Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế

Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế - Chương 90: Quỷ vật triều (length: 7849)

"Quỷ vật triều!"
"Quỷ vật triều đến rồi! !"
"..."
Trên gò núi Ngọc Thanh Kiếm Tông mọi người thấy quỷ vật từ bốn phương tám hướng ào ào kéo đến liền kinh hô lên.
Chỉ có Liễu Thi Họa cùng Hàn Nguyệt Vũ hai nàng liếc mắt nhìn nhau, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn.
Đối với các nàng mà nói, quỷ vật càng nhiều, thì có nghĩa là các nàng sẽ thu hoạch được càng nhiều trong lần rèn luyện này.
"Liễu sư tỷ chúng ta nên làm gì?"
Ngụy sư muội sau một hồi kinh sợ ngắn ngủi, liền vội vàng lên tiếng hỏi.
Liễu Thi Họa lạnh nhạt nói: "Vì kế hoạch hôm nay chúng ta chỉ có thể trấn giữ ngọn núi này, đem toàn bộ quỷ vật xâm phạm trấn áp."
Mọi người xung quanh nghe vậy, sắc mặt mỗi người một vẻ, một tên đệ tử hoảng hốt nói: "Nhưng quỷ vật trước mắt có đến hàng trăm hàng ngàn, chúng ta dù có dốc hết linh lực cũng không thể nào dọn dẹp sạch sẽ hết bọn chúng."
"Ngươi nghĩ chúng ta có thể giết được ra ngoài sao?"
Hàn Nguyệt Vũ lạnh giọng hỏi ngược lại một câu.
Tên đệ tử kia nghe vậy lập tức im lặng không nói gì, mà chuyển ánh mắt về phía Tần Hoằng Triệt.
Tần Hoằng Triệt cau mày như đang suy nghĩ gì đó nói: "Số lượng quỷ vật tuy nhiều, nếu chúng ta phối hợp tốt thì vẫn có thể đánh lui, ta chỉ sợ trong đám quỷ vật này có tồn tại cảnh giới Mệnh Đan."
Tê...
Đám đệ tử Ngọc Thanh Kiếm Tông nghe lời này xong, mặt mày xám xịt, giờ phút này có thể nói là tiến thoái lưỡng nan.
Ngay lúc này, phía dưới gò núi truyền đến một tiếng gầm thét.
"Đáng chết, Hàn Nguyệt Vũ đều tại ngươi cái thứ tung tóe này, dẫn chúng ta đến nơi tuyệt địa này, ta muốn cùng ngươi đồng quy vu tận!"
Theo tiếng nói truyền đến, Triệu Nhã Văn xách kiếm trong tay bay về phía đỉnh gò, phía sau nàng còn có một đám đệ tử Ngọc Thanh Kiếm Tông đang nổi giận đùng đùng.
"Dừng tay!"
Tần Hoằng Triệt thấy vậy hét lớn một tiếng, nổi giận nói: "Triệu Nhã Văn đến lúc nào rồi, ngươi thế mà còn muốn nội chiến, chẳng lẽ ngươi không coi tính mạng đồng môn ra gì sao?"
Vừa nói, hắn vừa phát ra uy áp trên người, khiến cho đám đệ tử Ngọc Thanh Kiếm Tông phía sau Triệu Nhã Văn vội vàng thu lại kiếm trong tay.
Chỉ có Triệu Nhã Văn không để Tần Hoằng Triệt vào mắt, vẫn cầm kiếm xông về phía Hàn Nguyệt Vũ.
Keng!
Hàn Nguyệt Vũ không có ý định nhường nhịn Triệu Nhã Văn, rút kiếm vung về phía Triệu Nhã Văn.
Bành!
Theo một tiếng vang trầm, Triệu Nhã Văn cả người trong nháy mắt bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất bất động.
Tần Hoằng Triệt thấy thế trên mặt lộ vẻ lo lắng, bước nhanh về phía Triệu Nhã Văn, miệng không quên nói: "Triệu sư muội, tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, sao ngươi còn ra tay với đồng môn?"
Không đợi Hàn Nguyệt Vũ lên tiếng, Liễu Thi Họa bên cạnh đã lên tiếng trước: "Tần sư huynh, Nguyệt Vũ đã nương tay, nếu là ta ra tay thì Triệu Nhã Văn đã thành một cái xác chết, nếu ngươi muốn nàng sống thì phong bế tu vi của nàng lại, đừng để nàng gây sự."
"Ta biết phải làm gì."
Tần Hoằng Triệt không phải kẻ ngốc, tự nhiên hiểu cục diện hiện tại còn phải dựa vào Liễu Thi Họa, hắn liền rất thức thời lấy từ trong túi trữ vật ra một tấm giam cầm phù phong bế tu vi của Triệu Nhã Văn, sau đó bảo một nữ đệ tử đưa Triệu Nhã Văn đến một chỗ đất trống.
Sau khi mọi việc đã xong, Tần Hoằng Triệt quay đầu nói với Liễu Thi Họa: "Liễu sư muội, chúng ta bây giờ phải làm gì?"
Liễu Thi Họa nói: "Mọi người tập trung xung quanh ta, chúng ta chỉ thanh lý những con quỷ vật xâm phạm vào phạm vi tiếng đàn của ta, việc thay phiên thì giao cho Tần sư huynh ngươi."
"Được, cứ theo lời Liễu sư muội."
Tần Hoằng Triệt không phản đối, lập tức đồng ý.
Liễu Thi Họa quay đầu nhìn Hàn Nguyệt Vũ: "Nguyệt Vũ muội muội, muội đừng ra tay trước, đợi khi nào ta bảo muội thì mới rút kiếm."
"Vâng."
Hàn Nguyệt Vũ lên tiếng, ngoan ngoãn đứng bên cạnh Liễu Thi Họa để hộ pháp cho nàng.
Liễu Thi Họa lập tức lấy tiên cầm ra đặt trước người, yên tĩnh chờ quỷ vật đến gần gò núi.
Đệ tử Ngọc Thanh Kiếm Tông xung quanh nhìn đám quỷ vật ngày càng đến gần, tay cầm kiếm cũng run rẩy, trong số bọn họ tuy có người từng vào Minh Uyên rèn luyện nhưng chưa bao giờ gặp phải quỷ vật triều, trong lòng không có một chút sức lực nào.
Dù là cường giả như Tần Hoằng Triệt lúc này cũng mang vẻ mặt ngưng trọng, nắm chặt thanh bảo kiếm trong tay, muốn tìm được một chút cảm giác an toàn từ nó.
Một lát sau.
Quỷ vật từ bốn phương tám hướng đã đến chân gò núi.
Cùng lúc đó, tiếng đàn của Liễu Thi Họa cũng vang lên, tiếng đàn của nàng bao trùm cả ngọn núi.
Chỉ cần quỷ vật trèo lên đến đỉnh núi sẽ rơi vào ảo cảnh do tiếng đàn của nàng tạo ra mà mất đi ý thức.
Sau một tràng âm thanh ù ù.
Quỷ vật lên tới đỉnh núi, Tần Hoằng Triệt vừa định mở miệng, đã phát hiện tiên phong quỷ vật từng tên từng tên ánh mắt tan rã, giống như cái xác không hồn.
"Động thủ!"
Hắn hét lớn một tiếng, huy động bảo kiếm chém về phía một con quỷ vật.
Không có bất kỳ sự chống cự nào, cũng không né tránh.
Con quỷ vật đó chẳng khác nào con cá trên thớt, mặc hắn xâm lược.
Tình cảnh này không thể nghi ngờ cổ vũ tinh thần của mọi người, đệ tử Ngọc Thanh Kiếm Tông thấy vậy cũng noi theo Tần Hoằng Triệt cùng nhau xuất thủ.
Chưa đến một chén trà thời gian, mấy chục con quỷ vật đã bị mọi người chém giết.
Mọi người thấy thế lại tiếp tục chém giết quỷ vật.
Những con quỷ vật thấy quân tiên phong bị chém giết, cũng không hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại không ngừng xông lên đỉnh núi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Nửa canh giờ sau.
Đám đệ tử vừa nãy xuất thủ đều đã cảm thấy kiệt sức, lập tức lui xuống thay một nhóm đệ tử khác lên, tiện thể dọn dẹp chiến trường thu thập chiến lợi phẩm.
Một nhóm đệ tử khác nhìn thấy đồng môn giết đến hăng say, sớm đã không thể nhịn được nữa, nỗi sợ hãi quỷ vật triều trong lòng cũng không còn chút dấu vết.
Nhưng Tần Hoằng Triệt lại khác, hắn lo lắng nhìn Liễu Thi Họa một cái, hiện tại có tiếng đàn của Liễu sư muội gia trì, bọn họ vẫn còn có thể ngăn cản được quỷ vật triều.
Nếu Liễu sư muội linh lực hao hết, vậy bọn họ những người này cũng xong rồi.
Phải làm gì bây giờ?
Lại qua một canh giờ nữa.
Trên gò núi đã có hàng trăm xác quỷ vật nằm la liệt.
Quỷ vật cũng dừng bước lại vào lúc này, đám đệ tử Ngọc Thanh Kiếm Tông thấy vậy đều lộ ra vẻ nghi ngờ.
Chỉ có Liễu Thi Họa vẫn tiếp tục gảy dây đàn như thể mọi thứ bên ngoài đều không liên quan đến nàng.
Tần Hoằng Triệt lẩm bẩm: "Rốt cuộc đám quỷ vật này đang chờ đợi cái gì?"
Vừa dứt lời, đám quỷ vật liền phát ra một tràng gào rú.
Hoắc... Hoắc... Hoắc...
Một trận tiếng gào thét này khiến mọi người Ngọc Thanh Kiếm Tông trên gò núi cảm thấy đầu óc quay cuồng, mấy đệ tử tu vi hơi thấp còn vô thức đưa tay bịt tai lại.
Ngụy sư muội thấy cảnh này, vội vàng nói: "Đám quỷ vật này định dùng tiếng gào thét để đối kháng với tiếng đàn của Liễu sư tỷ?"
"Không."
Tần Hoằng Triệt nói: "Chắc chắn không đơn giản như vậy, bọn chúng chắc chắn còn đang ẩn giấu âm mưu gì đó."
Vừa dứt lời, tiếng gào thét của đám quỷ vật cũng dừng lại, chúng đồng loạt quỳ rạp xuống đất, dập đầu về phía bầu trời.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận