Tôi Thật Sự Không Muốn Dây Dưa Với Nữ Chính

Chương 156

Đệ tử Đạo đình lập tức phát ra tiếng cảnh báo, đầy cảnh giác nhìn chăm chú con yêu vật kia giữa không trung. Khương Di Quang tay phải nắm lấy kiếm, ánh mắt có chút run lên, nàng nghiêm mặt nói: “Là Thiên Cẩu.” Lúc ở Thần Châu, nàng từng giao thủ với “Thiên Cẩu”, chỉ có điều đó là “Shikigami” do một phần uy năng của Thiên Cẩu chiếu xạ ra, đại diện cho một phần lực lượng của nó, chứ không phải bản thể của nó. Nó là Đại Thiên Cẩu nổi danh trong truyền thuyết Đông Doanh cùng với Bát Kỳ Đại Xà, là đầy tớ của Đại Nhật Thần. Lúc Đại Nhật Thần cướp đoạt quyền năng Nhật Thần của nhân gian, nó đã thôn phệ ánh nắng, để lại một mảng bóng đen lớn. Đại Thiên Cẩu trầm giọng nói: “Nơi đây là địa giới Đông Doanh của ta, xin mời các vị rời đi.” Khương Di Quang nghe vậy nhíu mày, rõ ràng vẫn còn ở địa giới Thần Châu không thể tranh cãi, tên này sao dám cuồng vọng như vậy?! Nàng đưa mắt nhìn Phó Quyến, tay phải giơ kiếm chém một nhát, liền thấy một đạo kiếm ý khủng bố như cơn lốc bộc phát phía trước, nhắm thẳng vào cái đầu lâu cao ngạo của Đại Thiên Cẩu! Mà đệ tử Đạo đình thấy vậy thì cùng nhau sử dụng phù lục, thúc giục Phong Hỏa Lôi Đình đánh về phía con đại yêu càn rỡ này. Phạm ta Thần Châu chi cảnh, tất tru! Sau khi chém ra một đạo kiếm khí về phía Đại Thiên Cẩu, Khương Di Quang không tiếp tục ra tay. Các tu sĩ trong Đạo đình đều thi triển thủ đoạn, nhất là Vương Huyền Minh – nam chính này cơ hồ bị nàng ném lên chín tầng mây – đã xuất hiện lúc Đạo đình muốn thẳng tiến Cao Thiên Nguyên. Hắn mặc dù không có “Đạo cốt”, nhưng được xem là yêu nghiệt trong thế hệ cùng lứa, việc tu luyện gần như không gặp trở ngại nào, thuật phi kiếm ngàn dặm lấy đầu người càng thêm sắc bén, dựa vào linh tính của Thái A, dễ như trở bàn tay liền chém tan cơn gió lốc trên biển. “Hắn không bằng ngươi.” Giọng Phó Quyến vang lên bên tai, “Luôn có một ngày ngươi sẽ có được thanh kiếm tốt hơn Thái A.” Khương Di Quang cười khẽ một tiếng, không có gì sánh được với thanh kiếm lấy nhật nguyệt tinh thần, sông núi cỏ cây, tứ hải nhất thống làm kiếm văn kia. Nàng sẽ từng bước một đi vào Sơn Hải, đi đến Hiên Viên Đài...... Nhưng trước lúc đó, có lẽ có thể tìm được mẫu thân chăng? Kiếm Đạo Cô trong lòng bàn tay kêu vù vù, thấy Đại Thiên Cẩu quay người muốn chạy trốn, ánh mắt nàng hơi lạnh đi, mượn Thủy Thần ấn tỉ ngự phong bay lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận