Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế

Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế - Chương 23: Tần Sương Nghiên: Thế An, ngươi lại sẽ mang đến cho ta cái gì dạng kinh hỉ? (length: 7453)

"Thật sao?"
Liễu Thi Họa trợn to đôi mắt đẹp, vẻ mặt tò mò nhìn Tần Sương Nghiên.
"Đương nhiên là thật."
Tần Sương Nghiên vừa nghĩ tới Hứa Thế An, khóe miệng vô ý thức cong lên một đường nhỏ bé không thể nhận ra: "Thế An ấy vậy mà kiến thức uyên bác, ngay cả ta cũng nhận được chỉ điểm của hắn."
Liễu Thi Họa lẩm bẩm: "Không ngờ phu quân lại lợi hại như vậy, thảo nào hắn bảo ta tự tin lên, nói ta nhất định có thể đuổi kịp bước chân của Tần sư tỷ."
Tần Sương Nghiên cũng không cảm thấy lời này có vấn đề gì, nói: "Ngươi về tìm Thế An đi, nói không chừng rất nhanh ngươi liền có thể đạt được đáp án mình muốn."
"Ừm."
Liễu Thi Họa ngoan ngoãn gật đầu: "Sư tỷ, vậy ta xin phép cáo từ."
Tần Sương Nghiên cười nói: "Sau này không cần gọi ta là sư tỷ, cứ gọi ta là tỷ tỷ là được."
Liễu Thi Họa nghe vậy trong lòng ấm áp, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ: "Được rồi."
Nói xong, nàng quay người rời đi, Tần Sương Nghiên nhìn bóng lưng Liễu Thi Họa đi xa, thầm nghĩ: Thế An, lần này ngươi sẽ mang đến cho ta bất ngờ gì đây?
Nàng cảm nhận tu vi trong cơ thể mình, lập tức liền muốn đột phá Đạo Cơ tầng năm, mình cứ bế quan hai ngày đột phá cảnh giới nhỏ này, chờ mình đột phá xong chắc hẳn chỗ Thế An cũng truyền tới tin tức tốt.
Tần Sương Nghiên nghĩ tới đây liền đi đến sơn động mình thường bế quan, bắt đầu đột phá.
Trong Thiên Sương viện, Hứa Thế An đang nằm trên ghế mây nhàn nhã phơi nắng.
Một tràng tiếng bước chân xào xạc đánh gãy suy nghĩ của hắn, hắn vô ý thức nhìn về phía cửa sân.
Chỉ thấy Liễu Thi Họa bước nhanh đến, trong nháy mắt hai người bốn mắt chạm nhau.
"Phu quân."
"Thi Họa, nàng về rồi à."
Hai người chào hỏi nhau xong, Hứa Thế An chậm rãi đứng dậy.
Liễu Thi Họa thì sải bước nhanh nhẹn nhào vào lòng Hứa Thế An.
Hứa Thế An nhẹ nhàng vuốt tóc Liễu Thi Họa, hỏi: "Sao vậy?"
"Phu quân, ta quá ngốc, cùng Tần tỷ tỷ tu hành bảy ngày đều không có thu hoạch gì, Tần tỷ tỷ bảo ta đến tìm chàng hỏi thăm." Liễu Thi Họa nói, đôi mắt to ngập nước mong chờ nhìn Hứa Thế An.
"Không ngờ Sương Nghiên vẫn hiểu ta ghê."
Hứa Thế An cười nhéo nhéo khuôn mặt mịn màng của Liễu Thi Họa, nói: "Nàng đi chuẩn bị bữa trưa trước đi, ta vào trong giá sách giúp nàng tìm một quyển công pháp xem có dùng được không."
"Cám ơn phu quân."
Liễu Thi Họa cùng Hứa Thế An vuốt ve an ủi một hồi mới hướng về phía nhà bếp.
Hứa Thế An thì đi vào phòng của mình, lấy ra thất sắc tạo hóa khí vận liên.
Thất sắc tạo hóa khí vận liên này có thể trực tiếp sử dụng, cũng có thể luyện chế thành đan dược.
Hắn quyết định đập nát rồi pha cho Liễu Thi Họa một bình trà.
Công cụ đảo thuốc Hứa Thế An vốn đã có, lúc chưa ở rể hắn tuy chưa từng học luyện đan nhưng cũng từng học chế thuốc.
Chưa đầy chốc lát, Hứa Thế An đã đập nát thất sắc tạo hóa khí vận liên pha trà xong, tiện tay đặt lên bàn đá trong sân, còn mình thì giả vờ lục lọi trong phòng.
Sau nửa canh giờ.
Liễu Thi Họa bưng mâm đồ ăn đi ra sân, đi chưa được mấy bước nàng đã ngửi thấy một mùi thơm vô cùng mê người, nhất thời thèm nhỏ dãi.
Nàng vô ý thức tìm kiếm nguồn gốc mùi thơm, rất nhanh ánh mắt đã rơi vào một bình trà.
Nhìn ấm trà kia, Liễu Thi Họa bước nhanh hơn.
Nàng đi đến trước bàn đá, lần lượt đặt các món ngon xuống rồi ngồi trước ấm trà, vừa hít hà hương thơm mê người.
Dù Liễu Thi Họa rất muốn nhấm nháp ấm trà này, nhưng nàng vẫn cố nén, đây là đồ của phu quân, mình không thể tùy tiện.
Hứa Thế An nghe tiếng động bên ngoài, không nhanh không chậm từ trong phòng đi ra.
Khi thấy Liễu Thi Họa như một chú mèo con háu ăn thò đầu ngửi quanh ấm trà, hắn không nhịn được bật cười.
"Ha ha… Thi Họa, nàng muốn uống thì uống đi, đồ của ta là của nàng mà."
"A!"
Liễu Thi Họa nghe vậy giật mình ngồi thẳng dậy, mặt lập tức đỏ bừng, đầu như bị đánh trống.
Hứa Thế An nhìn xuống từ đầu Liễu Thi Họa, ừm, rất lớn.
Hắn đi tới bên cạnh Liễu Thi Họa, rót một chén trà đưa cho nàng: "Uống đi."
"Cám ơn phu quân."
Liễu Thi Họa rụt rè nhận lấy trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Ngay khi nước trà trôi xuống cổ họng, nàng cảm thấy toàn thân khoan khoái chưa từng có, dường như cả người sắp thành tiên.
Cái cảm giác ấy khiến nàng quên mất chuyện phải thục nữ, một hơi uống cạn hết trà, trên mặt lộ ra vẻ hưởng thụ vô cùng.
"Cảm thấy thế nào?"
Giọng Hứa Thế An vang vọng bên tai Liễu Thi Họa, kéo nàng ra khỏi trạng thái hưởng thụ.
"Rất... Uống rất ngon, Thi Họa chưa từng uống loại trà cực phẩm nào thế này."
Liễu Thi Họa nói xong, ánh mắt áy náy nhìn Hứa Thế An.
"Phu quân, trà này đắt lắm phải không?"
"Không đắt, là sính lễ ta dùng để cưới nàng đấy thôi, nàng thích thì uống hết cũng được."
Hứa Thế An chẳng mảy may để ý nói.
"Không, không, không."
Liễu Thi Họa lắc đầu như trống bỏi: "Trà ngon như thế, sao ta có thể uống một mình được?"
Hứa Thế An nghiêm mặt nói: "Sao, chẳng lẽ nàng không muốn nhận sính lễ của ta?"
"Muốn."
Liễu Thi Họa khẽ nói.
"Vậy nàng cứ uống trà này, nhớ cả hoa sen bên trong cũng ăn hết."
Hứa Thế An vừa nói, vừa rót thêm cho Liễu Thi Họa một chén trà, rồi bắt đầu từ tốn ăn cơm.
Liễu Thi Họa còn định nói gì đó, nhưng trà sen này thật sự quá thơm, nàng căn bản không thể cưỡng lại được.
Uống trà của phu quân, cũng là người của phu quân, ta nhất định sẽ nỗ lực tu hành, bảo vệ phu quân thật tốt.
Sau khi âm thầm thề trong lòng, nàng lại lần nữa nâng chén trà lên, một hơi uống cạn.
Một chén, hai chén...
Sau khi uống hết bảy chén trà, Liễu Thi Họa bỗng cảm thấy buồn ngủ, suýt nữa ngủ gục trên bàn.
Nàng gắng gượng giữ tỉnh táo nói với Hứa Thế An: "Phu quân, ta hơi mệt, xin về nghỉ trước."
Hứa Thế An đứng dậy, dìu Liễu Thi Họa: "Ta dìu nàng về."
"Ừm."
Liễu Thi Họa vừa nói vừa tựa vào vai Hứa Thế An, chậm rãi đi về phòng mình.
Hứa Thế An dìu Liễu Thi Họa lên giường, đắp chăn cẩn thận cho nàng rồi quay người rời đi, tiện tay đặt thiên thư bên cạnh gối.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Trong cơn mơ màng, Liễu Thi Họa không hề hay biết thân thể mình đang xảy ra những biến đổi âm thầm.
Hắc khí từ trong người nàng tỏa ra bao trùm cả phòng, ngay khoảnh khắc ấy trong người nàng bùng phát một đạo thất sắc quang mang xua tan hết hắc khí, chiếu sáng cả căn phòng rồi từ từ trở về trong người nàng.
Cùng lúc đó, khí chất của Liễu Thi Họa cũng có sự thay đổi long trời lở đất....
Bạn cần đăng nhập để bình luận