Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký - Chương 300: Ai trò chơi ai ( 15 ) (length: 7744)

Đam Hoa xem xét thân thể của hoàng tử Trần Triệu, bên trong đã không còn hồn phách.
"Túc chủ, bên ngoài có người tới, rất nhiều người, là tới tìm Lâm vương, làm sao bây giờ?"
"Dễ thôi."
Đam Hoa ngồi xuống, sau đó thoát khỏi thân thể Nguyễn Ngân Xảo, tiến vào thân thể Lâm vương.
Hồn phách của Trần Bằng Phi và thân thể được duy trì liên hệ bằng bộ điều khiển trò chơi, ngược lại là bớt việc cho Đam Hoa.
Nàng thiết lập một cách đơn giản và trực tiếp mối liên hệ giữa ý thức thể của mình và thân thể.
Mối liên hệ với thân thể Nguyễn Ngân Xảo cũng được duy trì.
Đúng lúc này, vệ đội trưởng bẩm báo trước cửa: "Điện hạ, người từ kinh thành tới, cầm đầu là Vạn công công, bọn họ đã đến tiền điện chờ."
Đam Hoa nói vọng ra từ trong điện: "Biết rồi, ta một lát sẽ qua."
"Vâng." Vệ đội trưởng lui về phía ngoài viện.
Đam Hoa thu thân thể Nguyễn Ngân Xảo vào không gian cây vải.
Ở Cửu Viên thành có một lợi thế, không gian của nàng sử dụng ít bị hạn chế hơn nhiều.
Không phải lần đầu tiên xuyên thành "hắn", Đam Hoa đã có kinh nghiệm, đi đường sẽ không còn bị khuỳnh chân, hơn nữa dáng điệu còn có khí thế hơn Trần Bằng Phi.
Đây là tẩm điện của Lâm vương, Trần Bằng Phi cũng tiến hành điều khiển trò chơi ở đây.
Muốn khống chế mặt đất cùng với các phương diện bám trên mặt đất, thay đổi nhỏ đến doanh thu hàng ngày của mỗi cửa hàng, hoa màu mọc trên mỗi mẫu đất, động thái của mỗi NPC và người chơi, cho nên thế giới của hắn rất phức tạp.
Mặc dù phần lớn đều là thống kê và vận hành tự động, nhưng việc kiểm tra thích hợp là cần thiết.
Cho nên Trần Bằng Phi quy định, gian tẩm điện này, không được hắn cho phép, bất luận kẻ nào không được đi vào. Hơn nữa, toàn bộ Lâm vương phủ đều thiết lập cấm chỉ người chơi tiến vào.
Đưa Đam Hoa đến đây là bởi vì Trần Bằng Phi nhận được cảnh báo của bộ điều khiển trò chơi, thấy trên người nàng có một hệ thống, hợp tác không thành liền chuyển sang mục đích cướp đoạt, nên mới sai vệ đội trưởng trực tiếp mang Đam Hoa tới đây.
Theo ý tưởng của Trần Bằng Phi, nàng theo một dị thế khác tới, có thể hợp tác thì trước tiên hợp tác. Nếu nàng và hắn cùng đến từ một thế giới, vậy không cần nói nhiều, trực tiếp cướp đi hệ thống, không cần lý do gì, ai mạnh thì người đó có lý.
Điều này tạo điều kiện thuận lợi cho Đam Hoa, không lo lắng sẽ có người vào phòng, phát hiện bên trong không có ai.
Đóng kỹ cửa điện, đi ra ngoài viện, Đam Hoa theo thói quen trước đây của Trần Bằng Phi nói: "Không cho người vào viện tử."
"Vâng." Vệ đội trưởng để lại bốn người trông coi tại cổng viện, hắn dẫn những người khác theo sau Đam Hoa.
Thấy vương gia đến, có người ở cửa tiền điện kịp thời hô: "Lâm vương thiên tuế giá đáo."
Đam Hoa đi vào, bên trong lẫn bên ngoài tiền điện đều quỳ rạp một đám, Đam Hoa chắp tay sau lưng: "Đều đứng lên đi."
"Tạ Lâm vương thiên tuế."
Vạn công công bốn mươi tuổi, tướng mạo phúc hậu, cười híp mắt vấn an Đam Hoa: "Điện hạ đều khỏe? Bệ hạ rất tưởng niệm điện hạ, cho nên lão nô đến đây thăm hỏi."
Vạn công công quan tâm Lâm vương là thật tâm thật ý, bởi vì Vạn công công là NPC do Trần Bằng Phi cưỡng chế thôi hóa.
Trần Bằng Phi cũng muốn thôi hóa hoàng đế một phen, nhưng làm không được.
"Vạn công công một đường vất vả." Đam Hoa phân phó: "Sắp xếp chỗ ở cho Vạn công công."
Nàng đi vào trong điện, ngồi lên ghế chủ tọa.
Nghe Đam Hoa nói vậy, Vạn công công vội vàng xua tay: "Không dám, không dám, lão nô đứng là được."
Sớm đã có người tiến lên mời, Vạn công công lại tạ ơn rồi mới ngồi xuống.
Hoàng đế phái Vạn công công tới đây, ngoài mặt là ban thưởng chút tài vật cho Lâm vương, trên thực tế là đến gõ Lâm vương.
Kỳ thật vẫn là do hai gã Tây Môn gây ra sự tình lần trước.
Hoàng đế nhận được vô số tấu chương, nói Lâm vương cai trị không nghiêm, quản lý vương phủ hỗn loạn, cưỡng ép di dời nhân khẩu, thu nhận số lượng lớn nhân lực với mục đích không rõ, lôi kéo quan viên địa phương và các loại tội trạng khác.
Những thứ khác đều dễ nói, lôi kéo quan viên địa phương là điều hoàng đế không thể nhịn, cho nên phái người đến gõ Lâm vương.
Mang đến cho Đam Hoa một đề tài mới, làm Lâm vương không chỉ phải quản lý Cửu Viên thành, còn phải quản lý một đống sự vụ do thân phận Lâm vương mang lại.
Nhận được ám chỉ của Vạn công công, Đam Hoa đuổi những người khác đi, giữ lại Vạn công công.
"Điện hạ nha, lão nô mong mỏi được gặp điện hạ biết bao." Vạn công công mắt ngấn lệ: "Chỉ chờ ngày điện hạ đăng cơ ở kinh thành, lão nô sẽ được thường xuyên ở bên cạnh điện hạ."
"Túc chủ, Trần Bằng Phi thật sự muốn làm hoàng đế."
Trần Bằng Phi muốn làm là chúa tể thế giới này. Đại Khải hoàng đế chỉ là bước đầu tiên.
Não bộ của Vạn công công không thể nghịch chuyển, Đam Hoa nói với Vạn công công: "Vạn công công, ngươi ở kinh thành phải cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không thể lộ ra hành tung."
Vạn công công kích động quá độ, đứng dậy hướng Đam Hoa hành đại lễ: "Lão nô đa tạ điện hạ quan tâm, lão nô nhất định sẽ không làm hỏng đại sự của điện hạ."
"Ừm." Đam Hoa không nói nhiều về phương diện này, tránh cho Vạn công công lại kích động: "Ngươi muốn nói gì, nói đi."
"Vâng, điện hạ." Vạn công công chỉnh đốn lại y quan, ngồi xuống, báo cáo tình hình kinh thành cho Đam Hoa.
Đều là những chuyện không tiện viết trong thư từ.
"Đại hoàng tử và Thiếu Dương phái có liên hệ..."
"Lần này, phía sau các đại thần dâng tấu chương vạch tội điện hạ, đứng là đại hoàng tử, nhị hoàng tử, ngũ hoàng tử, bát hoàng tử..."
"Nghe nói nhị hoàng tử lấy được sự ủng hộ của Thanh Phương môn..."
"Mới nhậm chức Binh bộ thượng thư là người của tam hoàng tử..."
"Thống lĩnh trong cung đã đổi thành người của nhị hoàng tử, hiện tại nhị hoàng tử danh tiếng lừng lẫy nhất..."
Đam Hoa nghe, thỉnh thoảng lại hỏi vài câu, thăm dò sơ lược tình hình kinh thành.
Có thể khái quát bằng một câu: Hoàng đế già rồi, các hoàng tử lớn lên, các hoàng tử đều muốn kéo hoàng đế xuống ngựa, tự mình làm hoàng đế.
Hoàng đế là kẻ tham hoa háo sắc, trước khi làm hoàng đế đã sinh một đôi nhi tử, nữ nhi, sau khi lên ngôi, mặc dù có nhiều người chết yểu, nhưng hiện tại, cộng thêm cả nguyên chủ, tổng cộng có mười lăm vị hoàng tử, công chúa càng nhiều đến hai mươi hai.
Hoàng tử trưởng thành được phong vương, nhưng trừ Lâm vương, các vương gia khác vẫn còn ở lại kinh thành, mục đích rất rõ ràng, là nhắm đến ngôi vị hoàng đế.
Mặc dù Đại Khải triều là thế giới hoàng quyền, nhưng các nhân sĩ giang hồ do có thực lực cá nhân mạnh, cũng tham dự vào.
Bốn phía Đại Khải triều còn có một số tiểu quốc nhòm ngó, đặc biệt là man tộc phương bắc, là mối họa Đại Khải đánh mãi không chết, khó lòng phòng bị.
Trong và ngoài kinh thành gió nổi mây phun, có thể hình dung bằng một chữ "loạn".
Vốn dĩ Lâm vương trở về đất phong đã bị các hoàng tử loại ra khỏi danh sách tranh vị, bởi vì xét từ mọi phương diện, Lâm vương đều không có ưu thế tranh vị.
Hai gã Tây Môn lần này làm bậy, đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Có tâm tìm hiểu, mới biết Lâm vương không an phận ở Lâm Châu sống những ngày bình thường, mà lại khai hoang, xây thành trì, còn có được không ít thanh danh. Đây là muốn tranh vị.
Cho nên, trong một khoảng thời gian, Lâm vương trở thành mục tiêu công kích của nhiều thế lực.
Nói hai gã Tây Môn làm bậy, không bằng nói là Trần Bằng Phi đưa ra một quyết định ngu xuẩn.
Chỉ là vì xác nhận thân thể người chơi có thể rời khỏi Cửu Viên thành bao lâu, bao xa, lại thêm cho hai huynh đệ một lần phúc lợi, liền làm cho cục diện tốt đẹp trở nên rối ren.
Hiện tại, Đam Hoa phải thu dọn.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận