Tôi Thật Sự Không Muốn Dây Dưa Với Nữ Chính
Chương 194
“Nghe nói mấy ngàn năm trước, một vị Thần Linh đến từ phương đông đã hòa nhập vào trời sáng thế, khiến vạn vật quy về tĩnh lặng.” “Ha ha, vậy tại sao lại muốn nhắm vào phương đông?” “Còn con rắn nguyên tội đáng chết kia thì sao? Lần trước dụ dỗ đôi nam nữ đó vẫn chưa đủ à?” “Đáng chết, làm sao để tống khứ hắn đi đây?” “Có lẽ, để hắn đến thần đình khác?”
Dưới sự thôn phệ của con ác thú, Địa Ngục phương tây rõ ràng là một mớ hỗn loạn. Mà trong sơn hải, Phó Quyến mấy lần suy diễn tung tích của con ác thú, cuối cùng biết được trong thời gian ngắn hắn sẽ không quay về, bèn tạm gác chuyện này sang một bên. Thời gian trôi nhanh, gió lạnh thấu xương mang đến tuyết bay thê lương. Phó Quyến buông bút, đưa tay nhặt tờ giấy viết chữ “Phúc” dán lên cửa ra vào. Đối với trường sinh chủng mà nói, đương nhiên không có khái niệm “Năm”, nhưng ngày nay Thanh Khâu Quốc có rất nhiều dấu vết của phàm nhân, những tập tục thuộc về phàm nhân cũng theo đó du nhập vào. Thân ở nơi đất khách quê người, nhưng vẫn phải chuẩn bị đón năm mới. “Chúng ta cũng chuẩn bị đón năm mới à?” Lúc Khương Di Quang vào nhà, ánh mắt dừng lại trên chữ “Phúc” một lát, rồi chuyển sang người Phó Quyến. Nàng vốn nghĩ tập tục chẳng có ý nghĩa gì với Phó Quyến, không ngờ nàng cũng sẽ yên tĩnh chờ mong năm mới đến, thậm chí viết xong chữ “Phúc” rồi, còn phủ lên rất nhiều trận pháp phòng ngừa giấy bị phai màu. Phó Quyến “Ừm” một tiếng, luôn cảm thấy trong phòng có chút trống trải. Nàng nhíu mày suy nghĩ một lát, lấy ra ít hạt giống từ Hồ Thiên Trung, bấm quyết thi triển một thần thông, lập tức sinh cơ bàng bạc tuôn trào, hạt giống trực tiếp bỏ qua quá trình sinh trưởng mà hóa thành hai cành hoa đang nở rộ, được Phó Quyến cẩn thận tỉ mỉ cắm vào trong bình đồng. Khương Di Quang nhận ra môn thần thông này, một trong Thiên Cương 36 pháp, hoa nở khoảnh khắc! Đây là một loại thần thông tràn đầy sinh mệnh lực, có thể khiến đóa hoa lập tức nở rộ... Trong Thiên Cương Địa Sát, nó được xem là loại thần thông “gân gà”, dù sao thì linh lực tiêu hao cũng không nhỏ. Có cần thiết không?
Dưới sự thôn phệ của con ác thú, Địa Ngục phương tây rõ ràng là một mớ hỗn loạn. Mà trong sơn hải, Phó Quyến mấy lần suy diễn tung tích của con ác thú, cuối cùng biết được trong thời gian ngắn hắn sẽ không quay về, bèn tạm gác chuyện này sang một bên. Thời gian trôi nhanh, gió lạnh thấu xương mang đến tuyết bay thê lương. Phó Quyến buông bút, đưa tay nhặt tờ giấy viết chữ “Phúc” dán lên cửa ra vào. Đối với trường sinh chủng mà nói, đương nhiên không có khái niệm “Năm”, nhưng ngày nay Thanh Khâu Quốc có rất nhiều dấu vết của phàm nhân, những tập tục thuộc về phàm nhân cũng theo đó du nhập vào. Thân ở nơi đất khách quê người, nhưng vẫn phải chuẩn bị đón năm mới. “Chúng ta cũng chuẩn bị đón năm mới à?” Lúc Khương Di Quang vào nhà, ánh mắt dừng lại trên chữ “Phúc” một lát, rồi chuyển sang người Phó Quyến. Nàng vốn nghĩ tập tục chẳng có ý nghĩa gì với Phó Quyến, không ngờ nàng cũng sẽ yên tĩnh chờ mong năm mới đến, thậm chí viết xong chữ “Phúc” rồi, còn phủ lên rất nhiều trận pháp phòng ngừa giấy bị phai màu. Phó Quyến “Ừm” một tiếng, luôn cảm thấy trong phòng có chút trống trải. Nàng nhíu mày suy nghĩ một lát, lấy ra ít hạt giống từ Hồ Thiên Trung, bấm quyết thi triển một thần thông, lập tức sinh cơ bàng bạc tuôn trào, hạt giống trực tiếp bỏ qua quá trình sinh trưởng mà hóa thành hai cành hoa đang nở rộ, được Phó Quyến cẩn thận tỉ mỉ cắm vào trong bình đồng. Khương Di Quang nhận ra môn thần thông này, một trong Thiên Cương 36 pháp, hoa nở khoảnh khắc! Đây là một loại thần thông tràn đầy sinh mệnh lực, có thể khiến đóa hoa lập tức nở rộ... Trong Thiên Cương Địa Sát, nó được xem là loại thần thông “gân gà”, dù sao thì linh lực tiêu hao cũng không nhỏ. Có cần thiết không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận