Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 803: ta sính lễ đâu?

**Chương 803: Sính lễ của ta đâu?**
Sau khi Mộng Lam rời đi, Long Thần mới từ t·h·i·ê·n điện bước ra.
Từ Minh đang chờ ở bên ngoài.
"Võ Vương."
"Chuyện ta đã đàm phán ổn thỏa, tiếp theo ta sẽ gặp mặt Thẩm đại nhân để nói chuyện."
"Chuyện hôm nay ngươi và ta biết là đủ, không cần nói cho người khác."
Từ Minh bái nói: "Hạ quan biết, đa tạ Võ Vương."
Từ Minh chỉ muốn ở yên tại c·ô·ng bộ làm việc, không muốn cùng thương nhân giao thiệp làm ăn.
Long Thần có thể đích thân ra mặt gặp Thẩm Vạn Kim nói chuyện, đây là điều không thể tốt hơn.
"Ta đi, không cần tiễn ta."
Long Thần vẫn như cũ từ cửa sau rời đi, cưỡi ngựa trở về Võ Vương phủ.
Về đến phủ, Hà Quân Đào tới dắt ngựa, Long Thần trở lại hậu viện.
Trương t·h·iến năm người đang tu luyện ở trong m·ậ·t thất, thêm nữa thời tiết lạnh, trong viện yên tĩnh hơn nhiều.
Mấy ngày trước cung nữ quá mức phấn khích, tìm mọi cách tiến vào ổ chăn của Long Thần.
Sau khi Long Thần thu thập các nàng một trận, tất cả đều thành thật.
Tiến vào thư phòng ngồi xuống, Long Thần t·r·ải tốt giấy, bắt đầu chuẩn bị việc tổ kiến tân quân.
Muốn diệt Tây Hạ nhất định phải có súng đ·ạ·n, nếu không q·uân đ·ội không cách nào lấy ưu thế kết thúc c·hiến t·ranh.
Vừa muốn tiêu diệt Tây Hạ, vừa phải bảo tồn thực lực.
Còn có một vấn đề, Tây Hạ cao thủ không ít, đã biết Võ Hoàng cao thủ có Thạch Lặc, Không Tịch, Đức t·h·iện, Thạch Hạo Nhiên.
Còn không biết được có hay không sẽ có cao thủ ẩn t·à·ng hay không.
Phùng Hợp đang điều tra, còn chưa có kết luận.
Ngoài ra, còn có một mối lo ngầm, đó chính là Ô Tư Quốc ở phía tây.
Ô Tư Quốc và Tây Hạ đều tôn sùng p·h·ậ·t môn, nghe nói p·h·ậ·t môn Tây Hạ là từ Ô Tư Quốc truyền tới.
Lần trước Tư Tế Ô Tư Quốc còn tới Tây Hạ, được Thạch Lặc long trọng hoan nghênh.
Long Thần bên này có ưu thế ở mấy điểm:
Một là Đông Chu quốc lực cường thịnh, Long Gia Quân tại ngọc p·h·ậ·t quan tĩnh dưỡng đã lâu, sức chiến đấu không có vấn đề.
Hai là thảo nguyên phía bắc quy thuộc Hình Chi, là minh hữu của Long Thần, đến lúc đó có thể cùng xuất binh giáp c·ô·ng Tây Hạ, khiến Tây Hạ không cách nào toàn lực nghênh chiến Long Thần.
Ba là súng đ·ạ·n, Long Thần trong tay có v·ũ k·hí kiểu mới, có thể g·iết Thạch Lặc một trở tay không kịp.
Cuối cùng chính là Trương t·h·iến các nàng, nếu như các nàng có thể đột p·h·á Võ Hoàng cảnh giới, phía bên mình đến lúc đó có 5 cao thủ.
Lại thêm đám t·h·í·c·h kh·á·c·h của vạn kim lâu, đấu tướng có thể hoàn toàn nghiền ép Tây Hạ.
Chính là bởi vì những ưu thế này, Long Thần mới dám trước mặt mọi người nói muốn tiêu diệt Tây Hạ.
Long Thần ở tr·ê·n giấy viết xuống điểm mấu chốt của trận chiến này:
Thứ nhất, tổ kiến tân quân; thứ hai, chiếm lĩnh Trấn Quốc Tự...
Hàng loạt điểm mấu chốt xuất quan sau, Long Thần tỉ mỉ, cẩn t·h·ậ·n vạch ra kế hoạch tác chiến ở mỗi điểm....
Cọt kẹt..
Cửa thư phòng mở ra, một mình bước đi vào.
Long Thần không ngẩng đầu, tiếp tục vạch ra kế hoạch tác chiến.
"Đêm nay ăn mì đi, nấu cho ta ít canh t·h·ị·t dê."
Long Thần vừa viết, vừa nói, từ đầu đến cuối không ngẩng đầu.
"Muốn ăn chút t·h·ị·t dê bồi bổ sao?"
Nghe được thanh âm, Long Thần vội vàng ngẩng đầu, đã thấy Đế Lệnh Nghi đứng ở bên cạnh.
Hắn còn tưởng người đi vào là Tô có cho, không ngờ lại là Đế Lệnh Nghi.
"Sao ngươi lại tới đây?"
Long Thần kinh ngạc hỏi.
Đế Lệnh Nghi đóng cửa lại, lạnh lùng đi tới, nhìn Long Thần nói: "A, ý của ngươi là không chào đón ta đến sao?"
Long Thần hạ b·út lông, cười nói: "Sao có thể, c·ô·ng chúa yểu điệu, là người trong lòng ta; ta luôn mong nhớ, ngày đêm tơ tưởng."
Đế Lệnh Nghi khinh bỉ nói: "Diễn kỹ không tệ, giả bộ rất giống."
"Lúc cùng vị hôn thê nũng nịu, thân m·ậ·t ngươi có nghĩ tới ta không?"
Giọng điệu của Đế Lệnh Nghi rất chua, nghe được mà Long Thần cũng thấy chua răng.
"Ai, ta cũng không có cách nào, tính cách Tứ c·ô·ng chúa ngươi hiểu rõ."
Long Thần làm ra một bộ dáng vẻ vô tội.
Đế Lệnh Nghi khinh bỉ nói: "Ngươi cái đồ lãng t·ử, nếu ta không đến, ngươi còn có thể nhớ tới ta sao?"
Long Thần thở dài nói: "Lông con chim xanh mượt mà, khiến trái tim ta xao xuyến, một ngày không gặp, mà như ba tháng này trôi qua!"
"Ta vẫn luôn nhớ đến c·ô·ng chúa, chỉ là ta không dám đi thôi."
"Ngươi nghĩ xem, nếu như ta đi Bắc Cung, Tứ c·ô·ng chúa chắc chắn sẽ p·h·át hiện."
Đế Lệnh Nghi nhíu mày, cười lạnh nói: "Ta chưa từng thấy qua kẻ nào vô liêm sỉ như vậy! Đàn ông phụ lòng!"
Long Thần bất đắc dĩ cười nói: "Thánh thượng tứ hôn, ta và Tứ c·ô·ng chúa danh chính ngôn thuận, sao lại nói ta phụ lòng?"
"Hay thế này, chúng ta đến Phượng Minh Cung diện thánh, thỉnh cầu thánh thượng lại tứ hôn, đem Tam c·ô·ng chúa cùng một chỗ ban cho ta."
Đế Lệnh Nghi cười lạnh nói: "Được, ta sẽ thỉnh cầu mẫu hậu đem ta tứ hôn cho ngươi."
"Vậy ta xin hỏi Võ Vương đại nhân, ngươi lấy gì để làm sính lễ cho ta? Nam Lương làm sính lễ cho ta sao?"
Ách...
Long Thần cười có chút x·ấ·u hổ, nói: "Chuyện này... cũng không phải không được, chỉ cần Tam c·ô·ng chúa có thể thuyết phục thánh thượng, đem ngươi ban cho ta."
"Ta nhất định sẽ diệt Nam Lương, dùng làm sính lễ cho Tam c·ô·ng chúa."
Đế Lệnh Nghi hứng thú, nói: "Được, lát nữa ta sẽ về cung nói với mẫu hậu."
Long Thần biết Đế Lệnh Nghi đang nói đùa, không trả lời nữa.
Đế Lệnh Nghi thấy Long Thần không nói lời nào, hừ lạnh một tiếng, tức giận phùng mang trợn má trở về cung.
"Ai, thật là khó xử..."
Long Thần thở dài một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận