Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế

Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế - Chương 158: Dẫn phát bất mãn (length: 7956)

"Tiền bối, mấy ngọn núi này, ngọn nào phong cảnh tốt nhất?"
Hứa Thế An lên tiếng hỏi.
Gia chủ Cơ gia nghe vậy không khỏi hơi ngẩn người, tu sĩ tìm kiếm động phủ không phải xem mức độ linh khí đậm đặc sao?
Sao vị đạo hữu này lại chọn nơi phong cảnh đẹp, chẳng lẽ hắn thật sự chỉ đến nhân gian dạo chơi thôi sao?
Dù nghi hoặc, gia chủ Cơ gia vẫn đáp: "Đương nhiên là đỉnh Phi Tuyết, toàn bộ Côn Lôn thánh địa chỉ có Phi Tuyết đỉnh là có thể thấy tuyết vào mùa đông, hơn nữa phong cảnh cũng đẹp nhất, không ít đệ tử đều thích lên Phi Tuyết đỉnh ngắm hoa thưởng nguyệt."
"Vậy chúng ta chọn Phi Tuyết đỉnh, mong rằng tiền bối tác thành."
Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu, Hứa Thế An không nghĩ nhiều mà chọn luôn.
"Được."
Gia chủ Cơ gia lập tức đồng ý, ông ta nói với vị tam trưởng lão đang im lặng bên cạnh: "Tam trưởng lão phiền ngươi giao lệnh bài chủ đỉnh Phi Tuyết cho Sương Nghiên, cũng thông báo Cơ gia từ nay về sau Phi Tuyết đỉnh là đạo trường của Sương Nghiên, không có sự cho phép của Sương Nghiên, ai cũng không được tự tiện xông vào."
"Vâng."
Tam trưởng lão hướng về gia chủ Cơ gia hành lễ, rồi từ chiếc nhẫn trữ vật lấy ra một tấm lệnh bài đưa tới.
Ngày thường, ông phụ trách nội vụ của Cơ gia, lần này đi đón Tần Sương Nghiên vừa để kết giao với vị Chân Quân Hứa Thế An, vừa để xử lý chuyện của Hứa Thế An và những người khác.
Tần Sương Nghiên nhận lấy lệnh bài, hướng hai người hành lễ: "Đa tạ gia chủ, tam trưởng lão."
"Không cần khách sáo."
Gia chủ hỏi: "Sương Nghiên, ngươi còn có việc gì nữa không?"
Tần Sương Nghiên đáp: "Ta muốn đến thăm mẫu thân, không biết có tiện không?"
Nàng không có bất cứ ấn tượng gì về mẫu thân, đến cả tranh vẽ cũng chưa từng thấy, lần này đến đây không chỉ để mạnh mẽ hơn mà quan trọng hơn cả là muốn gặp mặt mẫu thân một lần.
Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu, "Được."
Gia chủ nói: "Mẫu thân con ở mạch của đại trưởng lão, trên đỉnh Danh Kiếm, con lúc nào cũng có thể đến thăm bà."
Tần Sương Nghiên khẽ gật đầu: "Vãn bối không còn gì nữa, xin phép cáo lui trước."
Gia chủ gật đầu: "Tam trưởng lão, phiền ông đưa bọn họ đến Phi Tuyết đỉnh."
"Vâng."
Tam trưởng lão lên tiếng, rồi nhìn về phía Hứa Thế An: "Thế An, mời đi theo lão phu."
Hứa Thế An cười đáp: "Làm phiền rồi."
Mọi người rời khỏi đỉnh chính rồi ngự kiếm bay về phía Phi Tuyết đỉnh.
Sau một chén trà, tam trưởng lão đưa mọi người xuống một ngọn núi vắng vẻ, phong cảnh thanh tú hữu tình.
Trên ngọn núi này chỉ có một trang viên tên là Xem Tuyết Viện.
Tam trưởng lão đích thân dẫn mọi người đi dạo một vòng trong trang viên.
Đây là một trang viên cực kỳ xa hoa, đủ loại kỳ hoa dị thảo, hòn non bộ nước chảy, thủy tạ lầu các, lương đình hành lang đều có đủ cả, khiến người hoa cả mắt, cảm giác như đang đến một nơi nghỉ dưỡng.
"Thế An, con thấy Xem Tuyết Viện này thế nào? Nếu không vừa ý, lão phu có thể cho người đến sửa sang lại thêm."
Tam trưởng lão nhẹ nhàng hỏi.
Hứa Thế An đáp: "Không cần phiền phức, ta rất thích trang viên này, có điều tên thì cần đổi."
"Thế An thích là tốt rồi, đây là ngọc truyền tin của tông môn, có việc gì con chỉ cần dùng ngọc truyền tin này liên lạc với ta là được."
Tam trưởng lão nói rồi đưa ngọc truyền tin tới.
Hứa Thế An cũng không khách khí, nhận lấy ngọc truyền tin: "Được rồi."
"Vậy lão phu xin cáo từ."
Tam trưởng lão nói xong liền ngự kiếm rời đi, các nàng nhìn bóng lưng của ông ta khuất dạng ở chân trời mới hoàn hồn.
Liễu Thi Họa lẩm bẩm: "Phu quân, đây là nhà của chúng ta sau này sao?"
"Không sai."
Hứa Thế An cười nói: "Trang viên này rộng như vậy, mọi người ai nấy tự chọn lấy một cái sân mình muốn ở."
Tần Sương Nghiên nghe vậy không phản đối, chỉ thản nhiên nói: "Phía bắc U Lan Viện là của ta, còn lại thì tùy các ngươi chọn."
"Cảm ơn Sương Nghiên tỷ."
Liễu Thi Họa nói rồi bắt đầu nghĩ xem mình muốn ở viện nào.
Hứa Thế An thì chọn phía đông Thính Phong Viện, trong đó có một tòa Thính Phong Các cao ba tầng, có thể nhìn xuống toàn bộ trang viên, các nàng còn lại cũng chọn nơi ở rồi bắt đầu bố trí nhà mới.
Cùng lúc Hứa Thế An và những người khác đang bận rộn với nhà mới, cả Cơ gia đã náo động.
Đặc biệt là thế hệ tử đệ trẻ tuổi, khi nghe nói Tần Sương Nghiên, một tu sĩ Thiên Nguyên cảnh lại có một ngọn núi riêng thì vô cùng bất mãn.
Ở Cơ gia, chỉ có Chân Quân Phản Hư cảnh mới được có ngọn núi riêng.
Tần Sương Nghiên chỉ là một tu sĩ Thiên Nguyên cảnh thì có tư cách gì chiếm một đỉnh núi chứ.
Dù Phi Tuyết đỉnh không có linh khí đậm đặc bằng các đỉnh núi khác, nhưng số tu sĩ ở những đỉnh núi khác đông đúc hơn, so với việc chỉ có vài người của Tần Sương Nghiên, tu luyện ở Phi Tuyết đỉnh có thể hấp thụ được lượng linh khí nhiều hơn.
Không ít tu sĩ trẻ tuổi tụ tập lại, muốn đòi trong tộc một lời giải thích.
Cơ Lăng Vân và Cơ Lăng Ngu là những người đến thế tục giới đón Tần Sương Nghiên, trong nhất thời cửa động phủ của hai người bị người đạp nát, mọi người tìm đến đều hỏi một câu hỏi như nhau, muốn biết lai lịch của Tần Sương Nghiên.
Hai người tự nhiên không dám nói thật, chỉ kể lại những gì mình biết cho đám đồng môn.
Sau khi đám tu sĩ trẻ tuổi của Cơ gia xác nhận Tần Sương Nghiên chỉ là một tu sĩ Thiên Nguyên cảnh thức tỉnh Thánh Thể thì quyết định cho nàng ta biết mặt.
Các thế gia khác của Côn Lôn thánh địa cũng nhận được tin này, khi nhìn thấy tin tức này, họ còn tưởng mình nhìn lầm, sau khi xác nhận lại thông tin thì quyết định phải tìm hiểu kỹ về lai lịch của Tần Sương Nghiên.
Những gì bên ngoài xảy ra, Hứa Thế An không hề hay biết, lúc này hắn đang chế tác bảng hiệu trong phòng.
Đây không chỉ là để có chút cảm giác nghi thức, mà hắn còn định thông qua tấm bảng này để tránh chút phiền phức, chỉ cần mình viết chữ “Kiếm Đạo Chân Lý” thật to thì ai không phải người ngu sẽ tự giác rời đi.
Chỉ chốc lát sau, một tấm biển đá lớn khắc ba chữ "Thiên Sương Viện" đã xuất hiện trong phòng.
Hứa Thế An liếc nhìn, hài lòng gật đầu, rồi mang biển hiệu ra ngoài trang viên, treo biển lên rồi "thâm tàng công và danh", trở về nội viện Thính Phong.
...
Ngày hôm sau, sau khi tu luyện xong, Tần Sương Nghiên và các nàng tìm đến Hứa Thế An.
Vừa gặp mặt nàng đã chủ động lên tiếng: "Thế An, ta định đi gặp mẫu thân một lần."
"Được, ta đi cùng nàng."
Hứa Thế An không hề nghĩ ngợi mà đáp.
"Cảm ơn."
Tần Sương Nghiên đến giờ vẫn chưa hiểu tại sao mình lại được Cơ gia đối đãi như vậy, có lẽ mẫu thân sẽ cho nàng câu trả lời.
"Đi thôi."
Hứa Thế An lập tức đứng dậy.
Tần Sương Nghiên gọi ra bảo kiếm mang theo Hứa Thế An bay về hướng Danh Kiếm Đỉnh.
Hôm qua, mỗi người trong số họ đều nhận được một mảnh ngọc giản khắc bản đồ của Cơ gia, nên không đến nỗi lạc đường.
Tần Sương Nghiên không biết rằng, vừa bay ra khỏi Phi Tuyết đỉnh, họ đã bị người theo dõi.
Lúc hai vợ chồng vừa xuống chân Danh Kiếm đỉnh thì có mấy bóng người chặn đường đi của họ lại, mấy người đồng thanh hô: "Đứng lại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận