Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký - Chương 48: Không làm ảnh hậu hoa tỷ muội (length: 8026)

"Lão Phạm, bài văn này đưa vào tập san có phải hơi thiếu nghiêm cẩn không, đây thuần túy là giả thiết mà..."
"...Bốn hệ sao Hằng Tinh bị quan trắc đến chỉ có một, đó là hệ thống hai sao đôi Hằng Tinh cấu thành, bài văn này thảo luận một chủ ba phụ bốn hệ sao Hằng Tinh, căn bản không tồn tại."
Một lão giả tóc bạc trắng bước vào phòng của Phạm lão liền tuôn ra một tràng.
Phạm lão không chút hoang mang nhấp một ngụm trà, "Lão Triệu, đừng có chuyện gì là lại cuống lên, ngồi xuống đã. Có gì từ từ rồi nói."
"Ngươi đúng là đồ chậm chạp." Triệu Hoán Học oán trách, ngồi phịch xuống ghế, "Đây là tập san học thuật, không phải báo khoa học viễn tưởng."
Phạm lão nói, "Lão Triệu, ngươi nói xem, lý luận và công thức dùng để giả thiết trong bài viết có sai không?"
Triệu Hoán Học thừa nhận, "Cái đó thì không."
"Ngươi quên ước nguyện ban đầu khi làm tập san này là gì à? Chính là để cho học sinh trẻ tuổi có nơi phát huy sức tưởng tượng, sức sáng tạo của bọn họ. Chỉ cần không phải bịa đặt trống rỗng, có lý luận chứng minh duy trì, giả thiết lớn gan đến đâu đều có thể tiếp nhận."
"Lời tuy nói vậy..." Triệu Hoán Học vẫn lo lắng, "Nếu thu nhận loại bài văn mang tính giả thiết này, không phải bất lợi cho việc mở rộng sức ảnh hưởng của tập san chúng ta sao."
Phạm lão cười mắng, "Bảo ngươi là đồ cổ hủ, ngươi còn không nhận. Sức ảnh hưởng làm sao quan trọng bằng việc cho học sinh trẻ tuổi một sân khấu để triển lãm... Ơ, Cẩm nha đầu đến rồi."
Liếc nhìn Đam Hoa đi đến, Phạm lão vẫy tay với nàng, "Mau lại đây, vừa hay cùng đồ cổ hủ này nói xem ngươi nghĩ như thế nào."
"Tác giả bài văn là nàng?" Nếp nhăn nơi khóe mắt Triệu Hoán Học đều dãn ra không ít vì trợn to mắt.
Phạm lão có chút đắc ý nói, "Nàng là đệ tử ta mới thu nhận, ngươi cũng đừng có mà nóng mắt."
Triệu Hoán Học ném cho bạn già một cái liếc xéo, hắn có gì mà phải nóng mắt.
Hắn tuy có cẩn thận trong học thuật, nhưng không phải loại lão cổ hủ xem nhẹ thế hệ trẻ, có thể được Phạm Kính Chu coi trọng, nhất định có chỗ hơn người.
"Đây là giáo sư Triệu Hoán Học, hắn có nghi vấn với bài văn của ngươi, ngươi giải đáp giúp hắn."
Đam Hoa hơi cung kính với Triệu Hoán Học, "Triệu lão."
Hơn nửa canh giờ sau, Triệu Hoán Học vả mặt, hắn có nóng mắt với Đam Hoa.
Bất luận hắn hỏi cái gì, Đam Hoa đều có thể đáp được, trích dẫn tư liệu đều có thể nói ra từ tác giả nào, sách nào, trang nào, công thức phức tạp đến đâu cũng có thể tiện tay viết ra.
Quan trọng là kiến thức rộng, nhớ rất chắc, rất sâu, không phải kiểu đọc lướt qua cho có.
Một học sinh trung học, thuần túy dựa vào tự học mà có nội tình sâu dày như vậy.
Đúng là hạt giống tốt cho học thuật.
Triệu Hoán Học hâm mộ xen lẫn ghen tị liếc nhìn Phạm Kính Chu, sao mầm mống tốt như vậy lại bị lão Phạm cả ngày lông bông bắt gặp trước, hắn muốn đào góc tường cũng không dễ.
Bất quá, vật lý thiên văn không phân biệt, hắn có thể cho hạt giống tốt kiêm tu.
...
"Giang hồ cấp cứu!"
Khương Nghiên gọi điện thoại tới, câu đầu tiên chính là khoa trương kêu cứu.
Đam Hoa cảm thấy sau khi Khương Nghiên tự theo thân thể bình phục, càng thêm thả bay bản thân.
"Giang hồ cấp cứu, Cẩm muội tử." Khương Nghiên nói, "Lần này Cẩm muội tử nhất định phải giúp ta một chuyện."
Xét thấy gần đây Khương Nghiên thường xuyên thả bay bản thân, Đam Hoa không vội vàng đáp ứng, hỏi, "Chuyện gì?"
"Còn nhớ lần trước ta có nói về chương trình tạp kỹ mới của chúng ta không?"
Sau khi tốt nghiệp, Khương Nghiên vào làm ở đài truyền hình Quả Cam, làm công việc trù hoạch hậu kỳ.
Đam Hoa nhớ, "Là «Rốt Cuộc Nhiều Thiên Tài»?"
Tháng trước, Khương Nghiên lại hẹn gặp nàng một lần, Khương Nghiên nói sơ qua tiến độ của xưởng thuốc.
Đơn xin độc quyền đã được thông qua, nhận được giấy chứng nhận độc quyền, một bên khác, việc xây dựng xưởng thuốc cũng đồng bộ tiến hành, nhà máy đã khởi công, dây chuyền sản xuất cũng đã đặt, chỉ chờ nhà máy xây xong.
Sau đó, Khương Nghiên kể với nàng chuyện thú vị khi làm việc ở đài truyền hình.
Nói nàng có tham gia trù hoạch một chuyên mục mới sắp phát sóng.
Hai năm gần đây, các chương trình tạp kỹ về trí tuệ bắt đầu rất hot, đài truyền hình Quả Cam cũng trù hoạch một chương trình, tên là «Rốt Cuộc Nhiều Thiên Tài».
Chuyên mục đã được xét duyệt, bắt đầu tuyên truyền hoạt động, trưng cầu người khiêu chiến từ bên ngoài.
Khương Nghiên hỏi nàng có muốn báo danh tham gia khiêu chiến không, Đam Hoa từ chối.
"Đúng đúng, chính là nó. Hiện tại có chuyện gấp, người khiêu chiến của số sau nữa thiếu mất một. Người khiêu chiến ban đầu không may bị thương, không thể đến ghi hình, nhất thời không tìm được người thay thế..."
«Rốt Cuộc Nhiều Thiên Tài» để đề cao tính đáng xem, không phải ai báo danh cũng có thể được chọn làm người khiêu chiến. Sau khi báo danh, tổ chuyên mục phải tiến hành sàng lọc trước, qua sàng lọc mới tiến hành thi vòng đầu, thông qua thi vòng đầu mới có tư cách khiêu chiến.
Độ khó của đề thi vòng đầu không hề thấp hơn đề khiêu chiến chính thức, cho nên số người có được tư cách khiêu chiến càng ít.
Có chuẩn bị tuyển người, đều là những người có điểm cao nhất bị loại ở vòng đầu, nhưng dù sao cũng là người lùn chọn kẻ cao, không bằng người trúng tuyển chính thức.
Tổ chuyên mục không muốn tạm bợ. Chất lượng tiết mục một khi giảm xuống, rating giảm còn nhanh hơn.
Khán giả là những người khó lừa gạt nhất, tuyên truyền là thiên tài khiêu chiến tiềm năng của mình, nếu người tham gia tiết mục không đạt được mong muốn thiên tài trong mắt người bình thường, sẽ khiến khán giả thất vọng.
Hiện tại các gameshow cạnh tranh lớn như vậy, khán giả có rất nhiều lựa chọn, tiết mục này không hay thì xem tiết mục khác, khán giả rất dễ mất đi, làm hỏng một số cũng có thể khiến cả tiết mục thất bại.
Để đảm bảo có thể phát sóng đúng giờ, rất nhiều chương trình tạp kỹ đều ghi hình trước vài số, lần này ghi hình trước hai số, thời gian đã rất gấp rút.
Hiện tại gấp rút tìm kiếm người khiêu chiến mới, nhưng thời gian quá gấp, nhất thời rất khó tìm.
"...Ta liền nghĩ đến Cẩm muội tử là ngươi."
Khương Nghiên rất tin tưởng Đam Hoa, nàng từng chứng kiến trí nhớ siêu quần của Đam Hoa, mà trong «Rốt Cuộc Nhiều Thiên Tài» để tăng tính đáng xem, có hai quan thử thách chính là kiểm tra trí nhớ hiện trường của người khiêu chiến.
Có đề bài là thử thách kiến thức của người khiêu chiến, rất nhiều đều mang tính chuyên nghiệp. Cái đó đối với Đam Hoa mà nói càng không thành vấn đề, Đam Hoa đọc qua sách của mọi ngành nghề, quả thực là bách khoa toàn thư.
À, bách khoa toàn thư Đam Hoa cũng đọc qua, hỏi chính là không chỉ xem qua mà còn nhớ được bảy, tám phần.
Hỏi Khương Nghiên làm sao biết, bởi vì lúc đầu Đam Hoa dùng thẻ thư viện của Khương Nghiên, trên đó có ghi chép mượn sách của Đam Hoa.
Khương Nghiên xem danh sách mượn sách của Đam Hoa xong, kinh ngạc không thôi, hỏi mới biết chuyện Đam Hoa có trí nhớ siêu tốt.
Đam Hoa không thể cự tuyệt, đồng ý với Khương Nghiên đi tham gia thi vòng đầu, nếu có người khác thích hợp hơn thông qua thi vòng đầu, vậy thì nàng xem như đi lướt qua sân khấu.
Chủ yếu là Khương Nghiên chưa từng nhờ nàng giúp gấp việc gì, ngược lại còn giúp nàng không ít, xét theo phương diện có qua có lại nên nàng đồng ý.
Cũng bởi vì tham gia tiết mục không ảnh hưởng đến nàng.
Khương Nghiên rất vui vẻ nhận làm công việc báo danh giúp nàng.
Không lâu sau, Khương Nghiên trả lời nàng, nói đã báo danh, thời gian thi vòng đầu cũng đã sắp xếp, chính là vào chiều thứ bảy hai ngày sau.
Cân nhắc đến thời gian của Đam Hoa, cho nên sắp xếp thi vòng đầu vào chiều thứ bảy, như vậy sẽ không làm chậm trễ việc lên lớp của Đam Hoa.
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận