Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký - Chương 249: Nàng là ai? ? ( 30 ) (length: 7868)

Thế giới này vẫn là một thế giới đối với nàng, hay nói cách khác là với những kẻ ngoại lai, tương đối bài xích. Nàng bất luận là vận dụng tinh thần lực hay không gian, đều sẽ dẫn tới áp lực từ quy tắc.
Bất quá, Đam Hoa dùng dược tề bên ngoài thì không gây ra dao động quy tắc.
Đam Hoa đi tắm rửa, tẩy sạch tạp chất thông qua làn da thanh lý ra, làn da trở nên bóng loáng.
Ngu Hỉ và cung nữ Ngọc Hỉ có sáu bảy phần tương tự, tướng mạo không tệ.
Điểm tâm dễ giải quyết, một viên phù tiên quả.
Đam Hoa thay quần áo đi làm, đem những đồ vật cần mang bỏ vào trong túi, ra khỏi nhà.
Thứ hai, trên các loại phương tiện giao thông đều là dòng người đi làm.
Đam Hoa không cần ngồi xe, đi bộ hơn mười mấy phút đồng hồ là có thể đến công ty.
Công việc của nguyên chủ là bí thư tổng giám đốc.
Lúc mới vào làm là ở quầy lễ tân, sau khi qua thời gian thử việc, thì điều nàng đến bộ phận bí thư.
Đến bộ phận bí thư rồi, kỳ thật nguyên chủ làm công việc cũng không khác quầy lễ tân là mấy, tiếp đãi khách nhân của tổng giám đốc, bưng trà pha cà phê, đóng dấu gửi văn kiện các loại.
Phương diện nghiệp vụ công ty, xã giao bên ngoài đều có bí thư chuyên nghiệp khác xử lý.
Nguyên chủ rất thích công việc này, nhẹ nhàng.
Đam Hoa quẹt thẻ vào công ty.
Là một công ty lớn, thuê trọn một tầng văn phòng.
Đam Hoa đứng trong hành lang nội bộ công ty, nhìn một điểm nào đó trên hành lang.
Chỗ không gian kia có dao động dị thường.
Nàng trên đường tới đã thấy một điểm không gian dao động dị thường.
Điểm dao động này trong hành lang so với điểm dao động nhìn thấy trước đó lớn hơn không ít.
"Chào buổi sáng, Ngu Hỉ, ngươi đang nhìn cái gì vậy?" Phan Dĩnh cùng ở tại bộ phận bí thư cùng nàng hướng hành lang nhìn, "Không có gì nha."
"Chào buổi sáng." Đam Hoa nói, "Xem bên ngoài có mưa hay không."
Cuối hành lang là một cửa sổ.
"Cách xa như vậy có thể nhìn thấy sao. Không cần nhìn, ta vừa mới lên, trời chỉ âm u không có mưa." Phan Dĩnh đi vào phòng.
Công việc đích xác thanh nhàn, tổng giám đốc không đến thì Đam Hoa không có nhiều việc.
Đam Hoa tuyệt đối là người có thể ngồi yên, uống trà lướt mạng hai ba tiếng.
Kỹ thuật hacker của nàng tại thế giới này áp dụng được, nàng lại tiến hành điều tra xoay quanh thân phận của nguyên chủ.
Tư liệu về nguyên chủ theo cha mẹ đến khi nàng sinh ra đều không có vấn đề, nguyên chủ và mẹ nàng giống nhau, ghi chép ở bệnh viện đầy đủ, có video theo dõi làm chứng.
Có thể cơ bản xác định không phải nhận nuôi, không có bị đánh tráo.
Mẹ nguyên chủ nói giám định huyết thống cũng tra được, là lúc trước ly hôn chia tài sản, ông bà nội của nguyên chủ nói đứa trẻ là do mẹ nguyên chủ vượt quá giới hạn sinh ra, mẹ nguyên chủ kéo ba nguyên chủ đi làm giám định.
Cha mẹ nguyên chủ cũng đều có lai lịch, không phải là tử đệ cao môn trốn khỏi nhà.
Chẳng lẽ chấp niệm này không phải của nguyên chủ?
Nhưng trong ký ức là vậy.
Hơn mười một giờ, tổng giám đốc tới.
Tổng giám đốc có cái tên rất tổng giám đốc, Diệp Huyền Mạch.
Diệp Huyền Mạch thân cao chân dài, mũi cao môi mỏng, có khuôn mặt tuấn tú.
Thấy Đam Hoa nhìn chằm chằm hắn, Diệp Huyền Mạch hơi nhíu mày, đảo ngược cũng chưa nói gì, vào văn phòng của mình.
"Này, Ngu Hỉ." Phan Dĩnh đứng bên cạnh Đam Hoa nhỏ giọng nói, "Ngươi sẽ không thích tổng giám đốc chứ? Tuyệt đối đừng, chúng ta và Diệp tổng không cùng một giai tầng, không có kết quả đâu.
Ngươi bị điều đến bộ phận bí thư là bởi vì trong thời gian thử việc, ngươi không có ý tứ ái mộ với tổng giám đốc, nếu là bị người khác phát hiện ngươi thích tổng giám đốc, ngươi sẽ rất nhanh bị điều đi. Đừng có gây sự với tiền."
Tiền lương ở bộ phận bí thư không tệ, còn thường xuyên có thể khiến tổng giám đốc phát bao lì xì cá nhân trong nhóm nhỏ bí thư.
"Ừm." Đam Hoa tiếp nhận hảo ý của Phan Dĩnh.
Phan Dĩnh vỗ nhẹ vai Đam Hoa, trở về bàn làm việc của mình.
Tổng giám đốc tới, bộ phận bí thư muốn bận rộn lên.
Đam Hoa vừa rồi nhìn là hồn phách của Diệp Huyền Mạch, bởi vì hồn phách của Diệp Huyền Mạch tràn ngập tử khí nồng đậm, nhiều đến mức tản mát ra ngoài.
Thân thể người sống đều là sinh khí, sau khi chết sinh khí sẽ chuyển hóa thành tử khí.
Tử khí cũng có thể nói là âm khí.
Trong thân thể Diệp Huyền Mạch vẫn là sinh khí, hắn là người sống không thể nghi ngờ, nhưng trong hồn phách của hắn lại bám vào rất nhiều âm khí.
Thật kỳ lạ thể chất.
Diệp tổng không thích uống cà phê, thích uống trà.
Gần đây đều uống bạch trà.
Đam Hoa lấy ấm tử sa chuyên dụng của Diệp tổng, pha xong bưng đến phòng tổng giám đốc.
Xem có thể tìm được cơ hội đến gần hắn không, nếu là có thể, nàng vừa vặn nghiên cứu hồn phách của hắn ở khoảng cách gần.
...
Sầm Thanh Trúc ra khỏi thang máy, nhìn bức tường có logo công ty quen thuộc của Diệp thị, trong lòng thầm niệm, nàng, Sầm Thanh Trúc, đã trở về.
Món đồ kia nhất định là của nàng.
Quầy lễ tân nhận được thông báo, "Sầm tiểu thư, mời vào."
Sầm Thanh Trúc mỉm cười vào công ty.
Khi thấy một nhân viên nữ bưng một ấm tử sa từ trong phòng giải khát ra.
Nàng nhận ra nhân viên nữ này, là một trong những bí thư của sư ca.
Vừa nhìn liền biết trà này là pha cho sư ca.
Ấm tử sa của sư ca đều là thỉnh đại sư đặc chế, rất dễ nhận ra.
Sầm Thanh Trúc tiến lên, vươn tay ra, "Đây là pha trà cho tổng giám đốc các ngươi đúng không, đưa cho ta, ta đưa qua cho."
"Được." Đam Hoa đưa ấm tử sa vào tay Sầm Thanh Trúc.
Có người nguyện ý giúp nàng làm việc, nàng đương nhiên vui lòng. Có khách đến không tiện tiếp cận Diệp tổng.
Liên quan đến vấn đề hồn phách của Diệp tổng, nàng lúc nào xem cũng được, không vội.
Tuy là mình chủ động, nhưng bị người khác xem như tiểu muội pha trà, tâm trạng tốt đẹp của Sầm Thanh Trúc hỏng không ít.
Nàng liếc Đam Hoa, "Gần đây ngươi có họa sát thân, tự giải quyết cho tốt đi."
Sầm Thanh Trúc thành công gây được sự chú ý của Đam Hoa.
Nữ nhân này mặc một thân nửa cổ nửa không cổ, tựa như bào tựa như váy, người đẹp, trong thần sắc tràn đầy tự ngạo và tự tin.
Nhìn người khác đều có loại cảm giác nghễ thị.
Điều khiến Đam Hoa chú ý là hồn phách của nàng.
Hắc, lại một kẻ kỳ lạ, hồn phách có dấu vết thiết lập lại.
Sau khi Đam Hoa nuốt quy tắc thiết lập lại, phát hiện mặc kệ là trọng sinh hay là xuyên vào sách, trong hồn phách ít nhiều đều mang theo quy tắc thiết lập lại.
Vị này còn là một tu hành giả.
Tu luyện là phương thức tu hành phương hướng huyền học, thiên hướng về tu luyện hồn phách, để đạt tới mục đích kết nối âm dương.
Huyền học một đạo tu luyện ra được gọi là hồn lực.
Sầm Thanh Trúc lười cùng một người sống không được bao lâu nói nhảm, bưng ấm tử sa gõ cửa phòng tổng giám đốc, nghe được bên trong truyền đến thanh âm mang từ tính, "Vào đi."
Sầm Thanh Trúc chỉnh đốn cảm xúc, khóe miệng cong lên một độ cong đẹp mắt, đẩy cửa đi vào.
Đam Hoa ra khỏi phòng, đứng ở hành lang, lại nhìn điểm dao động không gian kia.
Dao động thay đổi hơi lớn.
"Ngu bí thư, Huyền Mạch có ở văn phòng không?" Một nữ tử xinh xắn hướng Đam Hoa cười ôn nhu.
Nguyên chủ nhận biết, nữ tử tên là Chung Nhất Linh, thường xuyên tới tìm Diệp tổng, hư hư thực thực là bạn gái tổng giám đốc, nhưng không có công khai trong công ty.
Không biết tại sao, nguyên chủ luôn cảm thấy Chung Nhất Linh mỗi lần nhìn thấy nàng đều cười rất vui vẻ.
Đam Hoa gật đầu, "Có."
Nàng đồng ý với cái nhìn của nguyên chủ, Chung Nhất Linh giống như rất cao hứng khi thấy được nàng.
"Cảm ơn Ngu bí thư."
Chung Nhất Linh lại cười với Đam Hoa một tiếng, xách hộp cơm trong tay vào phòng tổng giám đốc.
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận