Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 935: Tây Vực nữ tử

**Chương 935: Nữ tử Tây Vực**
Đứng dưới đài, Long Thần nhìn thấy mấy gã hán tử khoác lác ở khách sạn tối hôm qua.
Rõ ràng những người này đến để xem náo nhiệt, bởi vì nô lệ ở đây rẻ nhất cũng phải 100 kim tệ.
Tốt hơn một chút thì mấy ngàn kim tệ, giá tiền này không phải bọn hắn có thể gánh vác.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến nhiệt tình của bọn hắn.
"Kia chính là công chúa Tây Vực, ngươi nhìn nàng mặc quần áo kìa."
"Quả nhiên dung mạo xinh đẹp, cách mạng che mặt đều có thể nhìn ra được khuôn mặt đẹp."
"Giá bao nhiêu? Ta xem thử giá bao nhiêu."
"3000 kim tệ giá khởi điểm, đắt như vậy sao."
Long Thần nhìn về phía nữ tử Tây Vực kia, dáng người cao gầy, dưới chân mang một đôi ủng da, vòng eo thon nhỏ, mặc sa y màu vàng, trên mặt mang một tấm mạng che mặt, nhìn rất quý phái.
Bất quá... Long Thần không nhìn thấy khí chất công chúa trên người nữ tử Tây Vực này.
Khí chất là một loại hàm dưỡng khắc sâu vào trong lòng, trong từng cử chỉ đều có thể nhìn ra.
Long Thần từ trước đến giờ đã gặp qua rất nhiều công chúa, Đông Chu có bốn vị, Nam Lương có mấy vị, còn có Cơ Tiên Tiên và Thạch Kinh Hương.
Long Thần có thể nói là "cua công chúa" hộ chuyên nghiệp.
"Lão gia, thế nào?"
Phùng Hợp nháy mắt ra hiệu hỏi.
Long Thần khẽ lắc đầu, nói: "Không đúng, nữ tử này không phải công chúa."
Phùng Hợp kinh ngạc nói: "Không phải?"
Long Thần quay đầu nhìn về phía những người khác, trên đài có nam có nữ, nữ tử dung mạo xinh đẹp bị bán, nam tử dáng dấp đẹp trai cũng bị bán.
"Ta đến nơi khác xem một chút."
Long Thần không để ý đến người ở đây, quay người đi dạo những nơi khác.
Phiên chợ này không chỉ có người, còn có rất nhiều động vật kỳ lạ cổ quái, tỉ như đà điểu.
"Loại gà này đẻ trứng, đủ cho cả nhà ăn, ai muốn mua nào?"
Một tiểu nhị cầm chùy gỗ và chiêng đồng ra sức đứng trên đài gào to, người phía dưới lại phát ra một trận cười nhạo.
"Một quả trứng đủ cả nhà ăn? Sao ngươi không nói đủ cho cả thôn ăn luôn đi?"
"Ta thấy đùi gà này không tệ, còn tốt hơn trứng gà."
Long Thần tiếp tục đi đến bên cạnh.
"Tiểu nhị, sao người của ngươi đều bẩn thỉu thế?"
"Ai u khách quan, ngài không nhìn giá bao nhiêu tiền sao? Với giá tiền này, ngài còn muốn giống như bên kia sao?"
Long Thần dừng lại, liền thấy một khách nhân và một tiểu nhị đang cò kè mặc cả.
Trên đài ngồi rất nhiều nô lệ, nam nữ đều có, y phục trên người rách rưới, mặt rất bẩn, tóc bết lại từng khối từng khối.
"Ngươi ít nhất cũng phải rửa sạch sẽ rồi hãy mang ra bán chứ."
"Khách quan, ngài muốn tốt hơn thì qua bên kia, bên kia tất cả đều là những người xinh đẹp, ngăn nắp."
Tiểu nhị rất thiếu kiên nhẫn cầm chùy gỗ, nói với những người dưới đài: "Các vị khách quý, những người này kỳ thật cũng không kém, các ngươi nhìn kỹ một chút."
"Ở đây còn có vũ cơ Tây Vực nữa."
Tiểu nhị chỉ vào một nữ tử mắt sâu mũi cao nói.
Khách nhân dưới đài lập tức ồn ào, cười nói: "Tiểu nhị, cái này mà ngươi gọi là vũ cơ Tây Vực sao, còn bẩn hơn cả giấy mỹ nhân trong nhà xí của lão tử nữa."
Người nói chuyện là một nam tử trung niên mặc quần áo tơ lụa, dẫn theo mười tên đầy tớ.
Nghe được ba chữ "giấy mỹ nhân", trong lòng Long Thần dâng lên một trận buồn nôn.
Nam tử trung niên nói như vậy, tiểu nhị cũng rất cung kính, cười nói: "Tiết Viên Ngoại, vậy thì không thể so sánh với người ngài dựng lên được, những nữ tử trong nhà ngài đều là thiên kim trở lên, người ở đây cho ăn no cũng chỉ tốn không quá mười kim."
Tiết Viên Ngoại rất thích tiểu nhị nịnh nọt, cười nói: "Ta qua bên kia xem một chút."
Tiết Viên Ngoại nhấc chân đi về phía bắc, mục tiêu của hắn đại khái là những nam nữ có quần áo tươi đẹp.
"Tiểu nhị, người này bao nhiêu tiền?"
Long Thần chỉ vào nữ tử mắt sâu mũi cao hỏi.
Tiểu nhị thấy có người hỏi, lập tức hào hứng, nói: "50 kim, khách nhân có mắt nhìn thật, chỉ cần 50 kim là được."
Long Thần cười nói: "Vừa rồi ngươi nói ở đây cho ăn no cũng không quá 10 kim, sao quay đầu lại thành 50 kim rồi?"
Tiểu nhị không hề đỏ mặt, lý trực khí tráng nói: "Khách nhân, buôn bán tùy theo tình hình, vừa rồi là một giá, hiện tại lại là một giá khác."
Long Thần lắc đầu nói: "Tiết Viên Ngoại kia vừa mới đi, ngươi liền tăng giá cho ta 40 kim tệ, ngươi tùy theo tình hình cũng thật là tùy tiện đấy."
Tiểu nhị cười hắc hắc nói: "Khách nhân, Tiết Viên Ngoại không vừa mắt người này, ngài lại coi trọng, cho nên giá tiền không giống nhau."
Ngay tại chỗ mà nâng giá còn nói năng hùng hồn như vậy, Long Thần bội phục tiểu nhị ở nơi này.
Long Thần lắc đầu cười lạnh một tiếng, nhấc chân đi về phía đối diện xem náo nhiệt.
Tiểu nhị liền nhìn Long Thần rời đi, mãi đến khi xác định Long Thần thật sự muốn đi, mới giữ lại nói: "Khách nhân, 20 kim tệ thì sao?"
Long Thần căn bản không để ý, tiểu nhị lại lớn tiếng nói: "10 kim tệ!"
Lúc này Long Thần mới quay lại, từ trong tay áo lấy ra 10 mai kim tệ, nhét vào trong tay tiểu nhị.
Tiểu nhị nhận kim tệ, cẩn thận xem có thiếu cân lượng hay không, xác định đủ nặng, mới cầm lấy chìa khóa, mở xiềng xích của nữ tử Tây Vực kia.
"Khách nhân, người này dù sao cũng là nữ tử Tây Vực, tuy rằng có hơi bẩn, nhưng ngài không lỗ đâu."
Tiểu nhị rất cao hứng, đây là vụ mua bán đầu tiên trong ngày hôm nay.
Long Thần cười cười, nắm lấy dây thừng của nữ tử đi về phía khách sạn.
Hôm nay không cần xem náo nhiệt nữa, Long Thần cũng không có hứng thú bắt người làm trò chơi.
Nữ tử đi chân trần, khi đi trên đường, chân liên tục co lại.
Hiển nhiên, nàng không quen đi đường bằng chân trần.
Long Thần dừng lại ở một cửa hàng ven đường, chưởng quỹ ra đón, hỏi: "Khách nhân muốn mua gì?"
Long Thần chỉ chỉ nữ tử Tây Vực, nói: "Cho nàng một đôi giày."
Chưởng quỹ liếc qua nữ tử, cười hắc hắc nói: "Khách nhân, ngài là người đầu tiên mua giày cho nô lệ đấy."
Chưởng quỹ lập tức cầm một đôi giày đi ra, Long Thần đặt xuống đất, nữ tử biết đây là mua cho nàng, lập tức xỏ vào.
"Lại muốn hai bộ quần áo, cũng là cho nàng."
Chưởng quỹ kinh ngạc nói: "Khách nhân, ngài không phải là muốn mua nàng về làm vợ đấy chứ?"
Mua được nô lệ từ vườn tạp kỹ, bình thường đều sẽ không xem như người, Long Thần đối với nữ tử này quá tốt, chưởng quỹ rất kinh ngạc.
"Đúng thế, như vậy không phải rất tốt sao."
Long Thần lấy ra mấy kim tệ đặt lên quầy, chưởng quỹ lập tức lấy ra hai bộ quần áo tốt nhất.
"Thời buổi này, người có thiện tâm như khách nhân không có nhiều đâu."
Chưởng quỹ thu kim tệ, lại lấy một túi vải ra, gấp gọn quần áo.
Long Thần nói tiếng cảm ơn, dẫn theo nữ tử trở về khách sạn.
Tiểu nhị khách sạn thấy Long Thần dẫn theo một nữ tử Tây Vực bẩn thỉu trở về, có chút khó hiểu hỏi: "Khách nhân, sao ngài lại mua một nữ tử Tây Vực xấu xí như vậy?"
Long Thần lấy ra một khối bạc vụn, nói: "Sắp xếp một gian phòng, lại mang chút nước nóng đến."
Tiểu nhị thấy tiền sáng mắt, không hỏi nhiều nữa, lập tức sắp xếp gian phòng, rồi mang nước nóng đến.
Vào phòng, Long Thần nhìn nữ tử trước mắt, hỏi: "Có thể nghe hiểu ta nói gì không?"
Nữ tử Tây Vực nhìn Long Thần không nói lời nào, đoán chừng là nghe không hiểu.
"Ngươi cứ ở lại đây, quần áo ở đây."
Nói xong, Long Thần ra khỏi phòng.
Long Thần không lo lắng nàng bỏ trốn, tiểu nhị đã nhận tiền, nếu cô gái này bỏ trốn, chẳng mấy chốc sẽ bị bắt lại.
Tính toán thời gian cũng gần đến, Long Thần bưng một tô mì và một đĩa thịt dê thái mỏng đi vào.
Nữ tử đã thay quần áo, tóc còn chưa khô, xõa tung ở sau ót.
"Ăn một chút gì đi."
Long Thần đặt mì và thịt xuống, nữ tử cảnh giác nhìn Long Thần, cổ họng không tự chủ được mà nuốt một chút.
Xem ra là đói bụng, cuối cùng nữ tử vẫn đi tới, chậm rãi ngồi xuống bắt đầu ăn.
Mặc dù đói đến lợi hại, nhưng dáng vẻ ăn uống vẫn rất nhã nhặn.
Đám nữ tử đã ăn xong, Long Thần hỏi: "Ngươi tên gì? Ngươi thật sự không hiểu ta đang nói gì sao?"
Sau khi rửa sạch sẽ, có thể nhận ra dung mạo nữ tử này rất đẹp, vóc dáng cũng rất cân đối.
Nữ tử vẫn lắc đầu, biểu thị không hiểu Long Thần đang nói gì.
"Xem ra cần phải tìm một người hiểu tiếng Tây Vực."
Long Thần đứng dậy, ra khỏi phòng, vừa vặn gặp Phùng Hợp trở về.
"Lão gia, sao ngài lại bỏ đi giữa chừng vậy?"
Long Thần nói: "Vừa hay, ngươi đi tìm một người hiểu tiếng Tây Vực đến đây."
Phùng Hợp hỏi: "Hiểu tiếng Tây Vực? Để làm gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận