Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 631: Mãi nghệ vẫn là bán mình?

**Chương 631: Mãi nghệ hay bán mình?**
Long Thần đi vào hậu viện, liền nghe thấy từng đợt tiếng cười nói vui vẻ.
Độc Cô Gia Lệ cùng Ngô Tương Vân, Ngô Sở Sở đều đã trở về.
Một đám mỹ nữ ngồi trong lương đình, Đế Lạc Hi đứng ở chính giữa, trên bàn đá, dưới chân giẫm lên một cái rương lớn, xung quanh là các cung nữ hậu viện.
"Tiếp theo!"
Đế Lạc Hi hào khí hô một tiếng.
Tiểu Nga cười hì hì đi tới, kéo váy, hô to: "Công chúa!"
Đế Lạc Hi nắm một nắm lớn kim tệ, bỏ vào trong túi của Tiểu Nga.
"Công chúa!"
Tiểu Nga vui vẻ không thôi.
"Tiếp theo!"
Thanh Nguyệt hô một tiếng, lại một cung nữ đi tới, Đế Lạc Hi lại từ trong rương lấy ra một kim tệ, bỏ vào trong túi của cung nữ.
Xung quanh cung nữ vang lên từng đợt tiếng cười nói vui vẻ, y như đang cùng nhau ăn tết.
Long Thần đi qua, nhìn Đế Lạc Hi phát tiền cho từng người.
Tô Hữu Dung thấy Long Thần tới, cười nói: "Tứ công chúa thật sự là, chuyển cả một rương lớn kim tệ tới, nói mọi người vất vả, nên phát tiền cho mọi người."
Long Thần gãi gãi đầu, nói: "Thật trượng nghĩa..."
Rốt cục, tất cả cung nữ đều được phát kim tệ, Tô Hữu Dung để tất cả mọi người tản đi, ai làm việc nấy.
"Tiểu Long Long, có muốn bản công chúa thưởng tiền cho ngươi không?"
Đế Lạc Hi ngồi trên rương, trong tay nghịch mấy đồng kim tệ, cười hì hì nhìn Long Thần.
"Công chúa phát một món tài lớn, thật khiến người ta hâm mộ."
Long Thần đang suy nghĩ làm sao để nói với Đế Lạc Hi, để nàng đem tiền giao cho Nữ Đế.
Đế Lạc Hi chỉ vào năm người Trương Thiến, nói: "Không chỉ bản công chúa phát tài, tất cả mọi người đều phát tài."
Thiên Hạ Hội đường khẩu không thiếu vàng bạc châu báu, các nàng thân là chủ tướng tự nhiên kiếm được một khoản.
"Ai, các ngươi làm vậy là không đúng, sao có thể tư tàng?"
Long Thần dự định bắt đầu thuyết giáo, sau đó thuận lý thành chương mà để Đế Lạc Hi giao tiền ra.
"Ai nói chúng ta tư tàng? Chúng ta chỉ lấy chút tiền cực khổ mà thôi."
Bạch Đình Đình là người đầu tiên cảm thấy không đúng, nàng cảm thấy Long Thần muốn lừa các nàng giao tiền ra.
"Ngươi sẽ không định tịch thu tiền của bọn ta đấy chứ?"
Bạch Đình Đình nhìn chằm chằm Long Thần, hỏi.
Bốn người còn lại phụ họa Bạch Đình Đình, hỏi: "Đại nhân, ngươi sẽ không định làm vậy thật chứ?"
Long Thần không ngờ nhanh như vậy đã bị nhìn thấu, lập tức đổi giọng: "Không phải ý đó, ta chỉ nói thân là tướng lãnh thì không nên tư tàng."
"Cầm chút tiền mọn thì không sao, nhưng nhiều quá thì không tốt."
"Công chúa, ngài từ Tứ Phương Lâu lấy được bao nhiêu tiền? Ta nghe nói có hơn ba trăm vạn kim tệ..."
Đế Lạc Hi ngồi trên rương lớn, tay nghịch kim tệ, hỏi: "Có phải Mẫu Hậu bảo ngươi tới thuyết phục ta? Muốn ta giao tiền vào quốc khố?"
Tê...
Long Thần thầm nghĩ đám người này đều đã học khôn, không dễ lừa.
Thanh Nguyệt cười hì hì nói: "Tiểu Long Long, ngươi vừa rồi diện thánh chính là vì chuyện này sao?"
Huyền Y dùng ánh mắt như đã nhìn thấu tất cả nhìn chằm chằm Long Thần, nói: "Nghe nói Thánh thượng đơn độc giữ ngươi lại nói chuyện, chắc hẳn là chuyện này rồi."
Năm người Trương Thiến dùng ánh mắt căm thù nhìn Long Thần.
Các nàng đều giữ lại không ít tiền, không muốn trả lại.
Long Thần biết không thể chọc giận nhiều người, đặc biệt là Trương Thiến, Bạch Đình Đình và Ngô Tương Vân, tiền của ba người này không dễ động vào.
"Tuyệt đối không có chuyện đó, ta chỉ cảm thấy bây giờ triều đình đang cần tiền, chúng ta nên giao tiền vào quốc khố để thống nhất điều hành."
Tám người Đế Lạc Hi lạnh lùng nhìn Long Thần, trên mặt mang theo ý cười lạnh.
"Tiểu Long Long, ngươi có phải cảm thấy mình rất thông minh, còn bọn ta đều là nữ nhân ngu ngốc?"
Đế Lạc Hi mang theo nụ cười lạnh, dáng vẻ không vui.
Thanh Nguyệt chậc chậc lắc đầu: "Tiểu Long Long, công chúa đã không còn là ngốc bạch ngọt."
Đế Lạc Hi nhíu mày, cái gì gọi là đã không còn, chẳng lẽ trước kia là sao?
Độc Cô Gia Lệ nói: "Đại nhân, ngươi có thể lừa thân thể ta, nhưng tuyệt đối đừng hòng lừa tiền của bọn ta."
Bạch Đình Đình giơ ngón tay cái lên, nói: "Gia Lệ nói rất đúng, lừa thân thể bọn ta thì được, lừa tiền thì đừng hòng."
Long Thần im lặng.
"Ta không muốn tiền của các ngươi..."
Long Thần đang nghĩ cách lấy lùi làm tiến, sau đó thuyết phục các nàng giao tiền.
Đây chính là nhiệm vụ Nữ Đế giao, nhất định phải hoàn thành.
"Vậy ngươi muốn làm gì? Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?"
Ngô Sở Sở cảnh giác hỏi.
Long Thần ấp úng nửa ngày, lần đầu tiên phát hiện đám nữ nhân này khó đối phó.
"Cái này, hành động lần này nguy hiểm mệt nhọc, mọi người lấy chút tiền là chuyện nên làm, không sao, an toàn trở về là tốt rồi."
"Vậy... Chúng ta ban đêm ăn mừng một chút đi."
Long Thần nghĩ trước hết gác lại đề tài này, đợi ngày sau nghĩ ra lý do thoái thác, sẽ từ từ moi tiền ra.
Đối với đám mỹ nữ này, không thể nóng vội! Phải ôn nhu!
Đế Lạc Hi bắt chéo chân, trêu đùa nói: "Tiểu Long Long, muốn lấy lại tiền cũng đơn giản thôi."
Long Thần đang định từ bỏ, Đế Lạc Hi nói vậy, Long Thần lại thấy hy vọng.
"Công chúa nói đi, chỉ cần công chúa nguyện ý giao tiền vào quốc khố, mọi chuyện đều dễ nói."
Long Thần mừng rỡ, xem ra Đế Lạc Hi là người thông tình đạt lý.
Trương Thiến, Huyền Y và những người khác lộ vẻ lo lắng, nếu Đế Lạc Hi dẫn đầu nộp tiền, các nàng cũng không dám tư tàng.
Công chúa còn giao nộp của cải chiếm được, các nàng sao dám không giao?
"Đơn giản thôi, ngươi bán mình đi!"
Đế Lạc Hi đưa đôi chân ngọc nhỏ nhắn, thon dài ra trước mặt Long Thần, còn cố ý kéo váy lên đùi, trêu ghẹo một cách đầy khiêu khích.
Long Thần sửng sốt...
"Công chúa, ta vẫn là thái giám, ta làm sao bán mình cho người?"
Long Thần hiện tại vẫn mang thân phận thái giám, làm gì có thái giám nào bán mình?
"Ta thế này, mãi nghệ chắc cũng tạm được."
Long Thần bất đắc dĩ nói.
Trương Thiến ở bên cạnh không nói gì.
Nàng và Long Thần đã từng giao lưu thực sự, trong lòng nàng biết rõ Long Thần là một nam nhân.
"Bây giờ không có, qua một thời gian nữa sẽ có, Khô Mộc Đan của ta đang được bào chế lại, cũng sắp xong rồi."
"Đợi ngươi khôi phục thân nam nhi, ngươi lại bán mình, ta sẽ trả tiền cho ngươi hàng đêm."
Nghe Đế Lạc Hi nói, những người khác cũng hùa theo.
"Ta ra mười kim tệ, ta bao hắn một đêm."
Độc Cô Gia Lệ cười ha hả.
Bạch Đình Đình cười nhạo nói: "Ta ra hai mươi kim tệ, ta muốn tranh với ngươi."
Ngô Tương Vân cười nói: "Các ngươi quá đáng, phu quân ta ưu tú như vậy, sao chỉ có hai mươi kim tệ? Ta ra một trăm kim tệ mua về."
"Phu quân, xem ta đối tốt với chàng thế nào, ta ra một trăm kim tệ, một đêm!"
Ngô Sở Sở ngăn Ngô Tương Vân lại, cười nói: "Muội muội ngốc, không nên đẩy giá lên, chỉ mười kim tệ thôi, không thể hơn."
Thanh Nguyệt gật đầu nói: "Có lý, chúng ta phải đoàn kết, giá một đêm của Tiểu Long Long chỉ có mười kim tệ, không thể loạn nâng giá."
Đế Lạc Hi cười ha hả nói: "Nói rất đúng, không cho phép nâng giá, mọi người thống nhất giá, một đêm mười kim tệ."
"Còn nữa, nhất định phải đảm bảo chất lượng phục vụ, nếu phục vụ không hài lòng, trừ tiền!"
Dưới sự dẫn đầu của công chúa Đế Lạc Hi, đám người này chẳng khác gì một đám bà điên.
Long Thần cạn lời, chính mình lại thành diện thủ, Nam Kỹ?
Xem ra, nhiệm vụ của Nữ Đế không thể hoàn thành.
Thành Kim Lăng.
Dòng sông phía bắc thành, dưới ánh mặt trời lấp lánh ánh sáng như vảy cá, trên sông thuyền bè tấp nập, thuyền cá, thuyền khách, thuyền chở hàng chen chúc, bến tàu một mảnh náo nhiệt.
Một chiếc khoái thuyền theo gió, nhanh như tên bắn cập vào bến tàu.
Một lão giả tóc hoa râm nhảy xuống thuyền.
Lên bờ, lão giả mở đôi chân gầy guộc, bước nhanh về phía Thủy Tinh Các ven bờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận