Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký - Chương 202: Trọng sinh 28 lần (length: 7487)

Đô Đô mụ mụ chạy tới, muốn ôm Đô Đô, Đô Đô rất không kiên nhẫn giãy giụa không cho Đô Đô mụ mụ ôm.
Đam Hoa nâng tay lên, trên thực tế là dùng tinh thần lực trấn an hồn phách Đô Đô, Đô Đô lập tức ngáp một cái, đầu gật gù rồi ngủ thiếp đi.
Đô Đô mụ mụ bế Đô Đô đặt lên giường nhỏ.
Đam Hoa thân thể đứng yên không nhúc nhích, ý thức thể ẩn hình thoát ra ngoài.
Ý thức thể thâm nhập vào bên trong hồn phách Đô Đô, đem đồ vật từ bên trong bắt ra. Thuận tiện rút ra một tia cực nhỏ năng lượng của thế giới này để chữa trị hồn phách của nàng.
Một tia cực nhỏ này đối với Đô Đô mà nói, đã là nhận được rất nhiều chỗ tốt.
Giống như Lôi Hoàng và Kim Vũ ngày ngày ghé vào nơi nàng bế quan làm đỉnh thần, có lẽ phải hấp thu cả tháng mới có thể có được một tia năng lượng cực nhỏ như vậy.
Một ưng một hổ đã rất vui vẻ.
Đô Đô sau này sẽ có một bộ não cấp thiên tài.
Ý thức thể Đam Hoa trở về trong thân thể.
Quy tắc đều là dắt dây động rừng, nàng không sửa chữa quy tắc bảo hộ hồn phách của thân thể, thoát thân đi ra ngoài, nàng bất quá chỉ phiền toái một chút mà thôi.
Theo nàng thoát thân đi ra ngoài đến khi trở về thân thể, bất quá chỉ trong nháy mắt, Đô Đô mụ mụ một chút đều không phát giác được, nàng hỏi Đam Hoa, "Vưu tiểu thư, phải làm thế nào?"
"Đã xong."
"Xong rồi?" Đô Đô mụ mụ vội vàng nhìn về phía Đô Đô.
Đam Hoa lại dùng tinh thần lực đánh thức Đô Đô.
Kỳ thật làm Đô Đô ngủ rồi lại tỉnh lại cũng không cần thiết, chỉ là để an lòng Đô Đô mụ mụ mà thôi.
Đô Đô tỉnh lại, ký ức của nàng dừng lại ở lúc ba tuổi, nhìn thấy mụ mụ, theo thói quen gọi một tiếng, "Mụ mụ."
"Đô Đô!" Đô Đô mụ mụ vui đến phát khóc, "Đô Đô con nhận ra mụ mụ, Đô Đô. . ." Nàng bỗng nhiên mất khống chế cảm xúc, ôm Đô Đô khóc lớn lên.
Nàng vừa khóc, làm những người đang ở trong phòng khác đều chạy tới.
"Làm sao vậy! Làm sao vậy!"
"Đô Đô không sao chứ!"
Đô Đô mụ mụ vẫn còn lý trí, sợ người trong nhà làm Vưu Văn bị thiệt, vội vàng lớn tiếng nói, "Đô Đô khỏi rồi! Đô Đô nhận ra ta, còn gọi ta một tiếng mụ mụ."
Toàn bộ người trong gia đình tràn vào trong phòng, nói chuyện với Đô Đô.
Đam Hoa thấy sự tình xong xuôi liền rời đi.
"Vưu tỷ tỷ." Tiêu Lâm đuổi tới, "Thật xin lỗi Vưu tỷ tỷ, người trong nhà chúng ta đều quá kích động, không để ý đến ngài, ta thay bọn họ xin lỗi ngài."
"Có thể hiểu được." Đam Hoa nhìn Tiêu Lâm, "Ngươi có linh căn."
"A?" Tiêu Lâm hiểu được, làm một động tác cao nhảy lên khi đánh bóng rổ, "Ha ha! Tốt quá rồi."
Hắn chỉ lo hưng phấn, một cái nháy mắt, Đam Hoa đã đi xa.
Tiêu Lâm không đuổi theo nữa, lại làm một cú nhảy cao, chạy về sân.
Ý thức thể Đam Hoa khi tiếp xúc hồn phách Đô Đô, đã sao chép được ký ức của nàng.
Ký ức bình thường của Đô Đô dừng lại ở lúc ba tuổi, ký ức sau đó là một đoàn hỗn loạn, cho nên bác sĩ chẩn đoán bệnh không sai, là tinh thần bị kích thích.
Đam Hoa đem những ký ức hỗn loạn này của nàng xóa đi, để tránh sau này mang đến vấn đề về tinh thần.
Là Đô Đô bất hạnh cũng là may mắn của nàng, cái máy dò xét này rơi xuống bên trong đại não Đô Đô, không có năng lượng.
Cho nên không tiến hành khóa lại được.
Vật từ bên ngoài tiến vào lãnh địa của mình, hồn phách Đô Đô theo bản năng phòng ngự, bài xích không được thì đem máy dò xét bao vây lại.
Kết quả máy dò xét không có biện pháp hấp thu năng lượng từ bên ngoài, cho nên vẫn luôn không thể khởi động.
Mà hồn phách Đô Đô vẫn luôn ở trong trạng thái phòng ngự, cắt đứt liên hệ với bên ngoài, biểu hiện ra triệu chứng tự bế.
Máy dò xét cũng không phải bất luận kẻ nào cũng sẽ khóa lại, nó chọn lựa những người có hồn phách tương đối ngưng thực.
Hồn phách ngưng thực mới có thể tiếp nhận được nó khóa lại.
Phương Viễn và Allen đều thuộc loại này.
Độ ngưng thực của hồn phách có quan hệ đến rất nhiều nhân tố, nếu như không có công pháp tu luyện có thể tăng cường hồn phách, có lẽ đã trải qua kỳ ngộ gì, nói chung, có quan hệ mật thiết nhất với trời sinh.
Có người trời sinh hồn phách đã phi thường ngưng thực, giống như Đô Đô.
Sau khi máy dò xét rơi xuống, đúng lúc Đô Đô ở gần đó, máy dò xét không có ý thức tự chủ căn cứ vào điều kiện phán định độ ngưng thực hồn phách, đã chọn Đô Đô có hồn phách ngưng thực nhất ở gần đó.
Đô Đô chịu tai bay vạ gió, nhưng cuối cùng bị nàng phát hiện, phản hồi lại cho Đô Đô một bộ não thiên tài.
Linh hạch Lam tinh khôi phục, sẽ làm năng lượng hư không tràn về Lam tinh, tương ứng, sẽ dẫn tới một đám người thèm nhỏ dãi.
Không biết có bao nhiêu máy dò xét sẽ bị hấp dẫn tới đây.
Trước khi hoàn thành chuyển đổi sang bản thế giới, nàng không thể quá thường xuyên sửa chữa, điều động quy tắc.
Máy dò xét không phát tín hiệu ra bên ngoài, nàng rất khó chuẩn xác tìm ra nó.
Dùng tinh thần lực tìm kiếm từng tấc từng tấc là không thể.
Trừ phi nàng ngày ngày không cần làm gì, mỗi thời mỗi khắc theo dõi, nếu không sẽ rất khó lòng phòng bị.
Nàng đã có phương pháp tốt hơn, trước đó đã an bài, hiện tại chỉ cần cung cấp thêm tư liệu có liên quan đến máy dò xét cho đại chúng là được.
Phàm là bí mật, nhiều người biết sẽ trở thành chủ đề.
. . .
Phía tây ban ngày, phía đông buổi tối, ở trên không trung, lại xuất hiện một cảnh tượng khó tin.
Một hình ảnh lớn đến mức có thể quét qua bằng mắt, không hề có điềm báo trước xuất hiện trên bầu trời.
Lần này đã xác định rõ ràng là hình ảnh.
Những người xuất hiện trên bức tranh đều là nhân loại bình thường, bối cảnh là bên trong một phòng thí nghiệm rất lớn.
Các nước phản ứng không giống nhau.
Bởi vì người bên trong sẽ đi khắp nơi, chỉ có thể tính toán sơ bộ ra trong phòng thí nghiệm có ít nhất mười mấy người.
"Trời ạ trời ạ!"
"Tốt quá rồi, là thượng đế sao, thần muốn giáng xuống nhân gian sao."
"Xem! Người bị nhốt trong phòng thủy tinh kia là Allen! Thủ phủ Allen! Trời ạ, hắn sao lại bị nhốt lại."
"Là đang làm thí nghiệm gì sao. Chân của hắn làm sao vậy, là đang làm trị liệu sao."
"Người kia là Kevin Sheilds tiên sinh!"
"Kevin Sheilds? Là Kevin Sheilds gia tộc chưởng môn nhân kia sao. Oa a, người mà trên mạng đều tìm không thấy bao nhiêu tin tức, thế nhưng lại bị mọi người nhận biết theo cách này."
"Kevin Sheilds là người được thượng đế chọn sao, còn có Allen. Khóc! Thượng đế, hãy liếc nhìn ta một cái đi."
"Thần a, chọn ta chọn ta, ta muốn làm thiên sứ!"
"Oa oa oa, thần phía tây cũng muốn hiện thân! Hiện tại độ huyền huyễn của thế giới ngày càng cao."
"Thủ hộ giả của nước ta là hàng lôi, chấn động biết bao, uy phong biết bao, nhưng thần của bọn họ là. . . Dù sao ta cũng không hiểu."
"Thần của bọn họ muốn triển lãm cái gì? Nhìn qua có vẻ là một phòng thí nghiệm bí mật, không chừng là phòng thí nghiệm tư nhân, loại này cái gì cũng dám nghiên cứu."
"Mấy quốc gia không nói võ đức ở phía tây kia, quốc gia thiết lập cũng là cái gì cũng dám nghiên cứu."
"Đây là trực tiếp! Xem cái đồng hồ trên tay lão đầu kia, thời gian là chín giờ bốn mươi lăm, chính là thời gian hiện tại."
"Ta biết phòng thí nghiệm này ở đâu, là quốc gia đối diện có thời gian chênh lệch mười hai tiếng với chúng ta."
"Chỉ vậy thôi sao? Làm trận thế lớn như vậy, chỉ cho chúng ta xem cái này? Xem bọn họ đang làm thí nghiệm gì? Chỉ vậy thôi sao?"
Không để mọi người đợi lâu, hình ảnh xảy ra biến hóa, có âm thanh.
( bản chương xong )
Bạn cần đăng nhập để bình luận