Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế

Cưới Vợ Liền Biến Cường, Lão Bà Làm Sao Đều Thành Tiên Đế - Chương 235: Tù Long trấn Ma Vương (length: 8723)

"Tuân mệnh."
Ngưu lão vừa dứt lời, lập tức tung ra một pháp quyết, miệng hét lớn một tiếng: "Phá!"
Lời vừa dứt, pháp ấn trước mặt hắn hướng về mặt đất rơi xuống, tốc độ rơi rất nhanh, lại mang theo thế lôi đình vạn quân.
Ầm ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang cực lớn, toàn bộ Vân Trung phong lập tức rung chuyển kịch liệt, dường như một giây sau toàn bộ Vân Trung phong đều muốn sụp đổ, tất cả mọi người ở đây đều bị biến cố bất ngờ làm kinh hãi sững sờ tại chỗ.
Hô… Một trận gió thổi qua, không lớn, nhưng lại thổi tan đám mây ma trêи bầu trời, ma trận vốn bao phủ toàn bộ Vân Trung phong ầm ầm sụp đổ, liên đới cánh cửa Ma giới sau lưng Huyễn Ma chi vương cũng theo đó đóng lại.
Biến cố này tự nhiên không nằm trong dự liệu của Huyễn Ma chi vương và thập bát cướp, nhất là thập bát cướp, bọn hắn vạn vạn không ngờ rằng trận pháp mà mình hao phí nửa đời tích lũy lại không chịu nổi một kích như vậy, nhất thời quên cả trốn.
Nam Cung Liệt thấy thế lập tức ra lệnh: "Các ngươi còn chờ cái gì, còn không mau theo Ngưu lão cùng nhau trấn áp bọn thập bát cướp này!"
Tiếng hét lớn này kéo các tu sĩ trêи Vân Trung phong đang kinh hãi trở về hiện thực, Cô Tinh chân nhân rút kiếm chém về một tên thập bát cướp cầm chìa khóa, Đoạn Tình chân nhân thấy thế cũng vung đao chém về phía một tên thập bát cướp khác cầm chìa khóa.
Thập bát cướp còn lại thấy thế liền hoảng loạn bỏ chạy, hành động trốn chạy này không thể nghi ngờ bại lộ thân phận, các tu sĩ trêи Vân Trung phong đương nhiên sẽ không buông tha những kẻ muốn đem mình hiến tế cho Ma Vương, đồng loạt xuất thủ vây giết.
Về phần Bàn Sơn đạo nhân, hắn còn chưa kịp trốn thì đã bị Ngưu lão dùng pháp ấn trấn áp, chưa đến thời gian một chén trà công phu, thập bát cướp đã bị tiêu diệt sạch sẽ.
"Lão ma, ngươi tận số rồi!"
Nam Cung Liệt mặt khinh miệt nhìn Huyễn Ma chi vương châm chọc nói.
"Hừ!"
Huyễn Ma chi vương lạnh lùng hừ một tiếng: "Chẳng qua chỉ tổn thất vài tên sủng vật và một đại trận thôi, các ngươi cho rằng như vậy liền có thể trấn áp bản vương sao? Bản vương là Huyễn Ma chi vương chân chính!"
Lời còn chưa dứt, sau lưng nó đã nổi lên một tôn pháp tướng Ma Thần đáng sợ, tôn pháp tướng Ma Thần này che trời khuất nhật, ma uy tung hoành mười vạn dặm, pháp tướng vừa ra, sinh linh trong phạm vi mười vạn dặm đều bị dọa đến run rẩy, các tu sĩ Nhân tộc vốn còn đang đắm chìm trong vui sướng được cứu bỗng chốc biến sắc, cả đám nằm rạp xuống đất.
"Thử một lần chẳng phải sẽ biết."
Ngũ Trảo Kim Long vừa nói vừa chui ra từ Tù Long Bổng, đó là một con Ngũ Trảo Kim Long dài chừng mười trượng, nó xuất hiện trong nháy mắt long uy ngập trời, pháp tướng Kim Long cũng theo đó hiện lên, long uy vừa đến, ma uy tan biến, chỉ trong vài hơi thở công phu, ma uy vốn bao phủ mười vạn dặm đã bị áp chế hơn phân nửa.
Trong lúc nhất thời, long uy, ma uy giằng co tại khu vực này.
Các tu sĩ trêи Vân Trung phong còn có thể đứng nhìn thấy hai đại siêu cấp cường giả trêи bầu trời, nhịn không được cảm khái:
"Cái này... Đây chính là uy của Chân Quân sao? Thật đáng sợ!"
"Chân Quân phía dưới đều là con kiến, người xưa quả không lừa ta."
"..."
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai đại cường giả vẫn chưa ra tay trước, từ uy áp phát ra của đối phương mà xét, thực lực của bọn họ sàn sàn với nhau, cao thủ quyết đấu có thể là một trận chiến dai dẳng, cũng có thể chỉ một chiêu phân thắng bại, bất kỳ một sơ hở nhỏ nào cũng có thể khiến bọn họ vong mạng tại chỗ.
Trong lúc bất tri bất giác, mặt trời ngả về tây, màn đêm sắp buông xuống, bầu trời Vô Vân vốn sáng sủa bỗng nhiên mây đen dày đặc, cuồng phong gào thét.
Ầm ầm!
Một tiếng sét đánh tan sự yên tĩnh trêи bầu trời, Huyễn Ma chi vương và Ngũ Trảo Kim Long đồng thời xuất thủ.
"Ma Thần Thôn Nhật!"
Huyễn Ma chi vương hét lớn một tiếng, pháp tướng Ma Thần sau lưng đột nhiên há miệng, một cái miệng lớn như vực sâu xuất hiện trong mắt thế nhân, miệng lớn kia dường như có thể thôn phệ vạn vật trêи thế gian, chính giữa miệng lớn là một vòng xoáy khổng lồ không ngừng hút mây đen sấm sét trêи bầu trời vào, ngay cả mặt trời chiều sắp lặn cũng muốn bị nó nuốt vào trong miệng.
Trong thoáng chốc cuồng phong bao phủ đại địa, thân thể các tu sĩ trêи Vân Trung phong căn bản không thể khống chế, từ từ rời khỏi mặt đất, mỗi tu sĩ đều dốc hết sức bình sinh muốn ngăn cản cuồng phong, nhưng tất cả đều vô dụng, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị cuốn vào trong cuồng phong.
"Long ngâm cửu thiên!"
Ngũ Trảo Kim Long hét lớn một tiếng, pháp tướng Kim Long sau lưng phát ra một tiếng long ngâm.
Rống! !
Tiếng long ngâm vang vọng chân trời, kinh động bát hoang, vô số đại năng đều nghe thấy tiếng long ngâm kinh thiên động địa này, bọn họ đồng loạt phóng thần thức về hướng Thiên Trụ Sơn, bất quá khi thấy Thiên Trụ Sơn bao phủ ma uy vô thượng, tất cả mọi người bỏ ý định theo dõi, đem tin tức này báo cáo thánh địa.
Sau tiếng long ngâm, pháp tướng Kim Long phun ra một đạo long tức hướng về miệng lớn vực sâu rơi xuống.
Khi long tức tiến vào miệng lớn vực sâu, cuồng phong tan biến, vòng xoáy trong miệng lớn cũng dần chuyển sang màu vàng kim.
Một Long một Ma giằng co từ lúc chạng vạng tối đến đêm khuya, rồi từ đêm khuya đến bình minh.
Khi ánh bình minh đầu tiên bao phủ mặt đất, trêи pháp tướng Ma Thần bỗng xuất hiện vết nứt, ngay sau đó từ những vết nứt đó hiện ra vô số đạo kim quang.
Oanh! !
Một tiếng vang cực lớn, pháp tướng Ma Thần ầm ầm sụp đổ.
"Cái này... Điều đó không thể nào!"
Pháp tướng Ma Thần của Huyễn Ma chi vương bị phá, thần hồn cũng yếu đi ba phần, nó không còn dám tham chiến, thân hình lóe lên định trốn khỏi nơi đây.
"Trấn!"
Ngũ Trảo Kim Long đương nhiên sẽ không buông tha Ma Vương này, miệng hét lớn một tiếng, Trấn Hải Tù Long Bổng dưới thân hắn liền bay về phía Huyễn Ma chi vương, vừa thấy Trấn Hải Tù Long Bổng, Huyễn Ma chi vương lập tức cảm thấy mình không chỗ ẩn náu, hồn thể đã bị Trấn Hải Tù Long Bổng kia khóa chặt.
"Không!"
Huyễn Ma chi vương nhìn Tù Long bổng đang ầm ầm rơi xuống, vô ý thức phát ra tiếng thét thảm thiết.
Ầm!
Một gậy rơi xuống thanh thế to lớn, Huyễn Ma chi vương cũng theo đó hóa thành tro bụi, long hồn của Ngũ Trảo Kim Long cũng theo đó suy yếu, hóa thành một đạo quang bay về Trấn Hải Tù Long Bổng.
Đại chiến kết thúc, ánh mặt trời chiếu xuống trêи Vân Trung phong, ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn lên Trấn Hải Tù Long Bổng giữa trời, trong mắt tràn đầy kính sợ.
Nam Cung Liệt đại thủ một trảo, tay phải nắm Trấn Hải Tù Long Bổng trong tay, tay trái thì nắm hồn châu của Huyễn Ma chi vương, dưới ánh ban mai, thân hình của hắn hiện lên vô cùng cao lớn, giờ khắc này, hắn không phải Chân Quân mà còn hơn cả Chân Quân.
"Liệt công tử thần uy vô song, chúng ta bái phục!"
Cô Tinh chân nhân lên tiếng trước tiên, hướng Nam Cung Liệt thi lễ một cái, sau đó dâng lên hai tay chìa khóa do mình trấn áp thập bát cướp lấy được.
Đoạn Tình chân nhân thấy vậy cũng học bộ dạng của Cô Tinh chân nhân cung kính nói: "Đoạn Tình nguyện vì công tử cống hiến sức lực."
Lời còn chưa dứt, các tu sĩ Nhân tộc xung quanh cũng đồng thanh cao giọng nói: "Liệt công tử thần uy vô song, chúng ta nguyện ý vì Liệt công tử cống hiến sức lực!"
Nghe thấy mọi người a dua nịnh hót, khóe miệng Nam Cung Liệt hơi nhếch lên, thần sắc càng thêm kiêu căng, hắn liếc qua Cô Tinh chân nhân và Đoạn Tình chân nhân, cười nhẹ nhàng: "Đã các ngươi thức thời như vậy, bản công tử sẽ cho các ngươi một cơ hội đi theo, một hồi mật tàng mở ra, bản công tử cho phép hai người các ngươi cùng ta tiến vào mật tàng."
"Đa tạ công tử."
Hai người mặt mày cung kính đáp, bọn họ không ngờ mình lại có thể được một vị thánh tử thánh địa ưu ái, trong lòng mừng như điên, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ: Ta muốn phát đạt.
"Bất quá."
Nam Cung Liệt bỗng dừng lại, ánh mắt rơi xuống Mộc Cẩn Ngọc: "Trước khi tiến vào mật tàng, bản công tử còn phải xử lý một chút chuyện nhỏ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận