Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký

Xuyên Nhanh Vị Diện Dưỡng Thành Ký - Chương 250: Nàng là ai ( 31 ) (length: 8117)

Xem đến trong phòng có những người khác, Chung Nhất Linh đứng ở cửa một hồi, mới đi vào.
Không lâu sau, từ bên trong truyền đến âm thanh nói chuyện của ba người.
Căn bản là hai vị nữ sĩ đang nói chuyện.
Nói rồi, thanh âm lớn lên, toàn bộ bộ phận thư ký đều có thể nghe được một vài điều.
"... Huyền Mạch, anh và cô ta từng đính hôn... Sao em không biết..."
"... Đính qua... Nhiều năm nay đa tạ cô ngốc ở bên cạnh sư ca... Hiện tại không cần..."
"Tôi không muốn đi, tôi nguyện ý cả đời... Huyền Mạch, anh không phải cũng muốn đuổi tôi đi chứ..."
"Sư ca sớm muộn gì cũng trở về, thôi, cô đi hay không tôi không can thiệp..."
" ... Huyền Mạch, em nguyện ý đi theo anh..."
"... Chỗ đó không phải cô muốn đi là có thể đi..."
Mặc dù chỉ có thể nghe được đôi câu vài lời, nhưng bộ phận thư ký có ai không phải là người tinh đời, đều nghe ra được là chuyện gì đang xảy ra.
Phan Dĩnh hướng Đam Hoa làm khẩu hình: Hai nữ tranh một nam.
Đam Hoa nghe rõ ràng nhất, từ khi Sầm Thanh Trúc vào nhà, nàng đều nghe được tất cả.
Trước đó, nàng lên mạng xem, cộng thêm ký ức của nguyên chủ, biết được thế giới này có huyền đạo tồn tại.
Có rất nhiều huyền học sư đều được quan phương chứng nhận.
Bất quá, thế giới này vẫn lấy khoa học kỹ thuật làm chủ, huyền đạo ở một mức độ rất lớn là yếu tố để tán gẫu trong lúc trà dư t·ử·u hậu.
Huyền đạo tồn tại dưới hình thức gia tộc huyền học, bọn họ có ranh giới rõ ràng với giới thế tục, tự tạo thành một hệ thống riêng, tùy tiện không tiếp nhận người ngoài tiến vào trú địa của gia tộc.
Chung Nhất Linh thuộc về người ngoài.
Sầm Thanh Trúc và Diệp Huyền Mạch đều xuất thân từ thế gia huyền đạo, hai nhà gia thế tương đương, quan hệ rất gần, hai người vừa ra đời liền đính hôn, hai người từ nhỏ nhận biết, tư chất tu luyện cũng không tệ.
Diệp Huyền Mạch hẳn là gặp chuyện ngoài ý muốn gì đó, hồn phách không khống chế được mà hấp thu âm khí, lúc tu luyện hấp thu sẽ càng nhanh.
Không có cách nào lại tu luyện không nói, nếu là hấp thu âm khí đạt tới một lượng nhất định, Diệp Huyền Mạch sẽ c·h·ế·t.
Sau đó tìm được một phương pháp, chính là cần một người có bát tự đặc thù ở bên cạnh Diệp Huyền Mạch, có thể làm tốc độ hấp thu âm khí chậm lại.
Diệp gia sẽ định kỳ loại bỏ âm khí trong cơ thể Diệp Huyền Mạch, để kéo dài tính mạng cho Diệp Huyền Mạch.
Chung Nhất Linh chính là người có bát tự đặc thù kia.
Nàng xuất thân bình thường, đơn giản là vì bát tự đặc thù mà bị Diệp gia tìm tới cửa.
Xem như giao dịch, Diệp gia cấp cho Chung Nhất Linh và người nhà nàng một khoản tiền lớn, đồng thời mỗi khi ở bên cạnh Diệp Huyền Mạch thêm một năm, tiền liền cấp thêm một năm.
Hôm nay Sầm Thanh Trúc đến đây, là bởi vì nàng nói nàng tìm được phương pháp có thể giải quyết triệt để vấn đề thể chất của Diệp Huyền Mạch, như vậy, Chung Nhất Linh đối với Diệp Huyền Mạch liền vô dụng.
Trước khi Chung Nhất Linh đến, Sầm Thanh Trúc vẫn luôn nói với Diệp Huyền Mạch chuyện này, nói là nàng tính ra, rất nhanh Diệp Huyền Mạch liền có thể khôi phục tu luyện.
Diệp Huyền Mạch không biết tin hay không, nhưng đối với lời Sầm Thanh Trúc nói lại cảm thấy rất hứng thú.
Sầm Thanh Trúc không luôn nói chuyện này, phần lớn thời gian là hồi tưởng lại những chuyện thú vị khi hai người còn nhỏ, bày tỏ sự yêu thích đối với Diệp Huyền Mạch, nói mấy năm trước đây không liên lạc, là do Sầm gia không cho, không phải ý nguyện của chính nàng.
Ý nguyện của nàng là đối với Diệp Huyền Mạch tâm không thay đổi, muốn nối lại hôn ước.
Chờ đến khi Chung Nhất Linh đến, Sầm Thanh Trúc đem chuyện hôn ước nói ra, Chung Nhất Linh mặc kệ là chân ái hay là không bỏ được cuộc sống hào môn, không nguyện ý rời đi.
Chung Nhất Linh tại chỗ cảm xúc có chút m·ấ·t kh·ố·n·g, mới có sự tranh luận của hai người trước đó.
Tính cách Diệp Huyền Mạch so được với tên của hắn, lãnh tình.
Không mở miệng nói muốn giữ Chung Nhất Linh, cũng không đáp ứng việc nối lại hôn ước trên thực tế đã không còn ý nghĩa, theo đề nghị trước đó của Sầm Thanh Trúc.
"Đi ăn cơm sao." Phan Dĩnh hỏi Đam Hoa.
Người ở bộ phận thư ký đều có kinh nghiệm, Chung Nhất Linh thường thường đến, nàng mang hộp cơm đến, căn bản là đến giờ cơm trưa.
Hôm nay là muốn nghe bát quái của lão bản nên ở lại lâu một chút.
Đây chính là cảnh tượng khó gặp.
Trước kia đều là Chung Nhất Linh và Diệp Huyền Mạch hai người, hai người rất ít nói chuyện, không có gì để nghe.
Bát quái nghe đã có manh mối, nên giải quyết vấn đề bụng.
Đam Hoa nói, "Tôi lát nữa sẽ đi."
Dao động ở điểm không gian kia càng lớn, nàng phải để mắt một chút.
Phan Dĩnh nhỏ giọng nói một câu, "Một hồi nghe được chuyện gì kịch tính nhớ nói lại." Rồi đi trước.
Công ty mọi người lục tục rời đi, một tầng lầu lớn như vậy trống trải.
...
Lúc này, trong phòng tổng giám đốc đã yên tĩnh lại.
Khiến Sầm Thanh Trúc và Chung Nhất Linh dừng tranh luận là do Diệp Huyền Mạch nhíu mày.
Mặc kệ là Sầm Thanh Trúc từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hay là Chung Nhất Linh ở cùng một tòa biệt thự, đều biết Diệp Huyền Mạch là người lạnh lùng, chuyện bình thường rất khó làm hắn động lòng.
Nếu hắn nhíu mày, cho thấy hắn đã sản sinh chán ghét.
Hai người lập tức im miệng.
Diệp Huyền Mạch mở miệng, "Chung Nhất Linh, cô trở về đi."
Chung Nhất Linh không tranh luận nữa, trong mắt ngấn lệ, trầm giọng nói, "Tôi đi ngay đây."
Đem hộp cơm trong tay đẩy về phía trước mặt Diệp Huyền Mạch, "Huyền Mạch, đây là canh hôm nay, đừng quên uống."
"Ừm."
Nhận được đáp lại của Diệp Huyền Mạch, Chung Nhất Linh dễ chịu hơn một chút, đứng dậy rời đi.
Trong nháy mắt Chung Nhất Linh đẩy cửa đi ra ngoài, Sầm Thanh Trúc cụp mi mắt xuống, che giấu sự đắc ý trong mắt nàng.
Nàng cũng biết Diệp sư ca không thích có người cãi lộn trước mặt hắn, nhưng hôm nay nàng cần thiết phải sớm đuổi Chung Nhất Linh đi.
Vốn dĩ muốn làm cho Chung Nhất Linh không đến được, nhưng Diệp sư ca không dễ lừa gạt.
Ba ngày một lần canh bồi bổ dương khí đều cần Chung Nhất Linh đưa tới, nếu là nàng ngoài ý muốn không đến được, Diệp sư ca khẳng định sẽ tra rõ ràng.
Đời trước đấu lâu như vậy, nàng rất hiểu Chung Nhất Linh, quả nhiên, nàng vừa nhắc tới chuyện hôn ước, Chung Nhất Linh liền ép hỏi Diệp sư ca.
Diệp sư ca phiền chán nhất là bị người khác ép buộc, không phải hắn đã không luôn ở trong giới thế tục, rất ít khi về gia tộc.
Đời trước nàng không hiểu, truy Diệp sư ca quá gấp, ngược lại đẩy sư ca đến bên cạnh Chung Nhất Linh.
Đời này sẽ không như vậy.
Đợi đến khi nàng có được thứ kia, nhất định sẽ có được trái tim của Diệp sư ca.
...
Đam Hoa không chú ý đến chuyện trong phòng tổng giám đốc, nàng đứng ở hành lang, chú ý điểm không gian kia.
Tiếng giày cao gót đi vội cộp cộp cộp vang lên, Chung Nhất Linh chạy ra.
Hai mắt đẫm lệ đỏ bừng của Chung Nhất Linh đột nhiên nhìn thấy một người đứng ở hành lang, là thư ký mới đến của Diệp Huyền Mạch.
Chung Nhất Linh tâm tình rất x·ấ·u, không còn vẻ mặt tươi cười ôn nhu trước kia, khi lướt qua, đầu tiên là chán ghét liếc Đam Hoa một cái, tiếp đó lộ ra nụ cười kỳ dị, sau đó cộp cộp cộp chạy đi.
Đam Hoa đối với người diễn nhiều căn bản không thèm nhìn.
Không để nàng đợi quá lâu, dao động của điểm không gian đột nhiên tăng mạnh, xuất hiện một khe hở.
Theo khe hở không gian, lộ ra khí tức của hư giới.
Một luồng âm khí nồng đậm từ trong khe hở tràn ra.
Lần này Đam Hoa không cần phải tìm kiếm đối diện, đối diện là hư giới, cũng chính là âm giới theo cách nói của thế giới này.
Nàng biết rõ, điểm không gian này tuyệt không phải là điểm tụ bình thường giữa hư giới và dương giới.
Âm khí của hư giới tràn đến dương giới lại càng không bình thường.
- Máy tính hỏng, làm sao chép mỗi lần đều phải mất mười mấy phút đồng hồ, lần này quá phận, nửa tiếng mới sao chép thành công, lại không có cách nào để sửa, mệt mỏi quá ( bản chương xong )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận