Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký - Chương 358: Ai động ta nghiên cứu ( 21 ) (length: 7846)

Có nhận biết Cố Tịnh biết nội tình, tâm nghĩ, khí nữ* này của Cố gia quá thông suốt, lập tức đắc tội ba nhà Đổng, Trịnh, Đỗ.
(*) khí nữ: con gái bị bỏ rơi
"Cố Tịnh là không muốn sống nữa sao, dùng loại phương pháp này trả thù Trịnh Tư Nguyệt."
"Vị dưỡng nữ này của Cố gia trước kia mềm nhũn, đây là bị Cố gia từ bỏ, bị kích thích sao? Nói thống khoái, không sợ mấy nhà kia tìm nàng gây sự?"
"Ngươi có nghe nói không, tài xế Trịnh gia tìm sáu người đi "giúp" tiểu thư nhà mình trút giận, kết quả sáu người đều bị Cố Tịnh đưa vào."
"Thật hay giả? Cố Tịnh nếu lợi hại như vậy, vậy chuyện hôm nay có thể đáng xem."
Mạnh Thư đã đoán ra Hàn tiểu thư mang nàng tới xem chuyện gì, trong lòng nàng hoảng sợ bất lực, trên đường đi đã tiêu hao bảy, tám phần, sau khi bị Đam Hoa đẩy lên sân khấu, nàng đối với Đổng Thành Lâm, nộ khí áp chế lại trải qua thời gian dài sợ hãi hắn.
Nàng căm tức nhìn Đổng Thành Lâm, "Anh nói gần đây có hạng mục quan trọng muốn làm, không cho tôi tìm anh, chỉ chờ anh gọi điện thoại, hạng mục quan trọng của anh chính là đính hôn sao?"
"Mạnh Thư." Đổng Thành Lâm không thể nghi ngờ là yêu thích Mạnh Thư, nhưng yêu thích này không quan trọng bằng công ty, không quan trọng bằng Đổng gia.
Hắn đem Mạnh Thư giấu đi, có một mặt hắn bảo vệ Mạnh Thư, càng có một mặt tính toán chiếm hữu Mạnh Thư cả đời.
Theo hắn làm Mạnh Thư vừa thương vừa sợ, thao tác thủ đoạn, liền có thể biết hắn đối với hôn nhân của mình là có tính toán, không có khả năng cùng Mạnh Thư kết hôn, nhưng lại không muốn để Mạnh Thư rời đi.
Đây là trong tình huống Mạnh Thư không ảnh hưởng đến hắn, mà trước mắt, Mạnh Thư không nghe lời hắn, ngoan ngoãn ở lại, lại chạy đến đây phá hoại sự nghiệp của hắn, phá hoại hình tượng Đổng gia, đây là điều hắn không thể chịu đựng.
Nếu Mạnh Thư bất nhân, đừng trách hắn bất nghĩa, "Mạnh Thư, ta..."
Hắn muốn nói là "Không phải đã nói với em đừng đến tìm ta sao? Ta và em đã kết thúc", đem mọi chuyện đẩy lên đầu Mạnh Thư, một câu nói là có thể đem bất lợi, cục diện thay đổi.
Bởi vì không có cách nào chứng minh hắn nói không phải là thật, chuyện tình cảm, từ trước đến nay chỉ có người trong cuộc rõ ràng nhất. Lời hắn nói so với Mạnh Thư càng có trọng lượng.
Hắn hiểu rõ Mạnh Thư đơn thuần, hắn thật đã nói qua, làm Mạnh Thư đừng tới tìm hắn, về sau làm Mạnh Thư hồi tâm chuyển ý cũng dễ dàng, chính là bởi vì Mạnh Thư không nghe lời hắn "Tới tìm hắn", cho nên mới có hắn nói "cùng nàng đã kết thúc".
Phương pháp xử lý của hắn, làm hắn có thể thu có thể thả, có thể tiến, có thể lùi.
Hắn còn không thể để Mạnh Thư hoàn toàn rời khỏi hắn, chỉ là tạm thời ủy khuất nàng một chút mà thôi, Mạnh Thư sẽ hiểu cho hắn.
Nhưng Đổng Thành Lâm có một đồng đội heo, Trịnh Tư Nguyệt nhận ra Mạnh Thư, quả thực là nổi trận lôi đình, tính tình kia không khống chế được.
Cố Tịnh có thể đánh nàng không dám chọc giận, một cái Mạnh Thư, chẳng lẽ nàng không thể đắc tội? Nàng chỉ vào Mạnh Thư, "Mày là thứ gì, chỉ là một món đồ chơi mà thôi, còn làm thật, muốn mặt mũi thì sớm tự động cút đi."
Đem lời nói Đổng Thành Lâm cắt đứt, hắn muốn tiếp cũng không được, Trịnh Tư Nguyệt bá đạo quen rồi, nói chuyện thanh âm rất lớn, trừ phi Đổng Thành Lâm gào to mới có thể át đi.
Nhưng hắn có thể sao, không thể. Đổng Thành Lâm bắt đầu cân nhắc từ bỏ khả năng thông gia cùng Trịnh Tư Nguyệt.
Đam Hoa giúp Trịnh Tư Nguyệt một tay, thừa dịp nàng đang trong trạng thái này, đem tinh thần lực phóng ra, chiếu cố Trịnh Tư Nguyệt nhiều một chút.
Trịnh Tư Nguyệt càng thêm kích động, nàng kiêu hoành quen rồi, chửi ầm lên, "Mày còn thật cho rằng chúng mày là chân ái? Phi! Mày cũng xứng, một thứ không biết chui ra từ cái cống ngầm nào, còn muốn gả vào hào môn, đi mà mơ mộng hão huyền đi.
Muốn không phải cùng Đổng gia không nói thành, ta sớm đã thu thập mày rồi. Như thế nào? Không phục? Biết đây ta gọi là gì không, môi chước chi ngôn*, còn kia của mày gọi là không mai mối tằng tịu với nhau**..."
(*) môi chước chi ngôn: ý chỉ mai mối chính thức, cưới hỏi đàng hoàng (**) không mai mối tằng tịu với nhau: quan hệ không chính đáng, lén lút
Lần này làm vững chuyện Đổng Thành Lâm cùng Mạnh Thư hiện đang là nam nữ bằng hữu.
Nhóm phóng viên tiểu báo đều vui đến lệch miệng, có rất nhiều để viết.
Răng rắc, răng rắc.
Quang minh chính đại chụp ảnh.
Răng rắc răng rắc.
Người thường không thấy được, không nghe được, lôi quang tại trên đỉnh đầu Đam Hoa nổ tung.
Đam Hoa sử dụng tinh thần lực vượt chỉ tiêu, dẫn tới thiên đạo nổi giận.
Không biết phương thiên đạo này chịu qua uy h·i·ế·p gì, lại khẩn trương thành như vậy.
Hệ thống 01 quét hình, công năng dùng chất môi giới là vật không có sự sống, cho nên không bị hạn chế.
Đam Hoa có thể làm sao? Thu hồi tinh thần lực thôi.
Vốn định làm Trịnh Tư Nguyệt thêm mất mặt, hiện tại không dùng được tinh thần lực, thấy tốt thì lấy.
Dù sao mục đích của nàng cũng đã đạt được.
Trước mắt năng lượng tư bản còn chưa đủ lớn, khống chế áp chế không được tất cả truyền thông, ngày mai tiểu báo tha hồ xem.
Một bên khác...
Vòng người vây xem, phía trước là bình thường cười cười, hiện tại là không nể mặt, lớn tiếng cười vang.
Cười Trịnh Tư Nguyệt ngu xuẩn và tự đại. Sớm biết vị tiểu công chúa Trịnh gia này kiêu căng thực sự, nghĩ tốt x·ấ·u là theo tiểu thư tiến hành tinh anh giáo dục*, thành tích không được, làm việc dù sao cũng phải được.
(*) tinh anh giáo dục: giáo dục tinh hoa, chỉ những người có năng lực đặc biệt.
Không ngờ không chỉ ngang ngược, còn vào thời điểm mấu chốt phạm sai lầm.
Cố Tịnh phía trước nói Trịnh Tư Nguyệt và Đỗ Hoằng Thần có quan hệ sâu xa, ai cũng hiểu là ý gì, là nói hai người là quan hệ nam nữ giải quyết nhu cầu sinh lý.
Hiện tại Trịnh Tư Nguyệt lại nói cái gì, không mai mối tằng tịu với nhau, không phải là nói chính mình sao?
Hơn nữa niên đại nào rồi, còn môi chước chi ngôn, không biết dùng từ thì đừng dùng.
"Đi thôi." Đam Hoa nói với Mạnh Thư.
Mạnh Thư biết, nàng ở lại đây chỉ có bị Trịnh Tư Nguyệt vũ nhục.
Nàng bước nhanh cùng Đam Hoa lên xe.
Đổng Thành Lâm ngược lại khôn khéo, quyết đoán, sớm tại lúc Trịnh Tư Nguyệt cắt đứt lời hắn nói, liền quyết đoán trở lại bên xe, khởi động quay đầu, trở về hội sở.
Làm hắn thành công thoát thân.
Đỗ Hoằng Thần theo tới đây liền biết sự tình không ổn, hắn thông minh, cái gì đều không nói, vẫn luôn không lên tiếng, thu nhỏ lại cảm giác tồn tại, lộ ra một bộ dáng vẻ đau lòng người gặp nạn, tay hơi nắm lại, làm người khác tự mình giải thích.
Thấy Đổng Thành Lâm rời đi, Trịnh Tư Nguyệt đem lửa giận trút lên người Cố Tịnh và Mạnh Thư, hắn cũng lén lút chen vào trong đám người vây xem.
"... Một thứ hạ lưu còn muốn chen chúc vào xã hội thượng lưu, Trịnh gia ta một đầu ngón tay là có thể nghiền c·h·ế·t ngươi..." Trịnh Tư Nguyệt nói nói, phát hiện trước mắt đã không có người.
Đam Hoa thu hồi tinh thần lực, huyết khí vọt tới trán Trịnh Tư Nguyệt lui xuống, lý trí mất đi khôi phục.
Nhìn quanh một vòng người quen thuộc hoặc xa lạ chỉ chỉ trỏ trỏ nàng, còn có cười với nàng, cơ bản đều là cười nhạo, trêu tức.
Thật khéo, trong những người này, không một ai là hồ bằng cẩu hữu* của Trịnh Tư Nguyệt.
(*) hồ bằng cẩu hữu: bạn bè xấu, bạn nhậu nhẹt
Trịnh Tư Nguyệt nhớ lại mình vừa làm gì nói gì, nàng ngược lại càng tức giận, "Nhìn cái gì! Chẳng lẽ ta nói không đúng sao! Tầng lớp dưới thì nên ở trong bùn tầng lớp dưới!"
Thời điểm này tới hội sở, cơ bản đều lớn tuổi hơn Trịnh Tư Nguyệt, không so đo cùng Trịnh Tư Nguyệt, đồng thời cũng càng coi thường nàng.
Đều âm thầm lắc đầu. Trịnh gia nếu không có người thừa kế, về sau là mệnh suy tàn.
Bên kia Đam Hoa đã lái xe rời khỏi cửa.
Có thể mở trung tâm giải trí tại phố xá sầm uất, lão bản cũng không phải nhân vật đơn giản.
Nàng hy vọng lão bản đem sổ sách tính lên đầu Cố gia.
(Chương này hết)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận