Tôi Thật Sự Không Muốn Dây Dưa Với Nữ Chính

Chương 151

Một cảnh tượng thời Thượng Cổ tái diễn. Khi đó, kẻ chật vật chạy trốn chính là Băng Di. Lúc đối mặt với Nghệ, dù cho hắn có nhấc lên sóng nước ngập trời đất, thì trước vẻ mặt nghiêm nghị kia, hắn vẫn cảm thấy một nỗi bất lực và hoảng sợ. Trước mắt từng đợt tối sầm lại, nhưng Băng Di cuối cùng vẫn không để bản thân hoàn toàn chìm vào cơn ác mộng xưa kia. Khí lãng quanh thân hắn bắn ra, dòng nước khuấy động. Sau một tiếng gầm thét “chết”, hắn đột nhiên khống chế dòng nước Hoàng Hà mênh mông này, muốn dùng nó cuốn phăng đi sự tồn tại chướng mắt kia! Thế nhưng đột nhiên, dòng nước vốn đang chịu sự điều khiển của Băng Di lại ngang nhiên đập mạnh xuống lòng sông, tiếp tục cuộn chảy về phía đông. Sắc mặt Băng Di đột ngột biến đổi, cái gọi là “thần thái ung dung” vào lúc này đã chẳng còn lại chút gì. Hắn cảm nhận được bản thân đang dần mất đi quyền khống chế đối với dòng nước Hoàng Hà, nói cách khác, quyền năng Hoàng Hà Thuỷ Thần của hắn đang bị kẻ khác cướp đoạt! Là... là giọt nước kia? Trong nhân gian có ai có thể lợi dụng nó? Chẳng lẽ lại có người từ Sơn Hải đi ra? Không đúng! Ngoài giọt nước...
Bạn cần đăng nhập để bình luận