Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 649: Đưa tới cửa

**Chương 649: Đưa Tới Cửa**
"Đại vương chọc giận hai vị công chúa, đang bị thu thập đó?"
Tô Hữu Dung thấp giọng cười nói.
Tức giận thì tức giận, cái gọi là "thu thập" chẳng qua cũng chỉ là chơi đùa một chút những chuyện ly kỳ cổ quái mà thôi.
Tỷ như, lấy yếm che mặt chẳng hạn.
Trương Thiến gật đầu, cười nói: "Đáng đời, để công chúa trừng trị hắn."
Hai người vừa cười vừa rời đi.
Sau khi quảng trường triều hội kết thúc, đám thám tử của các thế lực lập tức đem tin tức truyền về tổng bộ.
Hội chủ Thiên Hạ Hội bị chém đầu công khai, Long Thần trước mặt mọi người sắc phong Vũ Vương, Nữ Đế trước mặt mọi người nói Long Thần sẽ thống nhất thiên hạ, sản nghiệp của Thiên Hạ Hội bị Trầm Kim tiếp nhận.
Bốn tin tức chấn động thiên hạ này, rất nhanh chóng truyền khắp thiên hạ.
Long Soái Phủ.
Long Thần vươn vai rời giường, bên ngoài trời đã sáng rõ.
Ngoài cửa sổ, chim hót líu lo, vô cùng dễ nghe.
"Ngủ ngon chứ, Vũ Vương đại nhân."
Long Thần quay đầu lại, phát hiện Nha Nhi đang ngồi ở bên cạnh, trước ngực căng phồng, vừa to lại vừa vĩ đại.
"Sao ngươi lại ở đây?"
Long Thần cảm thấy rất kỳ quái, Nha Nhi tiến vào, vậy mà hắn lại không hề hay biết?
Nếu như người đến là một thích khách...
"Có phải ngươi đang thắc mắc tại sao ta tiến vào mà ngươi lại không phát hiện?"
Nha Nhi nhìn thấu sự nghi hoặc của Long Thần.
"Ngươi hạ dược ta?"
Chỉ có lời giải thích này, Nha Nhi hạ dược, làm mê man Long Thần.
Nha Nhi "hứ" một tiếng, khinh bỉ nói: "Ai thèm hạ dược ngươi?"
"Tối hôm qua ngươi cùng hai vị công chúa chơi đến điên cuồng như vậy, là do chính ngươi mệt mỏi quá độ."
Tối hôm qua quả thật đã chơi rất vui vẻ, Đế Lạc Hi cùng Đế Lệnh Nghi từ lạ thành quen, dường như đã quen với việc hai tỷ muội cùng nhau bay lượn.
Nha Nhi giọng điệu chua chát nói: "Chơi cũng thật nhiều trò, nào là dây thừng trói tay chân, nào là roi da."
Long Thần nói: "Các nàng thích bị dây thừng trói, ta có thể làm gì được chứ."
Nha Nhi mỉa mai nói: "Vậy còn ngươi? Yếm lụa của Tam công chúa có thơm không?"
Long Thần tặc lưỡi nói: "Ngươi, một đứa trẻ ranh, lại dám nhìn lén!"
Nha Nhi liếc Long Thần một cái: "Ngươi cũng biết ta là con nít, vậy mà lúc ngươi mút ta..."
Nha Nhi im bặt...
Long Thần nhớ ra, Nha Nhi lúc đó ở cùng Tiểu Cầm, Nha Nhi vì muốn tranh làm tỷ tỷ, nên đã tự vung yếm lên, đưa cho Long Thần ăn.
"Cái gì mà ta mút ngươi? Là do ngươi tự mình dâng tới."
Long Thần ngồi xếp bằng ở đầu giường, ánh mắt vô lại nhìn chằm chằm vào trước ngực Nha Nhi.
"Mấy ngày không gặp, lớn lên không ít."
Long Thần tặc lưỡi một cái, cố ý làm ra bộ dáng bỉ ổi.
Nha Nhi vội vàng che ngực, mắng: "Vô sỉ! Rõ ràng là ngươi phi lễ ta!"
Long Thần cười nói: "Nói đi, tới đây làm gì? Không phải đến đưa bữa sáng sữa đó chứ?"
Nha Nhi xoay người, ghét bỏ liếc nhìn Long Thần.
"Ta đến truyền lời, nương tử nói, chúng ta đã giúp ngươi nhiều như vậy, ngươi phải cho chúng ta chút lợi ích."
Nha Nhi khoanh hai tay trước ngực, bảo vệ mình thật cẩn thận.
Long Thần hỏi vặn lại: "90 cứ điểm bí mật của Thiên Hạ Hội, lợi ích này còn chưa đủ sao?"
"Các ngươi lần này cũng chỉ là âm thầm hỗ trợ mà thôi, chủ lực là quân đội của Bắc Đại doanh và quân đội địa phương."
Trận chiến tiêu diệt Thiên Hạ Hội, Long Bang quả thực đã ra sức.
Đặc biệt là sự khuếch trương của Tây Hán.
Thế nhưng, lợi ích mà Long Thần cho cũng đã quá đủ.
Cơ Tiên Tiên lại đến đòi thêm lợi ích, có chút quá đáng.
Nha Nhi nói: "Đúng vậy, 90 cứ điểm không ít, nhưng nương tử nói, như vậy vẫn chưa đủ."
Long Thần giọng điệu trở nên có chút cứng rắn lạnh lùng, hỏi: "Tại sao lại không đủ? Cơ Tiên Tiên muốn bao nhiêu?"
Nha Nhi lạnh lùng nói: "Nương tử nói, ngươi đã lừa gạt thân thể nàng, món nợ này còn chưa tính toán!"
Ách...
Long Thần đột nhiên cứng họng.
Sổ sách tiêu diệt Thiên Hạ Hội có thể tính toán rõ ràng, 90 cứ điểm thế lực đã đủ làm thù lao.
Thế nhưng chuyện lừa gạt thân thể Cơ Tiên Tiên lại không thể tính toán rõ ràng.
Cơ Tiên Tiên có thể vin vào chuyện này mà nói cả đời, bởi vì Long Thần đã lấy đi lần đầu tiên của nàng.
"Ách... Chuyện này..."
Long Thần cảm thấy rất khó giải quyết.
Nha Nhi thấy Long Thần khó xử, lập tức nói: "Coi như ngươi còn có chút lương tâm, ta còn tưởng ngươi lừa gạt thân thể người ta rồi quỵt nợ cơ đấy."
"Nương tử nói, ngươi nhất định phải bồi thường, dù sao nàng cũng là công chúa, đòi ngươi chút sính lễ chắc không quá đáng."
Long Thần bất đắc dĩ cười cười, nói: "Ta suy nghĩ một chút, vậy... trước tiên đem kỹ thuật chế tạo thủy tinh cho các ngươi đi."
"Trước kia ta chỉ cho Thiên Hạ Hội, bây giờ cho các ngươi một phần."
Trong thời gian ngắn, Long Thần không biết nên phát minh cái gì, dứt khoát đem kỹ thuật chế tạo pha lê cho Cơ Tiên Tiên trước.
Nha Nhi hai mắt sáng ngời, kích động nói: "Ở đâu? Mau đưa cho ta!"
Lấy được kỹ thuật chế tạo pha lê, Cơ Tiên Tiên chắc chắn sẽ hài lòng.
Long Thần lật gối lên, nói: "Ta giấu ở dưới gối đầu, ngươi tự đến lấy đi."
Nha Nhi muốn đồ vật, sốt ruột, lập tức nhào tới lật gối.
Long Thần thuận thế ôm lấy Nha Nhi, một tay giật áo ngắn của nàng xuống, Nha Nhi sợ hãi thét lên, Long Thần vội vàng bịt miệng Nha Nhi lại.
"Để người khác nghe thấy thì phiền."
Long Thần cười xấu xa nói.
Nha Nhi không ngừng giãy dụa, thấp giọng mắng: "Đồ đại sắc lang, thả ta ra! Ngươi vô sỉ! Ngươi hạ lưu! Ngươi gạt ta!"
Long Thần mặc kệ, Nha Nhi tự mình đưa tới cửa, vừa vặn sáng sớm vận động một chút.
Nha Nhi ủy khuất, nhặt yếm và áo ngắn trên giường lên mặc vào, vừa mặc quần áo vừa mắng Long Thần vô sỉ hạ lưu bỉ ổi.
Long Thần xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của Nha Nhi, cười nói: "Yên tâm, sẽ không để ngươi chịu thiệt thòi."
Long Thần xuống giường, kéo ngăn kéo ra, lấy ra một quyển sách nhỏ.
"Đây là kỹ thuật chế tạo thủy tinh, cứ làm theo là được."
"Đây là phí vất vả của ngươi, ăn nhiều vào để phát triển thân thể, cũng cần phải có thịt, đặc biệt là chỗ đó."
Long Thần cười hì hì lấy ra một túi kim tệ, đặt trước mặt Nha Nhi.
Nha Nhi giật lấy quyển sổ và túi tiền, xỏ giày vào, không thèm quay đầu lại mà bay ra ngoài cửa sổ.
"Sáng sớm tự mình đưa tới cửa, trách ai đây?"
Long Thần cười hì hì mở cửa phòng.
Tô Hữu Dung thấy Long Thần rời giường, lập tức đem điểm tâm dâng lên.
Ăn xong điểm tâm, thay quần áo, Long Thần đi vào tiền viện.
Trâu Tài Lương đã thay xong y phục, chuẩn bị trở về An Mộc Thành.
"Vũ Vương."
"Trâu huynh."
"Ta định thừa dịp buổi sáng khí trời mát mẻ, xuất phát về sớm một chút."
Trâu Tài Lương nhìn đám tướng tá phía sau, nói.
Long Thần nói: "Chuyến này vất vả, ta có chuẩn bị một chút đồ cho các vị huynh đệ."
"Còn có một chút đồ cho chị dâu và Tiểu Hổ nữa."
Hà Quân Đào dắt một con ngựa tới, trên lưng ngựa chở hai bao đồ lớn.
"Ta thay tẩu tử cảm tạ ngươi."
"Không cần tiễn, bọn ta tự về được."
Long Thần nói: "Tiễn đến ngoài thành rồi quay lại."
Lên ngựa, Long Thần cùng Trâu Tài Lương ra khỏi Đông Môn, lại tiễn đến đình Thập Lý mới trở về.
Tin tức Long Thần đưa tiễn Thứ Sử An Mộc Thành rất nhanh truyền khắp triều đình.
Mọi người đều biết Trâu Tài Lương cùng Long Thần kết bái, Long Thần còn nhận con trai của Trâu Tài Lương làm nghĩa tử.
Thế là, mọi người bắt đầu bàn tán, Long Thần kết bè kết cánh, bồi dưỡng vây cánh.
Lời đồn bắt đầu lan truyền.
Long Thần trở lại Long Soái Phủ, nhìn thấy Địch Uyển Nhi cùng Tô Hữu Dung đang nói chuyện.
Hai người đều là người trong cung, trước kia đã quen biết, quan hệ cũng không tệ.
"Địch đại nhân đích thân đến, hàn xá rồng đến nhà tôm."
Long Thần cười ha hả xuống ngựa.
Địch Uyển Nhi đứng dậy, hành lễ nói: "Hạ quan bái kiến Vũ Vương."
Long Thần cười nói: "Địch đại nhân, có việc gì vào phòng nói chuyện, ta đi rót chén trà cho."
Long Thần cùng Địch Uyển Nhi vào trong phòng nói chuyện.
Địch Uyển Nhi biết rõ Long Thần có ý đồ xấu, vào trong phòng chắc chắn sẽ bị phi lễ.
Y phục trên người, khẳng định sẽ chẳng còn một mảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận