Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 299: Khinh bạc Nữ Đế

**Chương 299: Khinh bạc Nữ Đế**
"Tốt, trẫm đồng ý với suy nghĩ của ngươi, ngươi cứ đi làm, cần bạc thì nói với Đoạn Song Song."
Kế hoạch của Long Thần phù hợp với phán đoán của Nữ Đế, ưu tiên giải quyết Man tộc phía bắc, sau đó rảnh tay đối phó Tây Hạ và Nam Lương.
"Lần này Ngọc Phật Quan chiến sự, Phùng Hợp lập công rất lớn, xin Thánh thượng luận công ban thưởng."
Lúc châm ngòi quan hệ hai huynh đệ Lý Thừa Thống, Phùng Hợp đã mạo hiểm đưa tin, công lao rất lớn, Long Thần đương nhiên không quên.
"Trẫm sẽ ban thưởng, ngươi yên tâm."
"Tạ Thánh thượng."
Chính sự đã nói xong, Nữ Đế cũng đã ngà ngà say, đôi mắt lờ đờ mông lung nhìn Long Thần, hai đầu đùi ngọc ngả vào người Long Thần.
"Thánh thượng... say rồi, vi thần xin cáo lui trước."
Long Thần cảm thấy Nữ Đế hôm nay không thích hợp, vẫn là nên sớm rời đi thì tốt hơn.
Nữ Đế dùng đùi ngọc ôm lấy, kéo Long Thần vừa đứng dậy ngã ngược lại trên giường, Nữ Đế nằm sấp tới, nhẹ nhàng đè lên Long Thần.
"Trẫm không phải Đại Trùng, ngươi chạy cái gì?"
Nữ Đế ghé sát môi đỏ vào tai Long Thần thì thầm, khiến cho tâm lý Long Thần nóng nảy không ngừng.
"Vi thần... vi thần thấy sắc trời đã tối..."
Đế Tôn chính là Đế Tôn, Long Thần thế mà không cách nào phản kháng.
Nữ Đế luồn tay vào cổ áo, nhẹ giọng cười nói: "Hậu cung đều nói ngươi dáng người tốt, quả nhiên không sai."
Tục ngữ nói, sắc đảm có thể bao thiên!
Nữ Đế này tuy chưa thành thân, nhưng rất hiểu chuyện, mấy lần khiến Long Thần xao động.
Áo lông áo khoác rơi trên mặt đất, đôi môi đỏ của Nữ Đế ở ngay trước mắt, mùi thơm cơ thể của Nữ Đế thành thục xộc vào mũi, Long Thần cảm thấy toàn thân lỗ chân lông đều đang xao động.
Nữ Đế thì sao chứ, trước mặt lão tử cũng chỉ là nữ nhân!
Long Thần dùng sức, đè Nữ Đế xuống thân thể.
Nữ Đế hơi sững sờ một chút, lập tức cười khanh khách nói: "Ngươi dám!"
Long Thần cắn răng một cái, nói: "Cùng lắm thì róc thịt ta!"
Chiếc yếm màu đỏ bị Long Thần dùng sức xé mở...
Thu Hưng Điện.
Long Thần mặt mày hớn hở tiến vào phòng, Đế Lạc Hi và Trương Thiến mấy người đang nói chuyện trên giường.
"Sao giờ mới về?"
Đế Lạc Hi có chút oán trách.
Long Thần vội ho một tiếng, thu hồi tâm thần, nói: "Thánh thượng nói rất nhiều chuyện, cho nên về muộn."
Đế Lạc Hi không hề nghi ngờ, nàng không thể nào nghĩ ra, Long Thần vừa rồi cùng mẫu hậu của nàng đã náo loạn hơn nửa canh giờ, cuối cùng Long Thần sử dụng Hàng Long lực lượng, rốt cục chế ngự được Nữ Đế.
Long Thần có cảm giác thoải mái khi hàng phục được nữ tổng giám đốc bá đạo.
"Nói những gì?"
Đế Lạc Hi kéo Long Thần lên giường, sau đó nằm vào trong ngực hắn.
Long Thần ôm lấy Đế Lạc Hi, để tay vào trong quần áo, trong lòng có cảm giác rất kỳ quái, vừa rồi còn cùng lão mụ của nàng, bây giờ lại cùng nàng.
"Nói chút chuyện của Cảnh Thiên Liệt, còn có chuyện của Man tộc phương bắc, ta đề nghị Thánh thượng sớm giải quyết mối họa ngầm ở phía bắc."
Đế Lạc Hi nói: "Đúng vậy, chúng ta bị ba mặt cường địch vây quanh, Nam Lương lần này chịu thiệt lớn, chắc chắn sẽ trả thù, nhất định phải giải quyết mối họa ngầm ở phía bắc."
Huyền Y nói: "Đừng nói chuyện này nữa, đêm nay chúng ta chơi trò chơi đi, chơi trò 'lang nhân sát' mà lần trước ngươi nói ấy."
Thanh Nguyệt cũng nói: "Đúng đó, ngươi sắp phải dọn ra ngoài ở rồi, chúng ta tranh thủ thời gian thôi."
Long Thần được phong làm nhất phẩm Phi Long tướng, còn được ban thưởng phủ đệ, sau này sẽ phải ở riêng, các nàng muốn điên cuồng một phen.
Long Thần cười nói: "Được, tới đây, ai thua thì cởi quần áo."
Trương Thiến đắc ý cười nói: "Chúng ta đều mặc nhiều quần áo, đêm nay người thua cởi hết chắc chắn là ngươi."
Đế Lạc Hi từ trong ngực đứng dậy, lập tức lấy ra bài và mặt nạ.
Tin tức Long Thần được phong làm nhất phẩm Phi Long tướng nhanh chóng lan truyền khắp Kinh Sư, trên dưới triều đình đều đang bàn tán, nói Nữ Đế rốt cuộc có ý gì.
Vấn đề liên quan đến thân phận thật sự của Long Thần cũng một lần nữa gây ra tranh cãi, rất nhiều người đều nói Long Thừa Ân chính là Long Thần.
Nhưng cũng có rất nhiều người bác bỏ, nói Nữ Đế và Long gia là tử địch, nếu Long Thừa Ân là Long Thần, Nữ Đế không thể nào phong công, còn cố ý phong làm nhất phẩm Phi Long tướng.
Đủ loại lời đồn đại nhảm nhí đều có, nhưng Nữ Đế vẫn không hề dao động.
Long soái phủ cũng bắt đầu xây dựng, ngay trên nền móng cũ của Đại tướng quân phủ, Nữ Đế còn cố ý điều động công tượng từ Nam Lương, xây dựng theo Long Dã Long soái phủ.
Ngọc Phật Quan.
Sứ giả của triều đình tiến vào soái phủ, Ngô Kiếm dẫn đầu Hàn Tử Bình, Diệp Thường, Đường Hắc Tử cùng một đám tướng soái mới được đề bạt lên nghênh đón.
"Tham kiến Thượng Sứ."
Sứ giả rất khách khí, cười nói: "Ngô tướng quân khách khí, tiếp chỉ đi."
Đám người làm quân lễ chào.
Sứ giả cao giọng nói: "Thánh thượng có chỉ, Ngọc Phật Quan một trận chiến, chúng tướng sĩ anh dũng giết địch, công huân hiển hách, phong Ngô Kiếm làm Trấn Tây tướng quân, trấn thủ Ngọc Phật Quan, phong Hàn Tử Bình làm Cường Nỗ giáo úy, phong Diệp Thường làm Bộ Quân giáo úy, phong Đường Hắc Tử làm Tinh Kỵ giáo úy, những người còn lại đều có phong thưởng, khâm thử!"
Ngô Kiếm và một đám tướng sĩ vui mừng nói: "Tạ Thánh thượng ân điển."
Sứ giả đưa thánh chỉ cho Ngô Kiếm, cười nói: "Chúc mừng Trấn Tây tướng quân, chúc mừng các vị tướng quân."
Ngô Kiếm ra hiệu cho người lui sang một bên, hỏi: "Xin hỏi, Long đại nhân được phong chức gì?"
Ngô Kiếm hy vọng Long Thần có thể tiếp nhận vị trí trống của Cảnh Thiên Liệt, chưởng khống binh quyền Đại Chu.
Sứ giả cười nói: "Long đại nhân hồi kinh vào ngày đó, Thánh thượng ngay trước mặt văn võ bá quan, tại Đại Minh Cung sắc phong Long đại nhân làm nhất phẩm Phi Long tướng, sắc lệnh xây dựng Long soái phủ."
Hít...
Đây vừa là kinh hỉ, vừa là kinh hãi!
Long Thần được phong làm nhất phẩm Phi Long tướng, điều này có ý gì? Chẳng lẽ Nữ Đế đã phát hiện ra?
Tâm trạng của Ngô Kiếm giống hệt như Long Thần.
"Việc này... không ổn lắm? Nhất phẩm Phi Long chính là phong hào của Long Dã..."
Sứ giả cười nói: "Ngô tướng quân lo lắng, các đại thần trong triều cũng phản đối, Thánh thượng nói, Đại Chu cũng cần một mãnh tướng như Long Dã, vì Đại Chu mở rộng bờ cõi, kiến công lập nghiệp."
Ngô Kiếm lúc này mới hơi yên tâm, gật đầu nói: "Thánh thượng anh minh."
"Thượng Sứ đường xa mà đến, chúng ta đã chuẩn bị tiệc rượu, mời Thượng Sứ nhập tọa."
Sứ giả từ chối nói: "Ngô tướng quân cần gì phải khách khí, Long đại nhân là tổng quản, ta vẫn là thuộc hạ của hắn, đều là người một nhà cả."
"Thánh thượng còn có ý chỉ khác, ta còn phải đi một chuyến đến Tây Phong Trấn."
Nữ Đế đã đồng ý xây dựng Tây Phong Trấn thành Tây Phong thành, phong Điền Lương làm thành chủ.
Ngô Kiếm không tiện hỏi nhiều, chỉ nói: "Tây Phong Trấn chỉ cách mười dặm, ta đưa Thượng Sứ qua đó, rồi quay lại uống rượu cũng không muộn."
Sứ giả cười nói: "Vậy làm phiền Ngô tướng quân."
Hai người lên ngựa hướng tới Tây Phong Trấn.
Chưởng quỹ Điền Lương nhận thánh chỉ, trong lòng dĩ nhiên vui mừng, nhưng hắn không dám chuyên quyền, lập tức báo cho Hồng Tề của Tứ Phương Lâu biết.
Trở lại Ngọc Phật Quan, Ngô Kiếm thịnh tình chiêu đãi sứ giả.
Đợi sứ giả ngà ngà say, Ngô Kiếm lên cửa tây tiểu thành, đứng ở nơi cao, hướng về phía Bạch Lang Sơn xa xa bái lạy: "Lão tướng quân, Thiếu tướng quân lại được phong làm nhất phẩm Phi Long tướng, xây dựng lại Long soái phủ, ngài trên trời có linh thiêng, phù hộ cho Thiếu tướng quân!"
Nam Lương, hoàng cung thành Kim Lăng.
Thái giám Ngư Phụ Quốc rón rén bước vào hậu cung, Lý Thừa Đạo đang phê duyệt tấu chương ở một Noãn Các.
Thời tiết vào cuối tháng giêng, Kim Lăng ẩm ướt lạnh lẽo, Lý Thừa Đạo cũng sợ lạnh.
Trong Noãn Các đặt lò than, một bình trà đang được đun, trên bàn còn có mấy viên thủy tinh.
Ngư Phụ Quốc có chút kỳ quái, gần đây Lý Thừa Đạo mua hết những đồ vật mà Long Thần phát minh, còn mang theo bên người thưởng thức.
"Thánh thượng, Nữ Nhi Thành truyền tin tới, Nữ Đế sắc phong Long Thừa Ân làm nhất phẩm Phi Long tướng, sắc lệnh xây dựng Long soái phủ, chưởng quản binh quyền Đại Chu."
Ngư Phụ Quốc nói rất cẩn thận.
Lý Thừa Đạo đặt tấu chương trong tay xuống, sắc mặt âm trầm, lạnh lùng nói: "Cái Đế Thích Thiên đó, rốt cuộc đang làm cái gì, Long Thừa Ân rốt cuộc là ai?"
"Chẳng lẽ Long Thừa Ân thực sự là Long Thần? Không thể nào..."
Trầm tư hồi lâu, Lý Thừa Đạo nói với Ngư Phụ Quốc: "Bảo người của Hoàng Thành Ty đi tìm hiểu, tốt nhất có thể trà trộn vào Long soái phủ, trẫm phải biết Long Thừa Ân rốt cuộc là ai!"
Lý Nguyên Anh c.h.ế.t, Tạ An cũng c.h.ế.t, Hoàng Thành Ty như rắn mất đầu.
Tứ hoàng tử Lý Văn Cát đến hỏi qua Lý Thừa Đạo, bày tỏ muốn tiếp quản Hoàng Thành Ty, kết quả bị Lý Thừa Đạo mắng cho té tát.
Hoàng Thành Ty là cơ quan đặc vụ, bên trong mỗi người đều là một nhân tinh, nếu thống lĩnh không đủ khôn khéo, sẽ bị thuộc hạ đùa bỡn xoay như chong chóng.
Lý Văn Cát chỉ là một văn nhân hạng hai chua ngoa, hắn mà chưởng quản Hoàng Thành Ty thì chỉ có con đường c.h.ế.t.
Lựa chọn mãi, cuối cùng Lý Thừa Đạo để Ngư Phụ Quốc tạm thời lãnh đạo Hoàng Thành Ty.
"Nô tài tuân chỉ!"
Ngư Phụ Quốc lập tức phái người của Hoàng Thành Ty đi.
Thu Hưng Điện.
Hương Ngưng đẩy cửa bước vào, bên trong rất ấm áp, trên bức tường có ống đồng sưởi ấm, giường cũng luôn được đốt lửa, trên đó nằm ngổn ngang một đống nữ tử da trắng nõn nà, dáng người tuyệt mỹ.
Long Thần ngủ ở giữa, Đế Lạc Hi ở bên cạnh, Trương Thiến và Độc Cô Gia Lệ, Huyền Y, Thanh Nguyệt, còn có Bạch Đình Đình vây quanh Long Thần nằm ngủ say.
Bạch Đình Đình còn mặc một bộ yếm màu xanh, những người khác cơ bản đều khỏa thân, chăn mền có chỗ che, có chỗ không.
Rõ ràng là mùa đông khắc nghiệt, nhưng trong phòng lại tràn ngập xuân sắc.
Hương Ngưng xoay người thu dọn bài 'lang nhân sát' và mặt nạ trên mặt đất, lầu bầu nói: "Chơi điên cuồng như vậy... lại không cho ta chơi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận