Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 1223 nữ bộc Bạch Tuyết

Chương 1223: Nữ Bộc Bạch Tuyết
"Chúng ta sẽ tiến hành khảo thí đối với từng người lên đảo, người có tư chất tốt thì đãi ngộ tốt."
Tả hộ pháp khó khăn lắm mới nói thêm được mấy chữ.
Long Thần cười nói: "Cho nên, Tả hộ pháp cảm thấy tư chất của ta tốt?"
Tả hộ pháp lạnh lùng nói: "Không, Thánh Huyết lệnh cảm thấy tư chất của ngươi tốt."
Thánh Huyết lệnh?
Chẳng lẽ Thánh Huyết lệnh có thể khảo thí tu vi của một người?
Vậy chẳng phải mình đã bị bại lộ rồi sao?
Tu vi của Hứa Chí cho dù tăng lên thế nào cũng không có khả năng đột phá Võ Hoàng, đạt tới cảnh giới Đế Tôn.
Tu vi hiện tại của Long Thần đột phá Võ Hoàng, đạt đến Đế Tôn, nhưng không phải là Đế Tôn thật sự.
Nếu như cảnh giới Đế Tôn cũng chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, thì Long Thần hẳn là đang ở Đế Tôn trung kỳ.
Nhưng mà, giống như Tả hộ pháp có thể lăng không lấy vật, Long Thần còn làm không được.
Nếu như Thánh Huyết lệnh có thể kiểm tra đo lường được tu vi, vậy thân phận Long Thần kia liền bại lộ.
"Hắn hiện tại là chủ nhân của viện này, hãy hầu hạ tốt hắn."
Tả hộ pháp nói xong, quay người hướng về đỉnh núi đi đến.
Xem ra, đẳng cấp cao thấp của Thánh Tuyết Phong được phân chia dựa theo độ cao.
Càng lên cao, đẳng cấp càng cao.
"Bạch Tuyết xin ra mắt chủ nhân."
Nữ tử cúi đầu về phía Long Thần, giọng nói thanh thúy, có chút ngọt ngào.
"Bạch Tuyết, đúng là người như tên."
Long Thần cười ha hả đi vào bên trong, Bạch Tuyết tiến lên muốn xách giỏ đồ và bọc hành lý cho Long Thần, Long Thần vội vàng từ chối, nói: "Ta trước giờ không để cho nữ nhân xinh đẹp phải chịu liên lụy, để ta tự làm."
Bạch Tuyết hơi sững sờ, sau đó lập tức cười nói: "Chủ nhân không cần khách khí, ta là nữ bộc của ngài, tất cả mọi chuyện đều nên để ta làm."
Long Thần dùng ánh mắt đong đưa dò xét Bạch Tuyết, trêu đùa nói: "Tất cả mọi chuyện sao?"
Bạch Tuyết dịu dàng, ngoan ngoãn, nghiêm túc nói: "Tất cả mọi chuyện."
Long Thần mừng thầm trong lòng: mặc kệ nơi này quỷ dị thế nào, có một mỹ nhân băng tuyết như vậy ở bên cạnh, cũng xem như không cô đơn.
"Ta ở gian phòng nào?"
Trong viện có năm gian phòng, phía bắc dựa vào ngọn núi, là một gian phòng lớn, phía tây có một phòng nhỏ, phía nam có ba gian phòng, phía đông là cửa vào.
Thánh Tuyết Phong là một ngọn núi, không giống với những nơi khác có địa hình bằng phẳng, hơn nữa quanh năm nơi này đều bị băng phong, cho nên không quan trọng việc tọa bắc triều nam để có ánh sáng tốt.
Bạch Tuyết chỉ vào gian phòng lớn phía bắc, nói: "Đây là phòng ngủ của chủ nhân, phía tây là phòng tắm, phía nam là nơi dùng bữa, cũng là phòng ngủ của Tuyết Nhi."
Long Thần tiến vào phòng ngủ, bài trí bên trong rất đơn giản, một chiếc giường lớn bằng đá, phủ lên một lớp đệm, một tấm chăn và một chiếc gối.
Chăn đệm không dày, chỉ là một lớp mỏng manh, Long Thần thầm nghĩ trong lòng: muốn cho lão tử c·hết cóng sao?
Ngoài chăn đệm, thì có một vài cái bàn và tủ.
Những cái bàn và tủ này đều làm bằng gỗ, không phải làm bằng đá.
Một cái ấm bạc, mấy cái chén trà bằng bạc được bày trên bàn.
Long Thần đặt hành lý lên giường, một luồng khí ấm áp truyền đến, Long Thần đặt tay lên giường cảm nhận một chút...
"Nóng?"
Long Thần mới phát hiện chiếc giường đá này lại nóng hổi.
"Đây là giường nước nóng, chủ nhân."
Bạch Tuyết ở bên cạnh mỉm cười giải thích.
Long Thần cẩn thận quan sát một chút, phát hiện cái giường này được tạc từ nguyên một tảng đá, phía dưới dường như có dòng nước.
Quả nhiên, Thánh Tuyết Phong là một hòn đảo núi lửa, làm ấm giường bằng chính suối nước nóng.
"Khó trách chăn đệm lại mỏng như vậy."
Long Thần ngồi xuống giường đá, cảm giác thật sự rất dễ chịu.
"Gian phòng của ngươi cũng có sao?"
Long Thần hỏi Bạch Tuyết, Bạch Tuyết lắc đầu, nói: "Chỉ có chủ nhân và các hộ pháp mới có, chúng ta không có."
Long Thần chậc chậc nói: "Thật quá đáng, Tuyết Nhi là một mỹ nữ xinh đẹp như vậy mà lại không có giường nước nóng."
"Với tư cách chủ nhân, ta muốn cho ngươi ngủ được ấm áp dễ chịu, bắt đầu từ đêm nay, ngươi sẽ ngủ cùng ta ở đây!"
Long Thần đã đưa ra một quyết định cực kỳ chính nghĩa và đầy lòng nhân ái.
Gương mặt Bạch Tuyết đỏ bừng lên, ngượng ngùng nói: "Chủ nhân... không được."
Long Thần chính nghĩa lẫm nhiên nói: "Đương nhiên là được, viện này là của ta, ngươi là nữ bộc của ta, ta nói được thì sẽ là được!"
"Ngươi vừa mới nói, nguyện ý vì ta làm tất cả mọi chuyện, ta lệnh cho ngươi ngủ chung!"
Bạch Tuyết xấu hổ gật đầu...
Mặc kệ Thánh Tuyết Phong này là hang hùm hay động rồng gì, là nơi quỷ dị, sống được ngày nào thì nên vui vẻ ngày đó.
Long Thần lấy quần áo từ trong hành lý ra, nói: "Đi, cùng chủ nhân đi tắm rửa, đây là nhiệm vụ đầu tiên của ngươi!"
Bạch Tuyết ngượng ngùng hỏi: "Ta cũng phải tắm sao?"
Long Thần ngẩn người, nghiêm túc trả lời: "Đương nhiên là phải rồi, nếu ngươi không tắm rửa sạch sẽ, thì làm sao có thể ngủ cùng ta được? Sẽ làm bẩn giường mất."
Bạch Tuyết khẽ gật đầu, nói: "Ta đi lấy quần áo..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận