Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế

Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế - Chương 36: Tối nay từ Triệu công tử tính tiền (length: 8011)

"Tỷ phu, tỷ phu chúng ta phát rồi! !"
Tần Hoằng Dật lớn giọng quanh quẩn trong Thiên Sương viện.
Hứa Thế An xoa xoa thái dương, mơ mơ màng màng ngồi dậy, mang theo giọng ngái ngủ hét lớn một tiếng.
"Tiểu tử ngươi chưa từng thấy linh thạch à, la lớn như vậy còn để cho người ta ngủ không?"
Tần Hoằng Dật nghe vậy lập tức im bặt, hắn ngoan ngoãn đứng chờ Hứa Thế An trong sân đi ra ngoài.
Nửa canh giờ sau, Hứa Thế An ngáp ngắn ngáp dài từ trong phòng đi ra.
Tần Hoằng Dật vừa thấy hắn thì tỉnh táo hẳn, lấy ra ba túi trữ vật từ bên hông, nói: "Tỷ phu, linh thạch đều ở đây, đây là phần của ngươi."
Hứa Thế An cầm túi trữ vật lên, không có lạc ấn tinh thần, hắn lập tức dùng thần thức kiểm tra, nhìn kỹ thì tỉnh cả ngủ, trong túi này có khoảng hơn 5 vạn linh thạch.
"Quả nhiên vẫn là nằm kiếm tiền thoải mái nhất."
Tần Hoằng Dật cười nói: "Ai bảo không phải chứ, lần này ta cũng kiếm lời được mấy vạn linh thạch, tối nay Thiên Hương các do ta tính tiền."
"Không."
Hứa Thế An nghiêm túc nói: "Tỷ phu ta đã nói là làm, Thiên Hương các nhất định phải do ta tính tiền."
Tần Hoằng Dật không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt: "Tỷ phu vẫn là để ta trả tiền đi, không có tỷ phu ngươi sao có thể kiếm được nhiều linh thạch như vậy, hơn nữa còn có thể có được Đạo Cơ Đan trở thành đệ tử ngoại môn."
Ngay khi hai người tranh cãi xem tối nay ai sẽ trả tiền, bên ngoài cửa vang lên một giọng nói quen thuộc nhưng xa lạ.
"Hai vị đều không cần tranh giành, tối nay Thiên Hương các cứ để Triệu mỗ trả tiền đi."
Vừa nghe thấy vậy, Hứa Thế An và Tần Hoằng Dật lập tức im lặng, cùng nhau quay ánh mắt về phía cửa, chỉ thấy Triệu chấp sự tươi cười đi tới.
Hai người vội chắp tay: "Triệu sư huynh - sư thúc."
"Tỷ phu."
Triệu chấp sự khẽ chắp tay chào Hứa Thế An, còn Tần Hoằng Dật bên cạnh thì bị hắn ngó lơ.
Hứa Thế An cười hỏi: "Không biết Triệu sư huynh đến đây có chuyện gì?"
"À, suýt chút nữa quên mất việc chính."
Triệu chấp sự nói rồi lấy ra từ giới chỉ hai bình đan dược và hai thẻ lệnh bài.
"Tỷ phu, đây là Đạo Cơ Đan và thẻ lệnh bài thân phận đệ tử ngoại môn lần này các ngươi thi đấu được thưởng, lệnh bài này chỉ cần tích huyết vào là có thể xác nhận, còn lại thì ngài cần phải đến nội vụ đường làm thủ tục, ta chỉ có thể giúp ngài nhận trước những thứ này, linh thạch và thịt Yêu thú thì ba ngày sau ta sẽ đưa tới."
"Đa tạ."
Hứa Thế An ôm quyền nói: "Đã Triệu sư huynh đến, vậy chúng ta uống trà trước, đợi Sương Nghiên và nàng về, chúng ta cùng nhau đến Thiên Hương các."
Tê. . .
Triệu chấp sự và Tần Hoằng Dật nghe thấy vậy, vô thức hít sâu một hơi, sau đó hướng về hắn ánh mắt ngưỡng mộ.
Hứa Thế An thấy ánh mắt của bọn họ thì có vẻ khó hiểu, tiện miệng hỏi: "Các ngươi làm sao thế, trên mặt ta dính gì à?"
"Sư phụ tại thượng xin thu Triệu Bình Chi làm đồ đệ!"
"Tỷ phu đại phát từ bi chỉ điểm tiểu đệ một chút đi!"
Triệu Bình Chi và Tần Hoằng Dật nói những lời khác nhau, nhưng giọng nói lại đều có vẻ bội phục như nhau.
"Hai người các ngươi muốn làm gì vậy, làm ta hoang mang quá."
Hứa Thế An có chút không hiểu hai người này đang làm trò gì, Tần Hoằng Dật là kẻ ăn chơi thì không nói làm gì, nhưng Triệu chấp sự có vẻ là một người cứng nhắc, nghiêm túc, sao cũng hành động như vậy.
Tần Hoằng Dật nói: "Tỷ phu, bọn ta chỉ là muốn biết làm sao để ngài có thể quản lý hậu trạch an bình như vậy, muốn học tập một chút."
Hứa Thế An thật hết nói: "Các ngươi muốn học cách trêu chọc muội thì cứ nói thẳng, sao phải nghiêm trọng hóa lên như vậy, làm ta cứ tưởng hai cái đầu của các ngươi không bình thường."
Hai người đây là lần đầu nghe đến từ trêu chọc muội, tuy rằng không biết nghĩa là gì, nhưng nghe thì có vẻ rất lợi hại, liền gật đầu lia lịa.
Hứa Thế An cười nói: "Được thôi, vừa hay tối nay chúng ta định đi kỹ viện nghe hát, ta sẽ cho các ngươi xem bản lĩnh."
"Đa tạ tỷ phu."
Hai người vừa nói xong thì nghiêm chỉnh hướng về Hứa Thế An làm một đại lễ.
Vào lúc giữa trưa.
Tần Sương Nghiên và Liễu Thi Họa vừa về đến thì nghe thấy Hứa Thế An nói muốn xuống núi đi Thiên Hương Các chơi.
Hai nàng nghe xong thì đầu tiên là ngẩn ra, sau đó đồng thanh nói: "Phu quân cẩn thận."
Tê. . .
Triệu chấp sự và Tần Hoằng Dật thấy hai nàng đáp ứng nhanh như vậy thì lại một lần nữa hít sâu một hơi, càng là ngấm ngầm giơ ngón tay cái về phía Hứa Thế An, tỷ phu không hổ là tấm gương cho bọn họ!
"Được, vậy chúng ta xuống núi trước, Minh nhi về ta sẽ mang quà cho các nàng."
Hứa Thế An nói xong thì dẫn Triệu chấp sự và Tần Hoằng Dật rời đi.
Liễu Thi Họa nhìn theo bóng lưng Hứa Thế An đi xa, tâm tình sa sút hỏi: "Sương Nghiên tỷ, có phải phu quân chê muội không?"
Tần Sương Nghiên cười nói: "Tự nhiên không phải, muội bây giờ vẫn chưa bước vào Đạo Cơ cảnh, quá sớm hoan ái sẽ tổn hại nguyên âm, làm tốc độ tu luyện của muội chậm lại, Thế An là suy nghĩ cho việc tu luyện của muội đó, mà Thế An đâu phải là loại người tùy tiện."
Liễu Thi Họa nghe được lời giải thích này, trong lòng lại càng thêm cảm kích Hứa Thế An, thầm thề: mình nhất định phải nỗ lực tu hành, sớm ngày bước vào Đạo Cơ cảnh, như vậy phu quân cũng sẽ không cần phải đến những chỗ ăn chơi kia.
. . .
Ngọc Thanh thành cách Ngọc Thanh Kiếm Tông hơn mười dặm, là thành trì phụ thuộc của Ngọc Thanh Kiếm Tông, nơi đây phần lớn người ở đều là hậu duệ của tu sĩ Ngọc Thanh Kiếm Tông, những hậu duệ này phần lớn đều không có thiên phú tu luyện, hoặc là có thiên phú bình thường, chỉ có thể mưu sinh trong thành.
Đương nhiên trong thành còn có một số tán tu muốn bái nhập Ngọc Thanh Kiếm Tông, họ ở lại đây để tiện tham gia khảo hạch, thứ hai là có thể quen biết con cháu của tứ đại gia tộc Ngọc Thanh Kiếm Tông, kiếm một danh ngạch tạp dịch đệ tử để tiến vào Ngọc Thanh Kiếm Tông tu hành.
Khi ba người Hứa Thế An đến Ngọc Thanh thành thì thời gian vẫn còn sớm, cả ba quyết định đi dạo trong thành một vòng, xem có gì thú vị.
Ba người nhanh chóng đến một quán trà, vừa vào cửa thì nghe thấy một người kể chuyện đang kể vanh vách về màn thể hiện kinh người của Tần Sương Nghiên tại cuộc thi nội môn.
Người kể chuyện vừa dứt lời thì trong quán trà vang lên tiếng reo hò.
"Hay lắm, kể hay quá, Sương Nghiên tiên tử quả không hổ là đệ nhất thiên kiêu của Ngọc Thanh Kiếm Tông, không biết đến bao giờ ta mới được nhìn thấy phong thái của nàng."
"Tiểu tử ngươi đừng mơ mộng nữa, thân phận của ngươi thì cả đời cũng không có cơ hội được gặp nàng đâu, thật ghen tị với tên Hứa Thế An kia!"
". . ."
Cùng lúc đó, người kể chuyện dùng quạt gõ lên bàn: "Các vị hẳn đều biết Hứa Thế An, hôn phu của Tần sư tỷ, đã nạp thêm một tiểu thiếp chứ?"
"Lão đầu ngươi đừng có nhắc lại chuyện này, bằng không đừng trách bọn ta xuống tay không biết nặng nhẹ."
"Cũng là do tên Hứa Thế An chết tiệt kia lại dám nạp thiếp, lão tử hận không thể một đao chém chết hắn!"
". . ."
Người kể chuyện cười nói: "Các vị bình tĩnh, đừng nóng, hôm nay lão phu sẽ kể cho mọi người nghe chuyện Hứa Thế An và Liễu Thi Họa trấn áp yêu thú trong thí luyện tạp dịch!"
Hứa Thế An nghe thấy tiếng ồn ào trong quán trà thì trong lòng không gợn sóng, chậm rãi đi lên lầu hai.
Ba người vừa lên lầu hai thì Hứa Thế An cảm thấy có một ánh mắt mang theo địch ý đang nhìn mình. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận