Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 1231 chết cho ngươi xem

**Chương 1231: Chết cho ngươi xem**
Bạch Tuyết trước mặt bao người hút máu ngón út của Long Thần, mọi người đều cảm thấy kỳ quái.
Tả hộ pháp răn dạy, Bạch Tuyết lập tức đứng nghiêm, thân thể cũng không xuất hiện bất kỳ dị thường nào.
Long Thần thầm nghĩ trong lòng: Chẳng lẽ ta đã nhầm?
Hay là nói, kiếp trước liên quan tới Zombie, hấp huyết quỷ, cương thi, những thứ đó đều là giả?
Cũng đúng, kiếp trước những thứ kia đều là do người ta bịa đặt lung tung, đồ vật ở thế giới này làm sao có thể giống nhau được.
"Tiếp tục!"
Tả hộ pháp lạnh lùng lên tiếng, người đeo mặt nạ màu trắng tiếp tục cho những người còn lại khảo thí huyết mạch.
Trong 31 người, Long Thần đặc biệt, đứng ở giữa.
Đưa về thượng viện có 12 người, 18 người khác đưa về hạ viện.
Hoàn tất kiểm tra, hai nam tử đeo mặt nạ vàng kim đi tới, đứng ở dưới đài.
Tả hộ pháp chỉ vào nam tử mang mặt nạ Báo Tử Đầu nói: "Đây là thượng viện trưởng lão."
Lại chỉ vào nam tử mang mặt nạ xà văn nói: "Đây là hạ viện trưởng lão."
"Các ngươi theo trưởng lão của mình đến thượng viện, hạ viện tu hành."
Phân phó xong, hai vị trưởng lão mặt nạ vàng kim mang người rời đi, Thánh Huyết Điện chỉ còn lại Tả hộ pháp cùng Long Thần, Bạch Tuyết ba người.
Tả hộ pháp từ từ đi xuống đài, Long Thần cẩn thận quan sát Tả hộ pháp, muốn nhìn rõ mặt của nàng, nhưng mặt nạ che mặt rất kỹ, căn bản không thấy rõ được.
Long Thần cẩn thận quan sát lỗ tai cùng những phần da thịt khác, phát hiện nếp nhăn rất nhiều, trong nháy mắt mất hết hứng thú.
Da thịt bên cạnh lỗ tai có thể phản ánh rõ nhất sự già yếu của một người, nếp nhăn nhiều chứng tỏ Tả hộ pháp này là một lão nữ nhân.
Không có gì hay để chơi, ở chung với lão nữ nhân như vậy, thật vô vị!
"Ngươi theo ta!"
Tả hộ pháp đi trước, Long Thần theo sau, Bạch Tuyết đi phía sau cùng.
Ra khỏi Thánh Huyết Điện, Tả hộ pháp tiếp tục đi lên, thượng viện ở vị trí không xa Thánh Huyết Điện, hạ viện ở phía dưới Thánh Huyết Điện.
Một lần khảo thí, một đám người chia làm hai cấp trên dưới, mà Long Thần thì trở thành thiên tuyển chi tử trong mắt mọi người.
Chỉ có Long Thần tự mình biết rõ, cái danh thiên tuyển chi tử này là gì.
Đi trên đường, Long Thần nhìn xuống núi, phía nam là cánh đồng tuyết mênh mông, ba mặt khác đều là biển cả đen như mực, băng nổi lềnh bềnh trong nước.
Tuyết vân nặng nề như sắt đè ép trên đỉnh đầu, giống như tùy thời đều muốn sụp đổ xuống, đem Thánh Tuyết Phong ép tới vỡ nát, làm cho lòng người cực kỳ kiềm chế.
Thánh Tuyết Phong rất cao, bậc thang rất dài, ba người từ từ đi lên.
"Hộ pháp muốn dạy ta thứ tốt gì? Không thể để người khác nhìn thấy sao?"
Long Thần cảm thấy quá nặng nề, mở miệng hỏi.
Tả hộ pháp lạnh lùng nói một câu: "Luyện rồi ngươi sẽ biết!"
Long Thần hỏi tiếp: "Có phải tu vi của hộ pháp đã đến Đế Tôn, ngày đó ở bến tàu, ta thấy pháp năng lăng không lấy vật, thật là lợi hại."
Tả hộ pháp tiếp tục đi lên, lần này nàng không trả lời.
Đi thật lâu, cuối cùng cũng đến một tòa sân nhỏ đẹp đẽ.
"Nơi này chính là sân nhỏ của Tả hộ pháp à, thật là tinh xảo, Tả hộ pháp ngủ một mình sao? À không, ở một mình sao?"
Long Thần cười hì hì hỏi.
Long Thần cố ý đến gần Tả hộ pháp, muốn tìm ra chút đồ vật không tầm thường trên người nàng.
Ngoài cửa, một nữ tử mang theo mặt nạ màu đỏ, trên mặt nạ có hoa văn hoa mai đi tới.
Bạch Tuyết bái nữ tử: "Bái kiến Hữu hộ pháp."
Long Thần nhìn về phía Hữu hộ pháp này, dáng người cùng Tả hộ pháp không khác biệt lắm, mặt nạ che mặt cực kỳ kín kẽ.
Hữu hộ pháp không để ý đến Bạch Tuyết, hai con mắt màu nâu đỏ nhìn chằm chằm Long Thần.
"Chuyện gì?"
Tả hộ pháp hỏi.
Hữu hộ pháp lạnh lùng nói: "Tông chủ có lệnh, muốn gặp hắn một chút."
Tông chủ?
Trong lòng Long Thần hơi hồi hộp, tông chủ Trường Sinh Tông, hậu đại Võ Thánh trong truyền thuyết, rốt cục muốn gặp rồi sao?
"Minh bạch!"
Nghe được hai chữ tông chủ, Tả hộ pháp phi thường cung kính, lập tức nói với Long Thần: "Theo ta!"
Hữu hộ pháp đi trước, Tả hộ pháp hơi lùi lại phía sau, Long Thần theo sau cùng.
Thứ tự đi đường trước sau có thể thấy được sự chênh lệch địa vị, tựa như sắp xếp chỗ ngồi trong buổi họp.
Hữu hộ pháp đi trước, chứng tỏ địa vị của Hữu hộ pháp cao hơn Tả hộ pháp.
Long Thần theo sau tiếp tục đi lên, leo lên đỉnh núi, nhìn thấy một tòa cung điện màu trắng tinh xảo, giống như thiên đình lăng tiêu điện.
Từ sân nhỏ của Tả hộ pháp đi ra, không nhìn thấy sân nhỏ khác, điều này chứng tỏ sân nhỏ của Tả hộ pháp gần với tòa cung điện này nhất.
Như vậy, Hữu hộ pháp ở cùng tông chủ, ngay trong tòa cung điện này.
Hai hộ pháp đi trước, Long Thần theo sau, từ từ đi vào tòa cung điện sừng sững trong mây trên đỉnh núi.
Hai bên thị vệ mang theo mặt nạ màu đen, tay cầm thiết thương, đứng thẳng ở cửa ra vào.
Vào đại điện, trên vách tường đặt dạ minh châu to bằng bát tô, ánh sáng thanh lãnh u tối chiếu sáng trong phòng.
Đi đến cuối, có một đài được dựng lên, thoạt nhìn là dùng ngọc thạch kiến tạo.
Phía trên có một người ngồi ở đó, mặc quần áo màu trắng, mang mặt nạ thủy tinh, hai con ngươi đen nhánh.
Từ khi lên đảo đến nay, đây là đôi mắt duy nhất Long Thần thấy nhìn như bình thường.
Mặc dù mang mặt nạ thủy tinh, Long Thần lại không nhìn rõ được tướng mạo dưới mặt nạ.
Hữu hộ pháp đi lên đài, đứng cạnh tông chủ, Tả hộ pháp thì đứng ở dưới.
"Tông chủ, người tới."
Hữu hộ pháp nhẹ nhàng nói.
Tả hộ pháp dời sang bên cạnh, để Long Thần lộ ra, đối diện với tông chủ.
"Nhìn thấy tông chủ, còn không bái kiến!"
Tả hộ pháp nghiêm nghị quát lớn.
Long Thần đánh giá càn rỡ tông chủ Trường Sinh Tông mang theo mặt nạ thủy tinh trước mắt, không chút khiếp đảm, đương nhiên cũng không lộ ra biểu cảm khiêu khích, hắn giả bộ như hiếu kỳ.
Dù sao đây hết thảy cũng là vì dẫn dụ mình tới đây, vậy thì không có gì phải sợ.
Nếu hao tổn tâm cơ dẫn dụ mình đến tận đây, Trường Sinh Tông tất nhiên có mưu đồ, các nàng sẽ không làm gì mình, bởi vì mình có giá trị lợi dụng.
Hơn nữa, giá trị lợi dụng của mình rất lớn!
"Đệ tử Hứa Chí, bái kiến tông chủ!"
Long Thần lớn tiếng hành lễ bái kiến nữ tử trước mặt.
Hắn dùng thân phận Hứa Chí của Liễu Diệp Trang, làm bộ chính mình không biết thân phận đã bị nhìn thấu.
Hữu hộ pháp mang theo mặt nạ, không nhìn thấy biểu cảm, nhưng ánh mắt có chút giật giật.
Tông chủ ngồi ở trên đài, đôi mắt đen như mực không có bất kỳ dao động, cũng không nhìn thấy biểu cảm, chỉ nhàn nhạt nói một tiếng: "Hứa Chí...tốt..."
Tả hộ pháp cúi người với tông chủ, quay người nói với Long Thần: "Còn không cáo lui!"
Long Thần lập tức bái nói: "Đệ tử cáo lui!"
Đến nơi này, chỉ là để gặp một lần? Nói một câu!
Long Thần theo Tả hộ pháp rời khỏi cung điện, dọc theo thềm đá từ từ đi xuống sân nhỏ dưới núi.
"Tông chủ thật xinh đẹp, đơn giản là tiên nữ chốn nhân gian..."
Long Thần tán thưởng vẻ đẹp của tông chủ, Tả hộ pháp lại nghiêm nghị răn dạy: "To gan, dám bình phẩm tông chủ, tội đáng chết!"
Long Thần sửng sốt, dừng bước, nhìn thoáng qua vách núi cao ngàn mét, hỏi: "Vậy ta tự sát?"
Nếu tội đáng chết, vậy thì nhảy núi đi, địa phương cao như vậy, nhảy xuống nhất định sẽ xong đời.
Tả hộ pháp bị Long Thần làm cho mộng mị..
"Hỗn trướng, ai bảo ngươi nhảy núi!"
Tả hộ pháp giận đến mức gần chết, Long Thần lại rất nghiêm túc nói: "Đệ tử vừa mới gia nhập Trường Sinh Tông, liền phạm vào tội đại bất kính, chỉ có thể lấy cái chết tạ tội!"
Nói xong, Long Thần cố ý đi hai bước về phía vách núi, Tả hộ pháp lập tức nắm chặt Long Thần, mắng: "Tông chủ không hạ lệnh, ngươi dám chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận