Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 572: Khoái lạc là lẫn nhau

**Chương 572: Khoái lạc là sự sẻ chia**
"Trở về rồi, buổi chiều đã từ Chân Phật Tự trở về."
Tô Hữu Dung thay Đế Lạc Hi dắt ngựa, cười ha hả nói.
Đế Lạc Hi hiện tại không tin tưởng bất kỳ ai ngoài Long Thần, biết rõ hắn thích đến thanh lâu.
"Tối hôm qua ai ngủ cùng hắn?"
Đế Lạc Hi không tin tưởng cả Tô Hữu Dung, bởi vì Tô Hữu Dung sẽ giúp Long Thần che giấu.
"Hương Ngưng ngủ cùng, hình như còn chưa có tỉnh đâu?"
Đế Lạc Hi sải bước đến trước cửa phòng ngủ, nhấc chân đá mạnh cửa phòng, nhìn thấy Hương Ngưng ôm một cánh tay Long Thần.
Nghe được tiếng cửa phòng bị đá tung, Hương Ngưng mãnh liệt ngồi bật dậy.
"Ai vậy!"
"Công chúa? Gặp qua công chúa điện hạ!"
Hương Ngưng áo xống xộc xệch, vội vàng hành lễ.
Nhìn thấy Long Thần ở trong phòng, Đế Lạc Hi khoát tay, nói: "Mặc quần áo vào, tối hôm qua hắn có ở đây không?"
Hương Ngưng nhặt cái yếm của mình, vội vàng mặc vào, sau đó mặc áo ngủ.
"Ở đây, vẫn luôn ở đây."
Đế Lạc Hi vẫn không yên tâm, bởi vì Hương Ngưng cũng sẽ giúp Long Thần che giấu.
Đế Lạc Hi nhìn kỹ trên mặt giường trúc, xác định phía trên có vết nước, lúc này mới yên tâm.
"Không có sưng đỏ chứ?"
Đế Lạc Hi hỏi, Hương Ngưng vội vàng đáp: "Không có, đại nhân rất biết chừng mực."
Đế Lạc Hi cười nhạt nói: "Chừng mực cái rắm, ngươi không thấy bộ dạng của Thiến Thiến sao."
Long Thần đang ngủ say, nghe được tiếng Đế Lạc Hi nói nhỏ, xoay người thuận tay ôm lấy Đế Lạc Hi, tay luồn vào trong quần nàng đùa nghịch.
Đế Lạc Hi một chưởng vỗ lên người Long Thần: "Sờ chỗ nào đó! Đồ tay tiện!"
Long Thần chậm rãi hít sâu một hơi, duỗi người một cái, mở to mắt, cười nói: "Nhìn ta đối tốt với công chúa thế nào, vừa tỉnh đã bắt đầu hầu hạ nàng."
Đế Lạc Hi mỉa mai nói: "Hầu hạ ta, hay là tự làm mình thoải mái!"
Long Thần cười đáp: "Khoái lạc là sự sẻ chia, đừng có quỵt nợ."
Tô Hữu Dung bước vào hỏi: "Công chúa đã dùng điểm tâm chưa?"
Đế Lạc Hi đứng dậy không cho Long Thần sờ mó, nói: "Còn chưa có, ngươi nhớ bỏ thêm ít dược liệu vào trong canh, Thiến Thiến các nàng đang tu luyện, cần được bồi bổ."
Luyện công vừa là rèn luyện cơ thể, vừa tiêu hao sức lực, nên phải dùng thuốc bồi bổ hợp lý.
"Vâng."
Tô Hữu Dung đi chuẩn bị bữa sáng.
Hương Ngưng giúp Long Thần mặc quần áo tử tế, sau đó đứng dậy rửa mặt.
"Ta nhớ hôm nay phải vào triều chứ? Sao ngươi lại tới chỗ ta?"
Long Thần mặc quần áo xong, ngồi bên cạnh Đế Lạc Hi.
Hôm nay Đế Lạc Hi mặc váy hồng nhạt, áo trắng, cùng một chiếc áo ngực màu tím nhạt.
Long Thần thích nhất kiểu nửa kín nửa hở này, không nhịn được đưa tay ra sau lưng xoa bóp.
"Ngủ đến hồ đồ rồi, ngày mai mới thiết triều."
Đế Lạc Hi xoay người tránh bàn tay heo ăn mặn, kéo áo ngực lên.
"A, ngày mai à, nhớ nhầm."
"Cái áo ngực này của ngươi không tệ, cho ta xem một chút."
Long Thần vô lại đứng dậy, ôm lấy Đế Lạc Hi đùa giỡn.
Đế Lạc Hi ngượng ngùng, một mực đùa nghịch cho đến khi bữa sáng được mang đến.
Hai người ăn điểm tâm xong, Đế Lạc Hi đến biệt viện cùng Trương Thiến các nàng tu luyện, Long Thần một mình ở thư phòng.
Kéo màn sân khấu, bức tường phía tây thư phòng lộ ra.
Long Thần cầm bút trong tay, nhìn những chấm đỏ phía trên, cẩn thận tính toán nhân lực và thời gian.
Trên tường vẽ bản đồ Đông Chu, chấm đỏ đại biểu các phân đường và chi nhánh của Thiên Hạ Hội, còn có một số cứ điểm ẩn trong bóng tối.
Trừ các cửa hàng và đường khẩu làm ăn bên ngoài, Thiên Hạ Hội còn có các điểm trung chuyển, nhà kho, những nơi này cũng cần phải động thủ.
Tuy nhiên, trọng điểm vẫn là những nơi quan trọng như đường khẩu.
Cao thủ của Thiên Hạ Hội chắc chắn được bố trí tại các cửa hàng đường khẩu, điểm trung chuyển và nhà kho chỉ có người bình thường canh giữ, phái binh vây quét là đủ.
Những thông tin này đều do Tây Hán và Ảnh Vệ thu thập, chắc chắn vẫn còn sót lại.
Ngày mai Chu Chính sẽ cung cấp một bản đồ phân bố thế lực, hy vọng có thể bổ sung những chỗ thiếu sót.
Hôm qua Thẩm Vạn Kim hỏi tổng bộ Thiên Hạ Hội ở đâu, Long Thần cũng rất muốn biết, nhưng đáng tiếc vẫn chưa có tin tức.
Cốc cốc cốc. . .
"Đại nhân, Ngọc Phật Quan có thư gửi về."
Hà Quân Đào gõ cửa bên ngoài.
"Vào đi."
Long Thần kéo màn sân khấu lại.
"Đại nhân, Ngô tướng quân hồi âm."
Mấy ngày trước, Long Thần gửi thư cho Ngô Kiếm, bảo hắn tìm một số người cạo đầu, cải trang thành tăng nhân của Chiêu Đề Tự, rải khắp nơi ở Đại Chu gây rối.
Nhận thư xong, Hà Quân Đào rời khỏi phòng.
Long Thần mở thư, Ngô Kiếm nói người đã được phái đi, tổng cộng hơn ba trăm người.
Những tăng nhân giả mạo này đến các địa phương, đều theo vị trí Long Thần định sẵn, chính là nơi đặt đường khẩu của Thiên Hạ Hội.
Ngoài chuyện này, Ngô Kiếm còn nói tu vi được nâng cao rất nhiều, bí kíp công pháp Long Thần cho rất thích hợp.
Long Thần rất vui, nếu Ngô Kiếm đột phá Vũ Hoàng, hắn sẽ có thêm một tâm phúc đại tướng.
Long Thần hiện tại có kế hoạch tấn công Kim Lăng, sau đó xưng đế tại Kim Lăng, tự lập làm hoàng đế.
Đến lúc đó, Trương Thiến, Bạch Đình Đình, Độc Cô Gia Lệ, Ngô Tương Vân và Ngô Sở Sở nhất định sẽ theo Long Thần.
Người của Tây Hán cũng sẽ đi theo Long Thần.
Nhưng những người khác thì không nói trước được.
Ngay cả Long gia quân, e rằng cũng có hơn phân nửa muốn rời đi, nhà cửa của họ ở Đông Chu, không thể đi theo Long Thần xưng đế ở Nam Lương.
Long Thần không thể tàn sát những người rời khỏi Long gia quân, chỉ có thể để họ đi.
Một khi Long Thần xưng đế, Nữ Đế và hai vị công chúa có thể sẽ phát binh tấn công.
Đặc biệt là Đế Lạc Hi và Đế Lệnh Nghi, các nàng sẽ cảm thấy Long Thần phản bội các nàng, chắc chắn sẽ trả thù.
Lúc này, có thêm một Vũ Hoàng đại tướng, chính là có thêm một phần trợ lực.
"Ai. . ."
Long Thần thở dài.
Nữ Đế và hai vị công chúa đối với Long Thần quá tốt, đến lúc đó hai quân giao chiến, thật không biết nên đối mặt thế nào.
"Cái mũ vô tình vô nghĩa sớm muộn cũng sẽ rơi trên đầu."
Long Thần xé nát thư, sau đó dùng bật lửa đốt.
Kẹt kẹt. . .
Cửa sổ thư phòng mở ra, Phùng Hợp từ bên ngoài vào.
"Đại nhân, nghe được một tin tức thú vị."
Phùng Hợp bước vào ngửi thấy mùi khét, liếc nhìn ống nhổ có tàn tro, biết Long Thần vừa đốt mật thư.
"Tin tức gì?"
Phùng Hợp ngồi xuống, tự mình rót một chén trà uống, chậm rãi nói: "Thạch Lặc và Không Tịch đánh nhau một trận."
Long Thần sửng sốt, hỏi: "Thạch Lặc và Không Tịch đánh nhau? Vì sao? Kết quả thế nào?"
Không Tịch là tâm phúc của Thạch Lặc, giống như quan hệ giữa Long Thần và Nữ Đế vậy.
Hai người này thế mà lại trở mặt? Mâu thuẫn này quá lớn!
"Vì tiền, Tây Hạ không có tiền."
Phùng Hợp cười hắc hắc.
"Lúc đó Thiên Hạ Hội cho bọn hắn 50 vạn kim tệ, sao lại không có tiền?"
Chuyện này Long Thần biết rõ, Tây Hạ vay 350 vạn kim tệ, Long Thần được 150 vạn, 150 vạn còn lại trên danh nghĩa xóa nợ vào sản phẩm của Công Bộ, trên thực tế là Thiên Hạ Hội không trả.
Ngoài ra, Phật Duyên Lâu của Thiên Hạ Hội cho Tây Hạ 50 vạn kim tệ, trực tiếp vào quốc khố Tây Hạ.
Theo lý thuyết, Tây Hạ hiện tại phải có tiền mới đúng.
"Đại nhân, ngươi đốt Trấn Quốc Tự, hủy Vân Thành, Bàn Hà hành cung cũng bị đốt."
"Chỉ riêng việc xây dựng lại ba nơi này đã tốn mấy trăm ngàn kim tệ, còn có tổn thất quân đội, Tây Hạ đã không còn tiền."
"Người của Thiên Hạ Hội tiến vào nắm giữ Hộ Bộ và Độ Chi, mọi thuế má của Tây Hạ đều do Thiên Hạ Hội quyết định."
"Thạch Lặc hiện tại chi tiêu hàng ngày cũng là vấn đề, đồ của Vương Hậu bị Bạch tướng quân lấy đi, nàng ta và Thạch Lặc cãi nhau một trận lớn, nghe nói Thạch Lặc muốn phế hậu."
Long Thần cảm thấy thú vị, không ngờ ảnh hưởng sau đó lại lớn như vậy.
Lúc đó chỉ muốn đại náo hậu phương, dắt mũi đại quân Thạch Lặc khắp nơi, dùng việc này để tạo ra cơ hội chiến thắng.
"Vậy Thạch Lặc sao lại trở mặt với Không Tịch?"
Vấn đề này không phải do Không Tịch tạo ra, cớ gì lại đánh Không Tịch?
Bạn cần đăng nhập để bình luận