Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 1591 đảm bảo đại tiểu thư hài lòng

**Chương 1591: Đảm bảo đại tiểu thư hài lòng**
"Chung Võ Thành thế nào?"
Nữ Đế hơi kinh ngạc hỏi.
Nữ Đế cũng cảm thấy Liễu Phi Bạch sẽ chọn rút lui, bởi vì cố thủ không có ý nghĩa, mà có cố cũng không giữ được.
Long Thần nói: "Vừa mới nhận được tin tức, Từ Phong của Hắc Giáp Quân đã tiếp viện Chung Võ Thành, tổng cộng 30 vạn binh lực."
Hắc Giáp Quân là thân binh của Lý Thừa Đạo, có thể xem là quân đội tinh nhuệ nhất của Nam Lương.
Từ Phong lúc này tiếp viện, Nữ Đế lo lắng kế hoạch có âm mưu gì đó.
"Ngươi thấy thế nào?"
Nữ Đế yên lặng suy tư, Ngô Kiếm cùng Công Tôn Linh Lung, Công Tôn Minh, La Ỷ Vi vào phòng.
"Bái kiến thánh thượng, Võ Vương."
Mấy người ngồi xuống, Nữ Đế nói: "Từ Phong mang binh 30 vạn tiếp viện Chung Võ Thành, các ngươi thấy thế nào?"
Nghe được tin tức này, Công Tôn Linh Lung nhìn về phía Long Thần.
Lúc ở trên giường, Long Thần nói với Công Tôn Linh Lung, Liễu Phi Bạch nhất định sẽ rút khỏi Chung Võ Thành, nàng có thể trực tiếp mang binh tiếp quản thành trì, không cần tốn một binh một tốt.
Công Tôn Linh Lung tin, chuẩn bị chiếm tiện nghi tiếp quản thành trì.
Hiện tại Nữ Đế nói Từ Phong tiếp viện Chung Võ Thành, còn mang theo 30 vạn binh sĩ, Công Tôn Linh Lung cảm thấy mình bị lừa.
"Nhìn ta làm gì? Ai có thể nghĩ tới Từ Phong này dũng mãnh như vậy, thế mà không lùi lại còn tiến lên."
Long Thần cười ngượng ngùng.
Khi đó nói với nàng không cần đánh trận, hiện tại Từ Phong đột nhiên tiếp viện, cảm giác như bị nhìn đểu vậy.
Công Tôn Linh Lung lườm Long Thần một cái đầy ẩn ý.
Nữ Đế đoán được hai người bọn họ có chuyện mờ ám, nhưng nàng không nói.
"Từ Phong này danh xưng là Hộ Long tướng quân, võ nghệ rất cao, mười mấy năm trước đã là Võ Hoàng đỉnh phong."
"Năm đó hắn và lão tướng quân tỷ thí qua, lão tướng quân cố ý thua hắn một chiêu."
Ngô Kiếm nói đến chuyện năm đó.
Từ Phong là đại tướng tâm phúc của Lý Thừa Đạo, Long Dã cao hơn Từ Phong một chút, nhưng vì nể mặt Lý Thừa Đạo, hắn cố ý thua một chiêu.
Đương nhiên, Từ Phong thực sự mạnh, trừ Long Dã, trong triều không ai là địch thủ.
Công Tôn Minh hỏi: "Ngô Tướng quân, Từ Phong cũng là nửa quỷ chi thể, tu vi hiện tại có phải hay không cũng tăng lên?"
Ngô Kiếm nhìn về phía Long Thần, khẽ gật đầu nói: "Từ Phong hẳn là vậy."
Công Tôn Minh gặp khó khăn, Từ Phong là nửa quỷ chi thể, tu vi nhất định trên Đế Tôn, hai người bọn họ tỷ đệ liên thủ cũng không đánh lại.
La Ỷ Vi cảm thấy kỳ quái, nói: "Ta có chút không hiểu, vì cái gì Từ Phong lúc này lại tiếp viện?"
Lâm Hồ Thành bị công phá, Bắc Lăng Thành cũng bị công phá, Chung Võ Thành đã không cần thiết phải phòng thủ.
Từ Phong lúc này dẫn đầu Nam Lương tinh nhuệ nhất Hắc Giáp Quân tiếp viện, mục đích là gì? Hắn vì cái gì?
Nữ Đế nhìn về phía Long Thần, Long Thần nói: "Từ Phong người này tính cách tự phụ, có thể cảm thấy Nam Lương liên tiếp bại lui, muốn tranh lại thể diện."
"Quân ta vừa mới đánh hạ hai tòa thành, trước không vội tiến công, xem xem Từ Phong rốt cuộc có ý gì, yên lặng theo dõi kỳ biến."
Nữ Đế khẽ gật đầu, đồng ý quan điểm của Long Thần.
"Tạm thời án binh bất động, xem tình huống rồi tính."
Nữ Đế nói với Công Tôn Linh Lung và Công Tôn Minh.
Công Tôn Linh Lung trong lòng khó chịu, cảm giác mình tốn công hầu hạ Long Thần.
" Lui ra đi."
Nữ Đế đứng dậy, đám người rời khỏi soái phủ.
Ra đến bên ngoài, Công Tôn Linh Lung kéo Long Thần vào sân nhỏ chỗ nàng ở.
Đóng cửa lại, Công Tôn Linh Lung ngồi ở trên giường, nói: "Ngươi sao lại đoán sai rồi?"
Long Thần cười ngượng ngùng nói: "Ai có thể nghĩ tới Từ Phong lại như vậy, nhưng mà nàng yên tâm, Chung Võ Thành nhất định sẽ để nàng đánh hạ, ta sẽ không chiếm tiện nghi của nàng một cách vô ích."
Công Tôn Linh Lung khó chịu, nói: "Không được, một chuyện là một chuyện, lần trước ta hầu hạ ngươi, lần này ngươi hầu hạ ta."
Long Thần cười nói: "Chuyện này không phải giống nhau sao?"
Công Tôn Linh Lung giận nói: "Không giống, lần trước ngươi nằm, tỷ ở trên người ngươi thể hiện; lần này tỷ tỷ ta nằm, ngươi hầu hạ ta, nhanh lên!"
Công Tôn Linh Lung nằm xuống giường, chờ được Long Thần phục vụ.
Long Thần cười nói: "Được, tay nghề của bản vương so với nàng tốt hơn, đảm bảo đại tiểu thư hài lòng."
Mạc Bắc.
Một đội buôn nhỏ cưỡi ngựa, đi trên bãi sa mạc mênh mông.
Trên lưng ngựa chở theo một chút bao lớn, bên trong là thảm lông cùng thảo dược.
Phùng Hợp cầm ấm nước uống một ngụm, môi có chút nứt nẻ.
"Không có bất kỳ dấu hiệu nào a."
Bên cạnh, người mang mũ đen là Cam Tân, hắn cảm thấy ở đây khô nóng quá khó mà chịu được.
Mặc Lân nói: "Về trước đi một chuyến thôi, bộ xương già này của ta có chút không chịu nổi nữa."
"So với giá lạnh ở Thánh Tuyết Phong, khô nóng ở đây càng khó chịu hơn."
Phùng Hợp một đoàn người dựa theo bản đồ Long Thần cho, tìm hiểu ở vùng này thật lâu, từ đầu đến cuối không có phát hiện được bất kỳ dấu vết nào.
Phùng Hợp cảm thấy kỳ quái, nói: "Không nên a, chỗ này cũng chỉ có lớn như vậy, làm sao lại không tìm được manh mối nào."
Cam Tân lấy thuốc lá ra hút, nói: "Bên kia có một cái cây, qua đó hóng mát."
Cả đoàn người đến gốc cây hạ trại, dưới bóng cây rất mát mẻ.
Cam Tân lập tức hái mũ xuống hút thuốc, bộ dáng rất hưởng thụ.
"Các ngươi có mua thuốc không? Thảo dược."
Một người chăn nuôi cưỡi ngựa tới hỏi.
Hắn thấy Phùng Hợp và đoàn người ở đây, trông rất giống người Trung Nguyên thu mua thảo dược.
Tây Hán thám tử đứng dậy, hỏi: "Thảo dược gì, ta muốn xem."
Phùng Hợp để thám tử đi bàn chuyện làm ăn, còn mình thì hóng mát.
Phùng Hợp đặt ra quy định, vào thảo nguyên thu mua dược liệu, lợi nhuận có được bọn hắn sẽ tự chia.
Tìm kiếm hang ổ là công việc khổ cực, phải cho chút lợi lộc thì mới có người nguyện ý làm.
"Tìm thêm hai ngày nữa, nếu không được thì về, chuyến này đi đã khá lâu rồi."
Phùng Hợp quyết định hai ngày nữa sẽ quay về.
Cam Tân hút xong một tẩu thuốc, gật đầu nói: "Quay về thôi."
Đợi đến khi mặt trời xuống núi, một đoàn người tiếp tục lên đường...
Nam Lương, Tây Nam, Trấn Nam Thành.
Cơ Tiên Tiên cầm mật báo từ phía bắc truyền đến, biết Long Thần đã công chiếm Lâm Hồ Thành và Bắc Lăng Thành, kế hoạch là rút về giữ Khánh Nhân Quận.
Tiểu Cầm nói: "Nương tử, tốc độ tiến công của chúng ta có phải quá chậm không, đại sắc lang ở phía bắc thu hút chủ lực, chúng ta hoàn toàn có thể phái đại quân tiến công."
Phía nam quân coi giữ rất nhiều là lực lượng vũ trang địa phương, trang bị, tốc độ đều rất kém cỏi, binh mã trong tay Cơ Tiên Tiên cũng có thể nói là rất mạnh.
Cơ Tiên Tiên lắc đầu nói: "Không, mục đích của chúng ta là phục quốc, không phải vì Long Thần tranh đấu giành thiên hạ."
"Đánh nhanh quá, vạn nhất gây nên sự chú ý của Nam Lương, sẽ bất lợi cho chúng ta."
Lúc đầu, Long Thần dự định cùng Nữ Đế, công chúa trở mặt, Cơ Tiên Tiên nguyện ý liều mạng vì Long Thần.
Bởi vì sau khi trở mặt, Long Thần là người của nàng.
Tình huống bây giờ thay đổi, Long Thần không cùng Nữ Đế quyết liệt, còn muốn cưới hai vị công chúa, Cơ Tiên Tiên trong lòng không vui.
"Nương tử, người có phải hay không đang giận?"
Tiểu Cầm nhìn ra tâm tư của Cơ Tiên Tiên.
Cơ Tiên Tiên lườm Tiểu Cầm, Tiểu Cầm lập tức im bặt.
"Phụ vương đi lâu như vậy, cũng không có tin tức trở về, hắn đang làm gì đây..."
Cơ Chương Thần thần thần bí bí, Cơ Tiên Tiên luôn cảm thấy hắn đang làm một chuyện gì đó khác.
"Nương tử, biên giới tây nam gần đây không được thái bình, nghe nói có cái giáo gì đó đang gây chuyện."
Nha Nhi từ bên ngoài đi tới, tay cầm hai trái cây.
Tiểu Cầm thấy trái cây kia không tệ, đưa tay muốn xin một quả, Nha Nhi không cho.
"Giáo gì?"
Cơ Tiên Tiên hỏi.
Nha Nhi nói: "Không rõ ràng lắm, mới vừa nghe nói."
Cơ Tiên Tiên không chút để ý, mặc kệ hắn là cái gì giáo, chờ binh lực của mình đầy đủ, sẽ dùng ưu thế tuyệt đối nghiền ép.
Bạn cần đăng nhập để bình luận