết!Thứ này quá quan trọng!Lấy được thứ này về tay, nếu có ích cho Ngũ Hành tộc thì Ngũ Hành tộc sẽ một lần nữa quật khởi. Trong lịch sử Ngũ Hành tộc từng có ghi chép, năm xưa Ngũ Hành đã từng hợp nhất, trở thành một trong bá chủ chư thiên!Đáng tiếc, sau này Ngũ Hành tách rời, công pháp không được đầy đủ, dẫn đến Ngũ Hành tộc suy sụp.Phù Thổ linh rất gấp gáp!Nhưng gã phải giả bộ như không có chuyện gì, lạnh lùng hỏi ngược lại: "Vậy ngươi muốn thế nào?"Lưu Hồng cau mày: "Vậy đi, đi tới cổng cổ thành giao dịch, giao dịch hoàn thành thì ta liền vào thành, ngươi đi đâu tùy ngươi! Ngươi và ta đều sẽ không lộ chuyện này ra, bằng không, Tô Vũ nhất định sẽ không bỏ qua cho cả ta và ngươi."Như vậy sao được?Phù Thổ Linh thầm mắng, nếu có thành viên thật của Liệp Thiên các tới thì chẳng phải ta sẽ bại lộ à?Nó cắn răng, khuôn mặt sau lớp mặt nạ đều biến thành màu đất, nó vội hỏi: "Đồ vật ở trên người ngươi sao?""Không!"Lưu Hồng lạnh lùng đáp: "Ta là đồ ngớ ngẩn chắc? Đem theo bên mình chờ bị các ngươi chặn giết à?"Nói xong, Lưu Hồng khẽ thấp giọng: "Vốn ta không có thứ đồ này, nó chỉ nằm ở trong trí nhớ của ta, mà trí nhớ của ta một khi bị cưỡng ép tìm tòi thì biển ý chí sẽ nổ tung, ngươi đưa đồ cho ta, ta sẽ chép lại cho ngươi, rất nhanh liền có thể hoàn thành! Muốn tin hay không thì tùy! Liệp Thiên các có nhiều vô địch, khắp nơi đều là người của các ngươi, ta nghĩ các ngươi cũng có thể phân rõ được thật giả, ta cũng đâu cần thiết đắc tội với Liệp Thiên các làm gì. . .""Vậy bây giờ ngươi chép lại đi, ta muốn nghiệm chứng một lượt."Lưu Hồng cười nhạo, "Ngươi thật sự cho rằng ta là đồ ngu? Ta chỉ giao dịch ở cổng cổ thành, tùy ngươi có làm hay không!"Phù Thổ Linh thầm mắng một tiếng!Nó đành quyết định: "Vậy thì tốt, chúng ta nhanh chóng đi tới cổ thành, nơi này không an toàn, ta dẫn ngươi đi, tốc độ sẽ nhanh hơn!"Lưu Hồng tựa hồ có điểm chần chờ, Phù Thổ Linh thấy vậy thì sốt ruột muốn chết. Chần chờ cái rắm, nhanh lên một chút!Thừa dịp đám gia hỏa Liệp Thiên các chưa tới!Lưu Hồng do dự, gã lại nói: "Ngươi giết ta hay bắt ta đi cũng vô dụng, không có tiền thì ta sẽ không nói gì hết.""Không đâu, Liệp Thiên các chỉ vì lợi ích, uy tín của chúng ta ở chư thiên đều có bảo đảm!"Lưu Hồng xoắn xuýt một thoáng, cuối cùng, gã bèn gật đầu đáp ứng: "Cũng được, ta sẽ đi cùng ngươi, ta nói rồi, nếu ngươi dám giở trò gian. . . Ta chết thì ngươi cũng chết không yên lành đâu. Tô Vũ sẽ không tùy ý để công pháp của mình lưu lạc bên ngoài!"Nói nhảm nhiều quá!Ta còn ước gì tốc chiến tốc thắng, không ai biết được đây!Phù Thổ Linh lười nói nhảm, gã vội tóm lấy Lưu Hồng, cấp tốc bay về hướng cổ thành, gã còn phải ẩn giấu hành tung sợ bị Liệp Thiên các trông thấy.Một đường lao nhanh, tốc độ của Phù Thổ Linh được phát huy tới cực hạn.Rất nhanh, cổ thành đã hiện ra trước mắt.Mà không bao lâu sau, truyền âm phù khẽ chấn động, Phù Thổ Linh vội mở ra, Long Vô Ưu đưa tin tới: "Nhanh lên một chút, hình như ta cảm nhận được tên kia của Liệp Thiên các, có lẽ chẳng mấy chốc nữa y sẽ đến!"Đáng chết, sao lại nhanh như vậy?Phù Thổ Linh cuống lên, nó gấp rút mang theo Lưu Hồng bay đến cổng Tinh Hồng cổ thành, lúc này đã có người lai vãng, thấy gã và Lưu Hồng thì cũng không quá để ý, gần đây Liệp Thiên các và Nhân tộc đều có người lui tới, không có gì phải hiếm lạ.Phù Thổ Linh không dám trễ nải, nhanh chóng đề nghị: "Ngươi mau viết ra đi, đồ đều ở trong nhẫn chứa vật. . ."Lưu Hồng cau mày, "Ta không yên lòng, ta muốn kiểm hàng trước! Ta lừa các ngươi thì vô địch của các ngươi sẽ tới giết ta, ngươi lừa ta thì ta căn bản không làm gì được các ngươi. Ta sợ chết cho nên ta sẽ không lừa ngươi, nhưng ta không tin được các ngươi!"Phù Thổ Linh thầm mắng, đành phải mở nhẫn trữ vật ra để cho gã dò xét, "Ngươi nhìn kỹ đi, đồ đều ở đây!"Lưu Hồng xem qua một lượt thì mới an tâm, gã hít sâu một hơi nhìn về phía cổ thành, cắn răng nói: "Tốt! Thế nhưng trước đó chúng ta phải thêm một hiệp nghị, trong vòng mười năm các ngươi không được truyền bá công pháp ra ngoài, mười năm sau thì tùy, bằng không ta sẽ gặp phiền phức lớn!""Nhất định!"Lưu Hồng liền bắt đầu ghi lại công pháp trên một khối ngọc phù, gã vừa viết vừa truyền âm nói: "Các ngươi kiếm lợi lớn rồi, ta rất muốn đấu giá công pháp này. Giá trị tuyệt đối vượt quá sức tưởng tượng! Đáng tiếc. . . Aiiz, ta không dám đấu giá!"Gã viết xong rất nhanh, sau đó ném ngọc phù qua cho PTL, "Ta bố trí bình chướng, trong vòng 30 giây không nên mở ra, bằng không nó sẽ nổ tung, 30 giây sau mới có thể mở. . . Tin được thì giao dịch, không tin được thì dừng ở đây!"Lúc bấy giờ, truyền âm phù của Phù Thổ Linh lại chấn động, "Y sắp tới rồi!"Người của Liệp Thiên các thật sự sắp đến!Phù Thổ Linh đâu còn có thời gian suy nghĩ thêm nữa, gã hơi tức giận trước chiêu trò của Lưu Hồng, có điều suy nghĩ một chút bèn mặc kệ, đại khái cái tên này cũng không dám lừa gạt Liệp Thiên các, tổ chức sát thủ của Liệp Thiên các cũng đâu phải trò đùa.Gã trực tiếp ném nhẫn trữ vật qua cho đối phương rồi lấy đi ngọc phù, trầm giọng nói: "Hi vọng giao dịch vui vẻ, bằng không, Liệp Thiên các sẽ không bỏ qua cho ngươi!"Lưu Hồng tiếp nhận nhẫn trữ vật, thong dong đáp: "Đương nhiên, ta đâu phải là đồ ngốc, huống chi là các ngươi chủ động tìm ta, cũng không phải ta tìm các ngươi. . . Lừa các ngươi có lợi ích gì sao?"Nói xong, gã cầm lấy nhẫn trữ vật trực tiếp đi vào thành, không quên quay đầu lại nói: "Hi vọng đây là lần cuối cùng chúng ta gặp mặt!"Dứt lời, thân ảnh gã liền tan biến.Mà Phù Thổ Linh cũng cấp tốc biến mất tức thì.Không bao lâu sau một vị bạch diện xuất hiện, kiểm tra bốn phía một hồi, rất nhanh lại biến mất.Mà Lưu Hồng mới vào thành thì hồi hộp suýt nổ tim."Đệch! Chư Thiên chiến trường lừa gạt nhau đều là con số thiên văn, đậu mè, thật đúng là có thể lừa gạt nhiều như vậy, cuối cùng ta cũng biết vì sao Tô Vũ lại có thể lừa được nhiều như thế, vạn tộc đều quá ngu ngốc!"Kẻ ngốc nhiều tiền!Lưu Hồng thở hổn hển, làm ta sợ muốn chết.Lần này mò được một món lớn, lần sau không thể xài lại chiêu này, trước tiên cứ trốn tránh một chút, dù sao Ngũ Hành tộc cũng không dễ chọc.Lưu Hồng nhẹ nhàng thở ra, vào thành là an toàn rồi, đợi chút nữa gã liền rời khỏi đây. Vị bạch diện lão huynh kia còn đang chờ chia của, làm chút mua bán thực sự cũng quá khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận