Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 1047 giống như đã từng quen biết

**Chương 1047: Giống Như Đã Từng Quen Biết**
Long Thần mỉm cười, nói: "Lời này không đúng, ta chỉ là đệ tử của Liễu Ngọc Bích mà thôi, ta lại chưa từng cầm qua một đồng nào của trong cung, sao có thể xem là người trong cung."
Nếu như những người khác dám lớn lối như vậy, Ngọc Dao chắc chắn sẽ tống vào đại lao, dùng đại hình tra tấn.
Có điều Long Thần y thuật cao, vương hậu còn cần nhờ vả hắn, Ngọc Dao không dám trở mặt.
"Thôi bỏ đi, không nói với ngươi nữa."
Ngọc Dao cầm lấy khăn mặt, từ từ lau chùi thân thể.
Long Thần thu lại túi châm cứu, đeo hòm thuốc lên chuẩn bị rời đi.
"Đúng rồi cô cô, Lão Tặc đã bắt được chưa? Còn hai vị sư đệ của ta, bọn họ cũng đều biết cả."
Ngọc Dao dừng lại, đem khăn mặt bỏ vào trong chậu nước, lo âu nói: "Lão Tặc bị giết ở ngoài thành 200 dặm, thủ cấp đã được đưa đến vào tối hôm qua."
"Hai tên đệ tử kia thì mất tích, sống không thấy người, chết không thấy xác, nương nương vẫn đang phái người tìm kiếm."
Long Thần biết hai tên đệ tử kia đã đi đâu.
"Cô cô, việc này nếu bại lộ, chúng ta cũng khó thoát khỏi cái chết, hai vị sư đệ kia của ta nhất định phải tìm được, không thể để lại người sống."
"Ta đề nghị phái người đến quan ngoài thành mai phục, nếu như bọn hắn mật báo, tất nhiên sẽ đi quan thành."
"Chúng ta phái người ở đó ôm cây đợi thỏ, so với việc tìm kiếm khắp nơi thì tốt hơn nhiều."
Ngọc Dao nghe vậy, tán thưởng nói: "Ngươi thật thông minh, biện pháp này không tồi."
Long Thần mỉm cười, nói: "Tiểu nhân xin cáo lui."
Long Thần rời khỏi tẩm điện, Ngọc Dao đóng cửa lại.
Cầm lấy khăn mặt, Ngọc Dao tiếp tục lau chùi thân thể cho vương hậu.
"Tiểu tử này thật thông minh."
Lư Vương Hậu nhắm mắt lại, đột nhiên thốt ra một câu.
Ngọc Dao hỏi: "Nương nương, bối cảnh của người này không có vấn đề, giống như những gì hắn nói, xem ra không có gì đáng nghi."
Long Thần từ trong ra ngoài đều đã được điều tra một lần, vương hậu nắm giữ tình huống cũng không khác biệt so với những gì Long Thần đã nói.
Lư Vương Hậu nói: "Kẻ ngu dễ khống chế, người thông minh khó lường, người thông minh càng nên giải quyết nhanh chóng, không thể xảy ra bất kỳ sai sót nào."
Ngọc Dao đáp: "Nô tỳ minh bạch, Thủy Vân và Ngọc Thanh đáng tin, có các nàng theo dõi, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì."
"Xung quanh Liễu phủ ta cũng đã bố trí trạm gác ngầm, Liễu Phong tuyệt đối không thể trốn thoát."
Lư Vương Hậu nhắm mắt nghỉ ngơi, không nói gì nữa.
Long Thần từ tẩm điện đi ra, đến bên ngoài, Thủy Vân và Ngọc Thanh lập tức đuổi theo kịp.
Ba người ra khỏi trung cung, đi qua mấy ngã rẽ, Long Thần lại liếc thấy Hồng Nhi trốn ở trong góc nhìn lén.
Ngoài Hồng Nhi, trên đường còn gặp được những cung nữ thái giám khác.
Những người này nhìn như tùy ý đi lướt qua, nhưng lại vụng trộm quan sát tỉ mỉ Long Thần.
Hậu cung nhìn như bình tĩnh, kì thực sóng ngầm cuồn cuộn.
Bên ngoài đã có tin đồn lan truyền, tần phi đều đến tìm hiểu tin tức.
Long Thần giả bộ như không biết gì cả, vác hòm thuốc từ từ đi về.
Hồng Nhi nhìn Long Thần rời đi, trong lòng luôn có một tia cảm giác quen thuộc.
"Liễu Phong này... hình như đã gặp ở đâu rồi... ở đâu nhỉ?"
Hồng Nhi luôn cảm thấy thân hình này rất quen thuộc, nhưng lại nghĩ mãi không ra đã gặp ở đâu.
Lần trước, Long Thần lấy thân phận Tiểu Lý Tử tiến vào vương cung, lúc đó tướng mạo đã được Dịch Dung, không giống với hình dạng hiện tại.
Cho nên Hồng Nhi cảm thấy rất quen thuộc, nhưng lại nghĩ mãi không rõ rốt cuộc là chuyện gì.
Còn có một điều nữa, Hồng Nhi không tin Tiểu Lý Tử còn dám trà trộn vào trong cung.
Cho nên, căn bản không hề liên hệ Tiểu Lý Tử với Liễu Phong.
Hồng Nhi nhanh chóng trở lại cung viện, Lý Quý Phi vừa mới thức dậy ăn điểm tâm.
"Nương nương."
Hồng Nhi đi vào, Lý Quý Phi đưa mắt ra hiệu, tất cả thị nữ xung quanh đều lui ra.
"Thế nào?"
Lý Quý Phi đặt đũa xuống, nàng rất muốn biết tình hình của vương hậu.
Hồng Nhi trả lời: "Thái y mới Liễu Phong vừa từ trong cung của Vương Hậu đi ra."
Lý Quý Phi có chút mất kiên nhẫn, nói: "Ngươi ra ngoài cả buổi sáng, chỉ thăm dò được chừng này thôi sao?"
Lý Quý Phi muốn biết vương hậu rốt cuộc thế nào, có phải bệnh tình nguy kịch không thể cứu chữa hay không?
Hồng Nhi lập tức quỳ xuống nói: "Nô tỳ vô năng, trong cung của vương hậu nương nương canh phòng nghiêm ngặt, căn bản không có cách nào thăm dò được tin tức bên trong."
"Nô tỳ chỉ nghe nói tối hôm qua vương hậu cả đêm không ngủ, những chuyện khác thì không biết được."
Lý Quý Phi rất không hài lòng, mắng: "Ngươi kém xa Tuyết Nhi!"
Lý Quý Phi nhắc đến Tuyết Nhi, khiến Hồng Nhi sợ hãi khiếp vía.
Nàng biết Tuyết Nhi đã bị diệt khẩu, căn bản không phải bị bạo dân giết chết như lời đồn.
Tuyết Nhi biết những chuyện gì, Hồng Nhi kỳ thật cũng biết.
"Nô tỳ lập tức đến nhà Liễu Phong ngay, nhất định sẽ tìm hiểu rõ ràng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận