Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế

Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế - Chương 85: Hàn Nguyệt Vũ: Ta chọn con đường thứ ba (length: 7861)

Bên ngoài Bách Quỷ Minh Uyên.
Đệ tử Ngọc Thanh Kiếm Tông tụ tập tại nơi này.
Bọn hắn tụ năm tụ ba tập hợp một chỗ trò chuyện, thứ nhất là muốn kết đội với những người có quan hệ tốt với mình, thứ hai là hỏi thăm những người quen về tin tức gần đây trong Bách Quỷ Minh Uyên.
Khi Tần Sương Nghiên cùng hai nàng xuất hiện tại bên ngoài Bách Quỷ Minh Uyên, đã gây ra một chấn động không nhỏ.
Hiện tại, Tần Sương Nghiên và Liễu Thi Họa đều là tâm điểm bàn luận của các đệ tử Ngọc Thanh Kiếm Tông, dù sao Ngọc Thanh Kiếm Tông đã nhiều năm chưa từng xuất hiện Thánh Thể.
Một số đệ tử còn đang tự trao đổi, muốn xem có nên mặt dày mày dạn bám lấy hai vị đại sư tỷ này không.
Còn Hàn Nguyệt Vũ trong mắt mọi người thì không khác gì một người trong suốt nhỏ bé, không ai để ý nàng.
Có người bàn luận về Tần Sương Nghiên và những người khác, thì cũng có người căm hận các nàng, đặc biệt là đám người do Hàn Phi Quan cầm đầu, bọn hắn nhìn hai nàng với ánh mắt đầy oán độc, nếu không phải không đánh lại Tần Sương Nghiên, thì bọn hắn đã xông lên xé xác hai người phụ nữ này rồi.
Ngay khi các đệ tử đang thì thầm với những suy nghĩ riêng, trên bầu trời vang lên một âm thanh vang dội.
"Tông chủ và các trưởng lão đã đến!"
Lời còn chưa dứt, mười mấy bóng người đã bay đến từ chân trời.
Các đệ tử tại chỗ vội vàng cung kính hành lễ: "Chúng con bái kiến tông chủ, các vị trưởng lão."
"Miễn lễ."
Tông chủ thong thả nói một câu.
"Tạ tông chủ."
Các đệ tử đồng thanh đáp.
Sau khi đợi mọi người im lặng, tông chủ mới mở lời lần nữa: "Các ngươi đều biết Bách Quỷ Minh Uyên này là một trong những tai họa lớn trong lòng Ngọc Thanh Kiếm Tông ta, thậm chí là của toàn bộ đại lục. Theo thông lệ, đến kỳ Ngọc Thanh Kiếm Tông ta thanh lý Minh Uyên, lần này thời gian lịch luyện là nửa năm."
Nghe xong, các đệ tử đều trợn tròn mắt, phải biết rằng các đệ tử dưới Thiên Nguyên cảnh nhiều nhất cũng chỉ có thể ở trong Minh Uyên 99 - 81 ngày, bắt bọn họ ở trong Minh Uyên nửa năm chẳng khác nào đòi mạng?
Tông chủ đương nhiên hiểu rõ suy nghĩ của những đệ tử này, tiếp tục nói: "Lần này, đệ tử dưới Thiên Nguyên cảnh sẽ được chia làm ba nhóm khác nhau tiến vào Minh Uyên, hôm nay ngoài việc bốc thăm thứ tự, còn phải bốc thăm khu vực lịch luyện cho từng người."
Yên ắng, các đệ tử nghe xong nửa câu sau lại một lần nữa mắt tròn mắt dẹt.
Nếu vậy, những đồng đội mà bọn họ đã hẹn trước chẳng phải là công cốc rồi sao?
Các cao tầng Ngọc Thanh Kiếm Tông thấy cảnh này, trên mặt cũng không hề biểu lộ ra chút cảm xúc nào.
Lý do an bài như vậy, bọn họ muốn xem tên tu sĩ múa kiếm dưới ánh trăng kia rốt cuộc là ai?
"Các ngươi có ý kiến gì không, nếu không có, chúng ta bắt đầu bốc thăm thôi."
Giọng tông chủ chậm rãi vang lên.
Không ít đệ tử trong lòng tự nhiên là có ý kiến, nhưng họ không dám phản bác, lúc này mà ý kiến thì chẳng khác nào đang tìm chết.
Sau nửa canh giờ.
Tất cả đệ tử đều đã bốc thăm xong, ai nấy thần sắc khác nhau, vui buồn lẫn lộn.
Liễu Thi Họa nhanh chóng tìm thấy Hàn Nguyệt Vũ: "Muội muội, muội rút được vòng thứ mấy? Ở khu vực Đạo Cơ cảnh nào?"
Hàn Nguyệt Vũ nói: "Ta vòng thứ nhất, ở Ất một khu, tỷ thì sao?"
"Ta cũng vòng thứ nhất, lại ở Giáp hai khu, đáng tiếc là chúng ta không thể dùng được võ kỹ đó."
Liễu Thi Họa có vẻ tiếc nuối nói.
Mấy ngày qua, hai người vì muốn có được nhiều vật tư hơn trong lần lịch luyện, đã cố ý cùng nhau luyện một môn võ kỹ.
Tần Sương Nghiên nghe vậy, lạnh nhạt nói: "Đây cũng là một chuyện tốt cho các ngươi, có thể nhân cơ hội này rèn luyện khả năng tự mình đảm đương một phương."
Hai người gật đầu, đồng thanh nói: "Sương Nghiên tỷ, chúng ta sẽ cố gắng hết sức."
Khi ba người đang trao đổi thì tiếng của đại trưởng lão vang lên.
"Đệ tử vòng đầu tiên vào Minh Uyên đến chỗ lão phu tập hợp."
Các đệ tử Ngọc Thanh Kiếm Tông rút được vào vòng đầu tiên tiến vào Minh Uyên lũ lượt đến chỗ đại trưởng lão.
Đại trưởng lão quét mắt một vòng, hỏi: "Mọi người đến đủ chưa?"
"Đã đủ!"
Các đệ tử đồng thanh đáp.
"Đi theo lão phu tiến vào Minh Uyên."
Đại trưởng lão hét lớn một tiếng rồi dẫn theo mấy vị trưởng lão cùng các đệ tử tiến vào Minh Uyên.
Liễu Thi Họa và Hàn Nguyệt Vũ là hai người đi sau cùng trong đội, cả hai đều lần đầu tiên vào Minh Uyên nên trong lòng vừa có chút mong chờ lại vừa có chút lo lắng.
Mấy canh giờ sau.
Hai người ở trong Minh Uyên, cùng đội của mình đến khu vực cần đến.
Hàn Nguyệt Vũ nhìn thấy các sư huynh đệ trong đội liền không khỏi biến sắc, toàn bộ đội có không ít đệ tử của tứ đại gia tộc, trong đó đệ tử Hàn gia và Triệu gia chiếm đa số, mà người có tu vi cao nhất trong số đó là Triệu Nhã Văn.
Sau khi mọi người đến khu vực Ất một, Triệu Nhã Văn lập tức dừng bước, ánh mắt hướng về Hàn Nguyệt Vũ.
"Nguyệt Vũ muội muội trùng hợp thật đấy, chúng ta lại là một đội."
Những đệ tử xung quanh nghe vậy đều lộ ra vẻ mặt hả hê.
Việc Triệu Nhã Văn và Tần Sương Nghiên có ân oán, ai ai cũng đều biết.
Giờ Hàn Nguyệt Vũ rơi vào tay Triệu Nhã Văn chắc chắn không có gì tốt, bọn hắn đương nhiên sẽ không vì một thị thiếp chỉ dựa vào đan dược Hứa Thế An cho mới phá cảnh như Hàn Nguyệt Vũ mà đối đầu với Triệu Nhã Văn.
"Triệu sư tỷ có gì sai bảo?"
Hàn Nguyệt Vũ đương nhiên không sợ Triệu Nhã Văn, nàng đã lĩnh ngộ kiếm ý, cho dù tu vi so với Triệu Nhã Văn yếu hơn, nhưng nếu thật sự đánh nhau, phần thắng của nàng lớn hơn.
"Hừ!"
Triệu Nhã Văn thấy dáng vẻ không kiêu ngạo không tự ti của Hàn Nguyệt Vũ thì lại càng tức, hừ lạnh một tiếng: "Xem ra ngươi còn chưa rõ tình cảnh hiện tại của mình."
"Ồ?"
Hàn Nguyệt Vũ giả vờ như không hiểu gì, cười hỏi ngược lại: "Triệu sư tỷ định gây khó dễ cho ta sao?"
"Bớt giả bộ hồ đồ đi, hôm nay ta cho ngươi hai lựa chọn."
Triệu Nhã Văn vừa nói vừa nhìn đầy chế giễu: "Thứ nhất: Quỳ xuống dập đầu cho ta ba cái, sau đó chửi to mười tiếng Tần Sương Nghiên là đồ con hát, từ đó bám theo ta, dò hỏi toàn bộ bí mật của Tần Sương Nghiên để nói lại cho ta, sau khi chuyện thành công ta có thể giúp ngươi tìm được mối tái giá tốt.
Còn lựa chọn thứ hai: Là chúng ta cùng nhau đánh ngươi một trận, đánh đến khi nào ngươi đồng ý điều kiện thứ nhất thì thôi, ngươi chọn một đi.
Ta là người rất kiên nhẫn đấy, ngươi cũng đừng hòng giở trò câu giờ với ta."
Nói xong, những đệ tử xung quanh nhao nhao lên tiếng.
"Triệu sư tỷ vẫn là quá nhân từ, thế mà còn cho ả này hai cơ hội lựa chọn."
"Đúng đấy, nếu là ta thì đã trực tiếp đánh cho một trận, sau đó quăng cho quỷ vật rồi."
"......"
Hàn Nguyệt Vũ nghe mọi người bàn tán, khóe miệng hơi nhếch lên: "Triệu sư tỷ nếu ta chọn con đường thứ ba thì sao?"
Vừa nói, mọi người đang ồn ào đều im lặng, ai nấy đều nhìn Hàn Nguyệt Vũ bằng ánh mắt khinh thường, xem thường, trêu đùa.
"Ha ha..."
Triệu Nhã Văn cười lớn, mặt đầy mỉa mai: "Vậy ta ngược lại muốn nghe xem con đường thứ ba trong miệng ngươi là cái gì?"
Hàn Nguyệt Vũ không nhanh không chậm nói: "Rất đơn giản thôi, đánh bại ngươi, sau đó một mình lịch luyện trong khu vực này."
Vừa dứt lời, toàn trường hoàn toàn tĩnh lặng, mấy giây sau, trong đám người có ai đó không nhịn được phì cười.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều phá lên cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận