Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 1464: Chu Quảng Thâm “Lợi Hại”

Mấy ngày kế tiếp, Tô Vũ không ra khỏi Minh Quang thành.Hắn dành thời gian tra tư liệu, mua tình báo.Đã tiêu không ít tiền.Hắn còn tranh thủ thời gian khôi phục thần văn thượng cổ kia, vài lần Cục lông nhỏ ngo ngoe bò ra giãy giụa đòi ăn đều bị Tô Vũ đánh một trận.Ăn gì mà ăn, ngươi ăn rồi thì chỉ là thần văn cổ xưa bốc mùi hôi thối.Đợi ta đổi lấy vô số thiên địa huyền quang xong, lúc đó còn sợ không có gì để ăn sao?Thiên địa huyền quang không đắt!Một giọt tinh huyết Nhật Nguyệt nhất trọng mà thôi, một yêu thú Nhật Nguyệt nhất trọng chết, ít nhất đổi được 10 sợi, cường giả thượng cổ Nhật Nguyệt cửu trọng đỉnh phong, nguyên bộ thiết bị, bán cái giá hơn mười vị Nhật Nguyệt nhất trọng có đủ không?Tô Vũ nghĩ lại rồi, không kiếm 300 500 sợi về thì quá lỗ!Một vị Nhật Nguyệt cửu trọng đỉnh phong thượng cổ phải so được với 30 50 vị Nhật Nguyệt nhất trọng thời nay chứ?Huống chi, thiên địa huyền quang không phải là thứ cứ giết người mới có, thứ này có thể bắt giữ trong hư không vô tận. Nhật Nguyệt chỉ cần phí chút thời gian mà thôi, cường giả đại tộc lại càng không quan trọng thời gian.Tô Vũ dồn sức bắt tay vào chuẩn bị mọi việc.. . .Mà giờ phút này, Cửu Tinh đảo cách Thiên Hà đảo gần vạn dặm phi thường náo nhiệt.Vô số tuyệt thế thiên kiêu hiện thân!Nếu Tô Vũ xuất hiện tại đây, chắc chắn cũng sẽ gây ra náo động.Không ít người đang tìm hiểu, tra xét tình huống tứ phương.Bên ngoài Cửu Tinh đảo, có rất nhiều Nhật Nguyệt không lên đảo mà đợi ở bên ngoài nhìn chằm chằm vào động tĩnh của các thiên tài nơi đây.Mấy ngày nay, thiên tài không ngừng đại chiến.Nhưng mãi vẫn không phát hiện hành tung Tô Vũ.Trên Cửu Tinh đảo, các thiên tài du đãng khắp nơi, khiêu chiến khắp nơi, khiêu chiến này không phải là luận bàn, mà đều là sinh tử tranh đấu, may mắn thì sống, còn chết thì đành chịu, chỉ có thể trách vận khí bản thân quá tệ.Việc Tô Vũ không xuất hiện cũng không khiến đám thiên tài quá để ý.Tô Vũ không phải là mục tiêu duy nhất của bọn họ, không có hắn thì còn có rất nhiều người khác mà bọn họ muốn giết.Trong lúc Tô Vũ ở Thiên Hà đảo còn đang tính toán gạt người như thế nào, thì ở đây lại vô cùng náo nhiệt.. . .Ngoài đảo.Trên biển đang xảy ra một hồi đại chiến, tiếng binh khí chát chúa liên tiếp va chạm!Một âm thanh chấn động lớn vang lên!Ánh đao chiếu rọi hư không, ngay sau đó, thương ảnh theo sát!Mấy thân ảnh bị xuyên thủng!Có kẻ giận dữ gầm một tiếng, dùng quyền đánh nát ánh đao, nhưng chính gã lại bị thương ảnh đánh bay, thương ảnh cắm xuyên qua thân thể!“Hoàng Đằng... Tần Phóng!”Thiên Đạc hộc máu, nhìn về phía hai người đối diện.Hoàng Đằng bật cười, khen ngợi: “Không tồi, thực lực ngươi có tiến bộ, vậy mà có thể đánh ngang tay với ta, lợi hại đấy!”Thiên Đạc là Lăng Vân thất trọng.Lúc này Hoàng Đằng đã bước vào Lăng Vân lục trọng, y là thiên tài nổi danh của Nhân tộc, khi y còn là Lăng Vân ngũ trọng thì đã giết Sơn Hải nhị trọng, giờ phút này, Thiên Đạc có thể đấu ngang sức với y kỳ thật rất không tồi.Mà Thiên Đạc cao hơn y một trọng, là Lăng Vân thất trọng.Tần Phóng ở bên cạnh lại giữ sắc mặt bình tĩnh, hắn không để ý tới Thiên Đạc, mà là nhìn về phía Ma Đa Na nơi xa, có chút hốt hoảng cảnh giác, nhưng ngoài mặt lại vờ trấn định: “Ma Đa Na, ngươi muốn giết chúng ta? Cứ thử xem!”Ma Đa Na liếc mắt nhìn hắn, cực kỳ lạnh nhạt.Giết ngươi?Vậy thì coi trọng ngươi quá!Lần trước truy sát ngươi chỉ là chơi đùa thôi, bây giờ thực lực ta đã tiến bộ một bước, ngươi không còn xứng để ta chơi đùa nữa.Có điều tính ra thì Tần Phóng đã bước vào Lăng Vân thất trọng, mạnh hơn trước đây ba phần, có lẽ hắn có thể đối phó với Sơn Hải tứ trọng, bất quá đối với gã mà nói thì vẫn còn quá yếu.Lúc trước gã đã không có hứng thú đối phó với hắn, càng đừng nói đến hiện tại.Gã không nhìn Tần Phóng, cũng làm lơ Hoàng Đằng, gã nhìn về phía sau lưng bọn họ, bình thản cất tiếng: “Các hạ, nguyện ý chơi cùng ta không?”Lúc bấy giờ, hư không dao động, một bóng ni hiện lên.Kẻ này thoạt nhìn tuổi tác không lớn, trên thực tế lại không nhỏ, là cường giả Nhân tộc.Tần Phóng nghiêng đầu nhìn sang, trong lòng khẽ động: “Chu đại ca!”Chu Quảng Thâm!Cháu trai của Đại Minh Vương, con trưởng của Chu Thiên Đạo.Tuổi tác tính theo Nhân tộc thì đã không còn nhỏ.Thực lực hắn là Sơn Hải đỉnh phong.Đây chính là dòng chính vô địch, Sơn Hải đỉnh phong, còn Ma Đa Na mới chỉ là Lăng Vân đỉnh phong.Chu Quảng Thâm hiện thân, hắn cười cười, “Ma Đa Na? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu! Ta thì thôi đi, Đại Minh phủ ta không thiện chiến! Nếu ngươi muốn chiến đấu... Được, đánh với nó đi!”Dứt lời, một thân ảnh xuất hiện.Quả cầu béo béo đô đô, đôi mắt có quầng thâm rõ rệt.Thực Thiết thú!Thực Thiết thú của Chu Hồng Lượng bị hắn mang đến đây.Chu Quảng Thâm cười bảo: “Đại Minh phủ chỉ đến xem náo nhiệt, thuận tiện tìm tung tích Tô Vũ thôi. Nếu ta gặp hắn thì sẽ bảo hắn chủ động đến Tiên tộc nhận lỗi, chúng ta tới đây vì hoà bình, không phải vì chiến đấu!”Dứt lời, hắn lại ném xuống một thứ đen tuyền, Ma Đa Na lui ra phía sau một bước theo bản năng, trong hư không lập tức xuất hiện vô số con kiến thật lớn!Bốn phía, các cường giả hiện thân.Có cường giả Nhật Nguyệt cả giận quát: “Chu Quảng Thâm, mau thu hồi thứ này!”Chu Quảng Thâm vô tội đáp: “Đừng khẩn trương, đây là đời thứ ba rồi, có thể khống chế một chút. Không phải Ma Đa Na muốn đánh ta sao? Ta biết làm sao được, đành tự bảo vệ mình mà thôi, ta đánh không lại gã, tuy ta là Sơn Hải đỉnh phong, nhưng là dựa vào tài nguyên gia gia ta cho để kéo lên đấy, không có chiến lực thật sự gì đâu...”Hắn thở dài một tiếng, lại than thở: “Để bảo hộ ta, Đại Minh phủ còn phái cường giả tới kia kìa. Ta không chơi với các ngươi, thiên tài các ngươi tự đánh nhau đi.”Dứt lời, lại có cường giả hiện thân.Đệt!Có người chửi bậy một tiếng.Là tướng chủ Thiên Đạo quân.Chưa hết, ngay sau đó lại có thêm một người xuất hiện, tướng chủ Thiết Kỵ Vệ Đại Minh phủ.Rồi lại một người nữa ra mặt, Ám Ảnh.Tổng cộng ba vị Nhật Nguyệt cao trọng.Đúng vậy, đều là Nhật Nguyệt cao trọng.Tướng chủ Thiên Đạo quân, tướng chủ Thiết Kỵ Vệ, thống lĩnh Ám vệ...Nếu bắt được hết cả ba vị này, quân đội Đại Minh phủ sẽ như rắn mất đầu.Điên rồi!Gia hỏa Đại Minh phủ sợ chết đến nỗi này sao?Để bảo hộ Thái Tử mà tướng chủ mấy đại quân đều tới.Chu Quảng Thâm cười cười: “Ta thật sự không muốn đối đầu với chư vị, ta cũng không phải thiên tài, thiên tài tranh đấu, các ngươi tiếp tục đi, đừng kéo ta vào là được. Ma Đa Na, ngươi là thiên tài, ta thì không phải. Nhà ngươi có vô địch, nhà ta cũng có, không cần đấu với ta...”Ma Đa Na không nói lời nào, quay đầu liền đi!Cút mẹ ngươi đi!Ngươi ra cửa còn mang theo ba vị Nhật Nguyệt cao trọng, khắp chư thiên này chắc chắn không có kẻ thứ 2.Vậy còn chơi cái gì!Như Chu Quảng Thâm nói, hắn không phải thiên tài, gã cũng không cần mạo hiểm, hắn mang theo ba vị đại tướng, ngươi đánh hắn thử xem?Nếu không phải cha hắn còn phải ở lại tọa trấn đại phủ, có khả năng gia hỏa này còn mang cả Chu Thiên Đạo đến đây!Các cường giả nhanh chóng giải tán!Hoàng Đằng và Tần Phóng liếc nhìn nhau, chắp tay với Chu Quảng Thâm rồi cũng mau lẹ rời đi.Bọn họ tới đây không phải để mượn thế Chu Quảng Thâm diễu võ giương oai, bọn họ muốn giết người và sẵn sàng tinh thần chờ bị người giết.Vị đại ca kia mang theo ba vị Nhật Nguyệt cao trọng tới thì còn đánh gì nữa.Chu Quảng Thâm lắc đầu, “Thật là, chạy nhanh thế, vậy cũng tốt, đừng gây chuyện với ta, ta chỉ đến xem tình huống, thuận tiện tra xét khi nào Tinh Vũ phủ đệ mở ra thôi...”“Làm phiền mấy vị tướng quân!”Ba vị Nhật Nguyệt cao trọng không nói gì, gật đầu với hắn rồi nhanh chóng trốn vào hư không.Chỉ muốn hỏi các ngươi có phục hay không?Đại Minh phủ chúng ta chính là như vậy, không có thiên tài để tranh, Thái Tử ra cửa mang theo ba Nhật Nguyệt cao trọng thì làm sao, chỉ tại gần đây Đại Minh Vương không rảnh, bằng không mang cả Đại Minh Vương theo tới, ngươi tin không?Việc này có người đã làm rồi, chính là Chu Thiên Đạo.Năm xưa, người nào đó lang bạt chiến trường Chư Thiên, từng mang cha cùng đi theo.Chu Thiên Đạo bị vạn tộc làm lơ, không cảm thấy ông có hy vọng chứng đạo cũng là vì việc này!Hành động ấy còn bá hơn cả Chu Quảng Thâm, ông từng thật sự mang cha đi làm hộ vệ.Đại khái trong vạn tộc không có kẻ nào sợ chết hơn ông, cường giả vạn tộc đều khinh thường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận