Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế

Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế - Chương 134: Hôm nay không có chuyện gì, kỹ viện nghe hát (length: 7857)

Hả?
Hứa Thế An bỗng nhiên mở hai mắt ra, thầm nghĩ: Nhanh như vậy sao?
Hắn lập tức nhắm mắt lại, bắt đầu trong đầu xem lại Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết một lần.
Diệu a!
Không hổ là tiên pháp, quả nhiên huyền diệu vô cùng, với thực lực của mình bây giờ, treo ngược tông chủ lên đánh cũng không thành vấn đề.
Hắn duỗi cái lưng mệt mỏi, lại tiếp tục nằm ngủ.
Cùng lúc đó, phía sau núi Thanh U phong.
Trần Uyển Nhi lĩnh ngộ Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết xong, vô ý thức thử nghiệm, hấp thu một chút linh khí.
Trong khoảnh khắc, nơi đan điền của nàng xuất hiện một vòng xoáy linh lực, lập tức hút hết linh khí xung quanh vào bên trong đan điền của mình.
Nàng rất nhanh liền ngừng hấp thu linh khí, Đại Phẩm Thiên Tiên Quyết này hấp thu linh khí quá nhanh, so với công pháp mình đoạt được ở thánh địa còn nhanh hơn mấy lần.
"Cái này... Đây chính là tiên pháp sao?"
Trần Uyển Nhi mặt đầy vẻ kinh ngạc tự lẩm bẩm.
Trong đầu nàng cũng hiện lên khuôn mặt Hứa Thế An, thầm nghĩ: Hứa Thế An gia hỏa này tuyệt đối không phải hậu duệ tiên nhân, nói không chừng hắn cũng là một vị tiên nhân chuyển thế nào đó.
Nếu không, tuyệt đối sẽ không biết được công pháp nghịch thiên như vậy, công pháp này dù đặt ở Tiên giới cũng khiến người ta tranh giành đến sứt đầu mẻ trán.
Chỉ là, tại sao hắn muốn cho ta môn công pháp này?
Chẳng lẽ hắn thật sự thích ta?
Trần Uyển Nhi nghĩ tới đây, trong đầu không khỏi hiện ra những hình ảnh thân mật giữa mình và Hứa Thế An, mặt lập tức đỏ bừng.
Không thể nghĩ nữa, Trần Uyển Nhi vội vàng gạt những hình ảnh khó xử kia ra sau đầu, nàng quyết định sẽ tu luyện thật tốt, cho dù mục đích cuối cùng của Hứa Thế An là gì, nàng cũng nguyện ý giúp Hứa Thế An một chút sức lực.
...
Giữa trưa, Hứa Thế An mới lười biếng ra khỏi phòng, trong sân, Liễu Thi Họa và những người khác đang bày thức ăn, cả Trần Uyển Nhi cũng ở đó.
Hắn thấy cảnh này, không khỏi khóe miệng hơi nhếch lên, trêu ghẹo: "Ồ, mặt trời hôm nay mọc từ hướng tây, Trần đại mỹ nhân mà cũng làm mấy việc này."
Vừa nói vậy, ánh mắt của các cô gái đồng loạt nhìn về phía Trần Uyển Nhi.
Trong mắt họ, Trần Uyển Nhi còn phản bội hơn cả Mộc Cẩn Ngọc.
Trần Uyển Nhi đặt chén trong tay xuống, khẽ thở dài với Hứa Thế An: "Công tử, trước đây là Uyển Nhi nông cạn, từ nay về sau Uyển Nhi sẽ không dám nghịch ý công tử nữa."
Dứt lời, cả sân im phăng phắc.
Mọi người đều kinh ngạc nhìn Trần Uyển Nhi, đến cả Hàn Nguyệt Vũ, người luôn không có sắc mặt tốt với nàng cũng ngẩn người.
Hứa Thế An nghe vậy cười nhẹ nhàng tiến lên, dùng tay nắm cằm Trần Uyển Nhi nói: "Ta vẫn thích dáng vẻ ngông nghênh bất cần đời trước kia của nàng hơn."
Phụt...
Nghe vậy, những cô gái tại chỗ nhịn không được bật cười.
Lúc này Hứa Thế An mới buông cằm Trần Uyển Nhi ra, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ: Quả nhiên, phụ nữ ai cũng yêu người mạnh mẽ, chỉ là, tại sao Trần đại mỹ nhân này biết mình rất mạnh?
Sắc mặt Trần Uyển Nhi hơi đổi, trong lòng có một cảm giác nhục nhã khó nói, thiện cảm dành cho Hứa Thế An lúc trước trong nháy mắt biến mất.
"Hừ!"
Nàng lạnh lùng hừ một tiếng: "Đừng tưởng rằng ta sẽ sợ ngươi, rồi có ngày, ta nhất định sẽ mạnh hơn ngươi."
Nói xong, Trần Uyển Nhi tức giận đi về phòng, thầm nghĩ: Hứa Thế An, cái nhục ngày hôm nay các người gây cho ta, ta nhất định sẽ tìm lại, cho dù kiếp trước ngươi là Tiên Đế, Tiên Vương, Trần Uyển Nhi ta cũng không sợ ngươi.
"Phu quân, bộ dáng của người như vậy có phải không tốt lắm không?"
Liễu Thi Họa nhìn bóng lưng Trần Uyển Nhi biến mất, không khỏi lo lắng hỏi một câu.
Hứa Thế An ôm eo thon của nàng nói: "Không sao, đây chỉ là trò tiêu khiển nhỏ giữa ta và nàng thôi."
Nghe vậy, Liễu Thi Họa không khỏi liếc xéo Hứa Thế An một cái.
"Phu quân, ăn cơm đi."
"Được."
Hứa Thế An lập tức ngồi xuống, các cô gái cũng lần lượt ngồi xuống.
Sau khi ăn no uống đủ, Hứa Thế An mở miệng hỏi: "Đúng rồi, Sương Nghiên đâu, sao mấy ngày nay không thấy nàng?"
Liễu Thi Họa nói: "Phu quân, chàng cũng quá sơ ý rồi, Sương Nghiên tỷ đã bắt đầu bế quan tu luyện từ bảy ngày trước, dự định trong thời gian gần đây sẽ đột phá Thiên Nguyên cảnh."
"Nhanh vậy sao?"
Hứa Thế An thật sự không chú ý tới động tĩnh của Tần Sương Nghiên, dù sao hai người vốn dĩ là phu thê trên danh nghĩa.
"Nói vậy, các nàng sắp xuất phát đến động thiên phúc địa kia rồi."
"Đúng vậy, chúng ta đang chuẩn bị những vật tư cần thiết để lên đường, phu quân, chúng ta đi xa, không ở bên cạnh chàng, chàng phải tự chăm sóc bản thân thật tốt đấy."
Liễu Thi Họa lo lắng nói.
Nàng có được thành tựu ngày hôm nay hoàn toàn nhờ phu quân, nếu như phu quân xảy ra chuyện gì, nàng sẽ day dứt cả đời.
Hứa Thế An đưa tay nhéo má Liễu Thi Họa, cười nói: "Biết rồi, ta sẽ tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, ngược lại là các nàng ra ngoài, mọi thứ phải cẩn thận, nếu gặp nguy hiểm, đánh không lại thì chạy, tuyệt đối không được cố quá sức."
"Ừm."
Liễu Thi Họa gật đầu, cả người nép vào lòng Hứa Thế An.
Còn Hứa Thế An thì đang suy nghĩ, làm thế nào để đảm bảo an toàn cho đạo lữ của mình, nếu các nàng xảy ra chuyện trong bí cảnh, chẳng phải mình sẽ thiệt lớn sao?
Không được, phải tìm ra một phương pháp vẹn toàn!
Hắn suy nghĩ rất lâu cũng không tìm ra được biện pháp hay nào, một người thì không đủ đầu óc, vậy thì gọi thêm mấy người đến cùng nghĩ.
Hứa Thế An lập tức dùng tiên hạc gửi tin cho Tần Hoằng Dật và Triệu chấp sự, nội dung là: Hôm nay rảnh rỗi, đi kỹ viện nghe hát.
Hai người vừa thấy thư của Hứa Thế An, không nói hai lời lập tức lên đường đến Thanh U phong.
Một lát sau, ba người kề vai sát cánh rời khỏi Ngọc Thanh Kiếm Tông.
...
Đêm đến, bên trong Thiên Hương các.
Ba người Hứa Thế An được đám mỹ nữ vây quanh, Tần Hoằng Dật và Triệu chấp sự say khướt.
"Tỷ phu, hôm nay ngươi mời chúng ta uống rượu có chuyện gì quan trọng sao?"
Triệu chấp sự dò hỏi.
"Không có gì."
Hứa Thế An nói: "Nếu các ngươi đi lịch luyện có xin trưởng bối trong nhà thứ gì bảo mệnh không?"
Triệu chấp sự lắc đầu: "Chúng ta thì đừng mơ, nhưng ta nghe nói mấy thiên kiêu trong tông môn trước khi ra ngoài, trưởng lão trong nhà đều ban cho họ một phù bảo, bên trong có ba đạo kiếm khí của lão tổ trong nhà, khi nguy cấp có thể kích hoạt kiếm phù để đối địch."
"Tỷ phu, ngươi hỏi cái này làm gì, chẳng lẽ ngươi muốn đi lịch luyện sao?"
Tần Hoằng Dật hỏi theo.
"Không có gì, ta chỉ đơn thuần muốn mở mang kiến thức."
Hứa Thế An đương nhiên sẽ không lộ hành tung của Tần Sương Nghiên, nhưng hai chữ "kiếm phù" đã được hắn ghi nhớ trong lòng.
Đến lúc đó mình cũng sẽ làm mấy cái cho Tần Sương Nghiên và Liễu Thi Họa.
Còn về phù bảo, trong chiếc nhẫn trữ vật của Tầm Bảo tán nhân có không ít, đến lúc đó mình rót kiếm khí vào trong là được.
Nghĩ đến đây, Hứa Thế An nâng ly rượu lên, nói: "Chúng ta tiếp tục uống."
Ngày hôm sau, giữa trưa ba người mới cùng nhau trở về Ngọc Thanh Kiếm Tông, vừa về đến Ngọc Thanh Kiếm Tông, họ đã thấy trên đỉnh Thanh U phong có một vòng xoáy linh lực cực kỳ hùng vĩ.
Hứa Thế An thấy cảnh này, lẩm bẩm: "Sương Nghiên, đây là muốn đột phá Thiên Nguyên cảnh rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận