Tôi Thật Sự Không Muốn Dây Dưa Với Nữ Chính

Chương 166

"Sát ý của nàng nhảy lên tới đỉnh phong." Khương Di Quang đưa tay lau vết máu nơi khóe môi, nhẹ nhàng nói với Phó Quyến. Lần đối địch này nàng chỉ phụ trợ một bên, cuộc tranh đoạt “Nước quyền năng” cũng sẽ không để đao binh lưu lại vết thương trên người nàng, nhưng ngũ tạng lục phủ lại như bị một thanh cự chùy không nhìn thấy đập trúng, đau đớn dữ dội. "Nếu để nàng đi, ngược lại di họa vô tận." Phó Quyến đáp, khí cơ của nàng đã rơi xuống đáy cốc. Sau khi toàn lực bộc phát, nàng tựa như một tờ giấy mỏng có thể tiện tay đâm thủng. Cửu Anh bị trọng thương cũng không định lui lại, nàng có thể cảm giác được lực lượng của đối phương suy giảm. Là đại yêu, nàng còn có cường hoành nhục thân, không có uy hiếp từ “Xạ nhật quyền năng”, nàng liền có thể đem Nhân tộc nhỏ bé này chém giết! "Pháp tướng sụp đổ, ngươi còn có thủ đoạn nào khác sao?" Cửu Anh gào thét. Phó Quyến nâng cung lên, nhẹ giọng trả lời: "Có."
Gió lớn, ba rắn, Cửu Anh cùng Đông Doanh đại nhật thần, đều khiến nàng hết lần này đến lần khác tiếp cận quyền năng của các anh hùng thời đại thần thoại. Khi quyền năng thần thoại biến thành sở hữu của nàng, liền không cần hao phí lực lượng để mở ra pháp thiên tượng địa nữa. Cửu Anh nghi ngờ nhìn Phó Quyến, mũi tên do linh tính hóa thành kia cũng không nhanh, dường như tùy tiện một đao là có thể đánh rớt nó. Nhưng càng như vậy, Cửu Anh càng cảm thấy khủng hoảng, dù sao người trước mắt thật sự đã đạt được truyền thừa của Nghệ! Suy nghĩ của nàng xoay chuyển, chỉ trong một hơi thở, nàng đã đưa ra quyết định, lực lượng toàn thân bộc phát, kích thích thiên địa nguyên khí, tạo ra một đoàn xích hỏa kinh khủng. Chỉ là sau khi chiêu này của nàng tung ra, một thanh kiếm đột nhiên xuyên thấu từ hậu tâm của nàng. Minh văn trên thân kiếm lóe ra lưu quang màu vàng, một lát sau trên đường vân đã nhuốm thêm sắc đỏ. Cửu Anh đã không đề phòng ngọn gió ở khắp mọi nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận