Tôi Thật Sự Không Muốn Dây Dưa Với Nữ Chính
Chương 232
Trong long mạch. Khương Lý nhìn Hà đồ lạc thư đang lưu động quang mang, thần sắc lạnh nhạt trầm xuống. Đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua tấm bản đồ, nhìn sơn hà vỡ nát dưới thần lực đang cuộn trào, nàng vẫn không bước ra khỏi long mạch. Sau khi ngẫm nghĩ một lát, nàng lấy ra một viên bài phù, bên trong thờ phụng âm linh của các đời tổ tiên Khương gia. Tổ tiên Khương gia người nào cũng là bậc anh hùng ngăn cơn sóng dữ vào thời khắc nguy nan, bản thân vong mạng giữa đao binh khói lửa, mà âm linh hóa sinh từ họ cũng mang sát khí, có thể thống ngự âm binh. Các thế gia thường nuôi dưỡng âm binh, nhưng trong trận chiến ở cao thiên nguyên đã tổn hao không ít, bây giờ e là khó chống cự lại công kích của Thần Minh. Nhưng Khương gia lại khác, được uẩn dưỡng trong long mạch, linh tính không những không tiêu hao mà ngược lại còn được tăng lên. “Vận mệnh đã giăng sẵn, giữ âm binh bên người để bảo vệ bản thân thì tốt hơn.” Giọng Hà đồ lạc thư thanh thúy. Thời khắc này Khương Lý tồn tại phụ thuộc vào long mạch, mà khi sơn hà rung chuyển, khí vận long mạch sẽ suy giảm, điều này khiến Khương Lý rất khó duy trì trạng thái hoàn mỹ. Khương Lý bình tĩnh nói: “Tuy nói thiên cơ tạm thời bị che lấp, nhưng bản thân vận mệnh cũng sẽ có cảm giác đối với nguy hiểm. Dưới tình huống như vậy, bọn hắn chưa hẳn đã muốn xuất hiện.” Bàn về sức chiến đấu, trong số Chư Thần dị vực, Vận mệnh nữ thần xếp hạng cuối, nhưng quyền năng của bọn họ trên cả ba chiều không gian quá khứ, hiện tại, tương lai lại là thứ khó giải quyết nhất. Trừ phi đồng thời xóa bỏ bọn họ trên cả ba dòng thời gian, nếu không vận mệnh luôn có ngày sẽ phản công. Tương lai, hay nói cách khác là vận mệnh, chỉ hướng đến ngàn vạn khả năng. Mà nữ thần sở hữu quyền năng vận mệnh lại có thể khiến nó biến thành cố định. Dưới sự thao túng của bọn họ, tất cả sinh linh chẳng qua chỉ là con rối giật dây trong tay họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận