Tôi Thật Sự Không Muốn Dây Dưa Với Nữ Chính

Chương 169

"Kim Mộc cũng, thủy hỏa giao, khảm ly đã tế, dữ đạo hợp chân." Thanh âm của Phó Quyến vang lên bên tai. Khương Di Quang ngây người một lúc, liền hiểu ra, Phó Quyến nói chính là con đường tu luyện nội đan theo lối lấy khảm lấp ly được ghi trong đạo thư. Cái gọi là tu đạo, chính là từ hậu thiên trở về tiên thiên, khiến cho nguyên khí cùng nguyên thần một lần nữa hóa thành "Một". Sự hóa diễn của vạn vật đều là thể hiện của đạo. Con đường này thông hướng vùng đất bản nguyên của Nữ Bạt, cũng tương tự có thể là con đường lịch luyện của nàng. Khi từ từ tiến gần vùng đất bản nguyên, ngọn lửa hừng hực đốt cháy tất cả ngược lại biến mất, cơn gió thổi tới mang theo hơi lạnh làm người ta thư thái dễ chịu, phảng phất như một trận mưa rào cùng gió mát giữa ngày hè chói chang. Khương Di Quang nói khẽ: “Có một luồng lực lượng thần tính rất tinh khiết.” Phó Quyến: “Dù sao Nữ Bạt là thiên Nữ Côn Lôn.” Khương Di Quang lại hỏi: “Ở nơi này có thể luyện hóa sợi Hỏa sát kia không?” Trước khi đến đây, nàng đã nghĩ tới rất nhiều khả năng khác. Ví dụ như nơi này đã bị thế lực khác chiếm lĩnh, hoặc là Nữ Bạt thật ra đã thức tỉnh... Mà giờ khắc này nơi đây lại cực kỳ yên tĩnh, phảng phất tự tạo thành một mảnh thiên địa tách biệt với đời. Lực lượng thần tính ôn hòa chảy xuôi, khiến người ta theo bản năng sinh ra hảo cảm và ý muốn gần gũi. Phó Quyến nhẹ gật đầu. Khương Di Quang “Ừ” một tiếng, tầm mắt nàng nhìn quanh hai bên một lúc, thấp giọng nói: “Vậy ngươi đi đi? Ta đến hộ pháp cho ngươi?” Phó Quyến: “Được.” Khi đi qua vùng đất bản nguyên, nàng liền cố gắng khống chế khí Hỏa sát còn sót lại trong cơ thể, động tĩnh bên Chung Sơn không rõ, mảnh đất tĩnh mịch này chưa chắc sẽ yên tĩnh lâu dài, nàng phải nhanh chóng giải quyết chuyện này, rời khỏi mảnh đất sơn hải nguy cơ trùng trùng này. Tại nơi tĩnh lặng, thời gian luôn trôi qua rất chậm. Trong đầu Khương Di Quang phảng phất có kim đồng hồ đang chuyển động, để lại tiếng tích tắc vang vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận