Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký - Chương 180: Trọng sinh 28 lần (length: 7670)

Nội lực và linh lực cũng không hoàn toàn giống nhau.
Nội lực một phần là từ linh khí phiên bản pha loãng, một phần khác là tinh khí thần, tức sinh khí, do nhân thể sản sinh, tập hợp mà thành.
Đây chính là nguyên nhân vì sao nội lực rất khó hình thành trong hoàn cảnh không có linh khí.
Võ giả thông qua tu luyện, tinh khí thần so với người bình thường nhiều hơn rất nhiều, nhưng một bộ phận dùng để tập hợp thành nội lực, tuổi thọ chưa chắc đã sánh được với người thường.
Trong hoàn cảnh linh khí dồi dào, tốc độ tu luyện võ học tương ứng tăng tốc, tu luyện cấp độ càng cao, bộ phận sinh khí trong nội lực chiếm tỉ lệ càng nhỏ.
Đợi đạt tới một giới hạn, nội lực triệt để chuyển hóa thành linh lực, chính là dùng võ nhập đạo.
Bất quá, khi nàng sửa chữa quy tắc tu luyện linh khí, cũng tiện thể đơn giản hóa độ khó khi tu luyện và tiến giai võ học.
Nàng cơ hồ là cho mỗi người ở Lam Tinh một phần bàn tay vàng.
Không thể tu chân có thể tu luyện võ học.
Có thể tu luyện võ học đến nhập đạo vẫn là số ít người.
Nàng thiết lập chướng ngại tiến giai võ học không phải là thiên phú, mà là nghị lực, không có đại nghị lực thì không tu luyện được đến tầng thứ tư, không vào được đạo.
Sau khi làm thiên đạo, nàng đã nhìn trộm một vài đoạn ngắn tương lai của Lam Tinh, Cái Tát Nhân vẫn tìm tới, sau hơn hai trăm năm nữa.
Nếu Lam Tinh như vậy mà sau hai trăm năm không thể chống cự lại sự xâm lấn của văn minh ngoài hành tinh, vậy thì nàng không còn gì để nói.
Sau khi luyện khí tầng một liền có thể tu luyện pháp thuật.
Đam Hoa chọn một hồi, chọn một pháp thuật mộc thuộc tính để tu luyện.
Đợi nàng tu luyện thành công cái linh đằng giải phẫu này, liền ra khỏi không gian.
Bên ngoài hẳn là có rất nhiều chuyện đang chờ đợi nàng xử lý.
Nàng xem điện thoại trước, bên trên có rất nhiều cuộc gọi nhỡ.
Có mấy cuộc điện thoại là Vưu Quốc Bình gọi tới.
Không cần hỏi, là lừa nàng phòng ở.
Đam Hoa không muốn trải nghiệm.
Nghĩ khi nào có thời gian, qua đó đem vòng tay phỉ thúy cùng cái rương lại cầm về.
Vì để hiện tại được yên tĩnh, Đam Hoa chặn số Vưu Quốc Bình.
Không có gì bất ngờ xảy ra, có cục sự vụ đặc dị của quốc gia gọi điện thoại tới.
Thấy điện thoại nàng không ai nghe liền cúp máy, không có nhắn lại cho nàng.
Bất quá Đam Hoa nhận ra số điện thoại.
Đời trước Đam Hoa thuận miệng viện trợ một điều tra viên sự vật đặc biệt, đời này có khả năng sẽ trở thành điều tra viên đặc biệt thật.
Sau khi suy tính, nàng không trả lời điện thoại ngay.
Nàng chuẩn bị tu luyện thêm mấy ngày nữa, học thêm mấy cái pháp thuật, có thể thể hiện ra thân phận tu sĩ của nàng, tốt nhất là pháp thuật có tính thực tế nhất định, sau đó gặp mặt bọn họ cũng không muộn.
Nói gì cũng không bằng lấy ra bản lĩnh thật sự mới hữu dụng.
Đặc dị sự vụ cục gọi điện thoại tới hẳn là chỉ để liên hệ với nàng, có ý thăm dò, không phải sẽ trực tiếp tìm tới cửa.
Trọng tâm của Đặc dị cục hiện tại hẳn là ở bên trong tư liệu trong USB, nghiên cứu thảo luận, đưa ra quyết định cùng với lấy ra phương án..., đều yêu cầu nhất định thời gian.
Chờ bọn họ định ra được biện pháp cụ thể, sẽ phái người đến tìm nàng.
Có mấy cuộc điện thoại là Kỳ Ninh Hạo và Triệu Hanh gọi tới.
Thấy nàng không nghe máy, bèn gửi tin nhắn cho nàng, đại ý là hỏi nàng có tiện gặp mặt không.
Đam Hoa trả lời bọn họ, "Ngày mai. Nhà ta."
Xem đến có công ty lưu lại tin nhắn, hỏi nàng khi nào thì trở lại đi làm.
Trước đó bởi vì bệnh tình của mẹ nguy kịch rồi qua đời, Vưu Văn đã xin nghỉ gần hai mươi ngày.
Đam Hoa gọi điện thoại về công ty, nói muốn từ chức.
Công ty theo công thức giữ lại rồi đồng ý, bảo nàng khi nào rảnh đến công ty làm một chút thủ tục thôi việc.
Thời gian Vưu Văn xin phép nghỉ quá dài, công ty đã có chuẩn bị cho việc nàng từ chức, cho nên mới thuận lợi như vậy.
Quy mô công ty không lớn, theo việc Vưu Văn không ngừng đoạt giải thưởng, mang đến vinh dự cho công ty, công ty cũng không thể không tăng giá trị bản thân cho Vưu Văn, nếu không sẽ không thể nào nói nổi trước mặt đồng nghiệp.
Một năm gần đây công ty tiếp nghiệp vụ châu báu đặt làm sụt giảm, nàng từ chức vừa vặn phù hợp với lợi ích của công ty.
Bởi vậy, công ty còn trả thêm cho Đam Hoa một tháng lương, nói để nàng có thể tùy thời đến làm thủ tục.
Có người trực tiếp tìm tới cửa, là con mèo đen kia.
So với hơn hai tháng sau, mèo đen hiện tại gầy hơn nhiều, lông da khô khốc.
Năng lượng bên ngoài trên người nó cũng bị xóa bỏ, bất quá bệnh đã được chữa khỏi sẽ không quay trở lại, chỉ là gen trở về bình thường.
Mèo đen nằm sấp ở ngoài cửa, không biết đã tới bao lâu.
Đam Hoa mở cửa.
"Meo."
Mèo đen nhìn nàng, đứng lên kêu về phía nàng.
"Vào đi."
Mèo đen tựa hồ xác nhận Đam Hoa vẫn nhận ra nó, đi dạo, tản bộ đi vào trong phòng.
Đam Hoa xem xét hồn phách của mèo đen, phát hiện một điểm không giống với đời trước.
Trong hồn phách mèo đen chứa một ít quy tắc hư thực, nếu tu luyện, hồn phách của mèo đen có thể rời khỏi thân thể, chuyển đổi thành tồn tại như thực thể.
"Ngươi muốn tu luyện?"
Mèo đen gật đầu.
Đam Hoa dẫn nó vào không gian cây vải.
Lần nữa tiến vào không gian, con mắt mèo đen trừng to tròn xoe, nhưng không giống lần trước sinh động như vậy, đi theo bên chân Đam Hoa.
Thân thể mèo đen có chút suy yếu, Đam Hoa đút cho nó một giọt linh dịch.
Mèo đen thoải mái nheo mắt lại.
Đam Hoa thoát ly thân thể, hiện ra bản tướng.
Mèo đen không rõ là chuyện gì xảy ra, híp mắt đột nhiên mở to, cảnh giác lùi về phía sau.
Đam Hoa nói với mèo đen, "Ta giúp ngươi tu luyện, ngươi làm trợ thủ cho ta. Ngoài ra, không có điều kiện nào khác, đồng ý, khế ước đạt thành."
Đam Hoa hiện tại là thiên đạo của thế giới này, nếu nàng nguyện ý, mỗi một câu nói ra đều được xem là "nói ra pháp hành".
Lời nói của nàng mang theo quy tắc chi lực, làm mèo đen hiểu rõ người trước mắt và người phía trước là cùng một người, lời nói đối với nó là có ý gì.
"Meo." Mèo đen lại gật đầu với nàng.
"Đi lên."
Đam Hoa chỉ chỉ bàn đá bên ngoài phòng trúc.
Mèo đen nhảy lên.
Đam Hoa vươn ngón tay đặt lên trán mèo đen.
Hiện tại linh trí của mèo đen không đủ, cho nó công pháp nó cũng sẽ không hiểu.
Đam Hoa đem linh khí đưa vào từ trán mèo đen, thuận theo lộ tuyến vận hành công pháp đi một vòng trong cơ thể nó, cuối cùng đưa về trán.
Động vật và người không giống nhau, khi người tu luyện linh khí quy về hạ đan điền, động vật đa phần quy về vùng trán.
Đam Hoa cũng thống nhất quy tắc tu luyện cho yêu tu, tham khảo phương thức tu luyện của biến dị thú tinh tế, yêu tu luyện ra yêu đan quy về trong tử phủ ở trán.
Linh khí vận hành trong cơ thể làm nó toàn thân thoải mái, mèo đen lẩm bẩm vài tiếng.
"Ngươi tự mình đi tu luyện đi."
Mèo đen meo meo hai tiếng đáp lại nàng, chạy đến dưới gốc cây vải tu luyện.
Đam Hoa cũng không đi ra ngoài, trở về trong thân thể tu luyện.
. . .
Sáng sớm hôm sau, Đam Hoa ra khỏi không gian, nhìn thấy Kỳ Ninh Hạo và Triệu Hanh đã ở ngoài cửa phòng nàng.
Nàng mở cửa cho hai người đi vào.
Triệu Hanh cười chào hỏi nàng, "Vưu Văn. Lâu rồi không gặp."
Kỳ Ninh Hạo cũng nói một tiếng, "Này, Vưu Văn."
Đam Hoa nhìn hai người một hồi.
Hai người lập tức đứng thẳng người.
Đam Hoa nói, "Vào đi."
Triệu Hanh và Kỳ Ninh Hạo vào phòng.
Kỳ Ninh Hạo cố gắng làm ra nụ cười như trước kia, "Vưu Văn, ngươi còn nhớ sự tình Lục gia lão gia tử dùng tu phục đan không. Còn có con mèo đen kia."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận