Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 1360 nhân tang đều lấy được?

**Chương 1360: Nhân tang đều lấy được?**
Trong phòng tại Nam Đại Doanh.
c·ô·ng Tôn Linh Lung ngồi xếp bằng trên giường, Long Thần ở bên cạnh trông coi.
**Phanh!**
Cửa phòng bị một cước đá văng, Đế Lạc Hi hùng hổ xông vào.
Nghe được âm thanh, c·ô·ng Tôn Linh Lung đột nhiên mở mắt, Long Thần cũng giật mình.
"Ngươi làm cái gì vậy? Phá nhà à?"
Long Thần mặt không biểu cảm nhìn Đế Lạc Hi.
"Các ngươi đang làm gì?"
Đế Lạc Hi hỏi ngược lại, c·ô·ng Tôn Linh Lung không giải thích được nói: "Luyện công chứ sao? Hắn dạy ta c·u·ồ·n·g sư quyết."
c·u·ồ·n·g sư quyết có thể gia tăng lực lượng, đặc biệt là lực bộc phát trong nháy mắt, rất thích hợp với chiến sĩ kiểu bộc phát lực lượng như c·ô·ng Tôn Linh Lung.
Hiện tại, việc chuẩn bị tác chiến không chỉ nhằm vào Nam Lương, mà còn phải chuẩn bị đối phó Quỷ tộc.
Trước kia đánh trận, tu vi Võ Hoàng chính là đại tướng.
Đối mặt Quỷ tộc, không có tu vi Đế Tôn thì chỉ có thể làm tr·u·ng tầng, căn bản không có tư cách đấu tướng.
Cho nên, Long Thần đem c·u·ồ·n·g sư quyết của Tây Hạ dạy cho c·ô·ng Tôn Linh Lung.
Đế Lạc Hi nghi ngờ liếc nhìn gian phòng, không phát hiện bất kỳ điểm gì khác thường.
"Ừ...vừa rồi không thấy hai người các ngươi, nên tiến vào xem thử."
Đế Lạc Hi cảm thấy mình đuối lý, giọng nói nhỏ dần, trên mặt lộ ra nụ cười lúng túng.
Long Thần ngồi xếp bằng trên giường, lạnh lùng hỏi: "Lạc Hi, ngươi không phải là... cho rằng chúng ta đang làm chuyện c·ẩ·u thả đấy chứ?"
c·ô·ng Tôn Linh Lung sắc mặt ủy khuất nói: "c·ô·ng chúa, người hoài nghi ta sao?"
Đế Lạc Hi lúng túng giải thích: "Không có, ta chỉ là thấy các ngươi không ở đó, cho nên tiến vào xem, các ngươi đừng hiểu lầm."
"Bên ngoài vẫn còn đang huấn luyện, ta đi trước."
Đế Lạc Hi vội vàng xoay người, đưa tay đóng cửa lại.
Nhưng cửa đã bị đá lệch, không đóng lại được, Đế Lạc Hi chỉ có thể cố ép kéo lên.
Ra khỏi phòng, Đế Lạc Hi đi về phía trước mấy chục bước, sau đó... nàng đột nhiên rón rén quay trở lại.
Đế Lệnh Nghi ở trên lầu quan sát, thầm nghĩ: "Tứ muội làm cái quỷ gì vậy?"
Đế Lạc Hi nhẹ nhàng đi tới cửa, đột nhiên một chưởng đẩy cửa phòng ra, chỉ thấy Long Thần và c·ô·ng Tôn Linh Lung song song nhắm mắt ngồi.
Thấy Đế Lạc Hi tiến vào, hai người mở to mắt, nhìn Đế Lạc Hi như nhìn kẻ ngốc.
"Ách... Ta muốn hỏi, các ngươi có đói bụng không?"
Đế Lạc Hi biết Long Thần quỷ kế đa đoan, cho nên giả bộ rời đi, sau đó đột nhiên quay lại đánh úp, muốn làm Long Thần trở tay không kịp.
Ai ngờ, Long Thần và c·ô·ng Tôn Linh Lung thật sự đang luyện công.
Thật lúng túng.
Long Thần mặt lạnh nói: "Mời c·ô·ng chúa kiểm tra một chút, xem chúng ta rốt cuộc đang làm gì, có phải đang làm chuyện mờ ám không!"
c·ô·ng Tôn Linh Lung không nói nên lời: "c·ô·ng chúa, người đa nghi quá rồi đó?"
Đế Lạc Hi xấu hổ đến cực điểm, gắng gượng cười nói: "Cái kia... ta thật sự muốn hỏi xem các ngươi có đói bụng không, thời tiết lạnh, các ngươi đừng để bị cóng."
Long Thần vỗ vỗ giường, mất hứng nói: "Cái giường này là giường sưởi, không lạnh, c·ô·ng chúa lên thử xem?"
Đế Lạc Hi cười ha hả nói: "Không đói bụng thì thôi, bên ngoài vẫn còn đang luyện binh, ta đi trước, các ngươi cứ từ từ tu luyện."
Nói xong, Đế Lạc Hi đóng cửa lại, ủ rũ chạy về sân luyện binh.
Đế Lệnh Nghi thấy kỳ lạ, từ trên lầu quan sát đi xuống, hỏi: "Chuyện gì vậy? Làm gì mà bộ dạng như thế?"
Đế Lạc Hi khoát khoát tay, lúng túng nói: "Là ta nghĩ nhiều rồi, thái giám c·hết tiệt kia đang dạy Linh Lung tu luyện, không có chuyện gì cả."
Đế Lệnh Nghi nghi ngờ hỏi: "Đang tu luyện? Không thể nào? Hắn thành thật như vậy sao?"
Đêm qua, Đế Lệnh Nghi và c·ô·ng Tôn Linh Lung ngủ chung, Long Thần tưởng rằng c·ô·ng Tôn Linh Lung ngủ một mình, nửa đêm gõ cửa, bị Đế Lệnh Nghi bắt tại trận.
Tối qua không thành công, hôm nay chắc chắn hắn sẽ tìm cách chớp lấy thời cơ.
Đế Lạc Hi vô cùng chắc chắn nói: "Thật sự đang tu luyện, không tin thì tự mình đi xem."
"Tam tỷ, tỷ thật sự là đa nghi, làm hại ta thấy rất xấu hổ."
Đế Lệnh Nghi im lặng nói: "Tứ muội, là muội muốn nhìn, sao lại trách ta?"
Đế Lạc Hi nói: "Nếu tỷ không nói, muội đâu có tự làm khó mình?"
Đế Lệnh Nghi hừ lạnh một tiếng, đi về phía sân luyện binh, Đế Lạc Hi cũng đi theo.
Trong phòng.
Sau khi cửa phòng đóng lại, Long Thần thở phào một hơi, nói: "Ta đã nói rồi mà, nàng ta sẽ quay lại đánh úp, ta còn lạ gì tính nết của nàng."
Long Thần đứng lên, trên người hắn chỉ mặc một chiếc áo khoác.
c·ô·ng Tôn Linh Lung lập tức lấy chiếc yếm dưới chăn ra mặc, lại lấy quần dưới gối ra.
"Đã bảo ban ngày không an toàn, cứ muốn làm tới, suýt chút nữa thì bị nhân tang đều lấy được."
c·ô·ng Tôn Linh Lung nhanh chóng mặc quần áo tử tế, rồi búi lại tóc.
Vừa rồi, Long Thần nghe được tiếng bước chân, lập tức cùng c·ô·ng Tôn Linh Lung diễn một màn kịch, thành công lừa gạt qua mặt.
"Thật ra bị phát hiện cũng không sao, nàng ta cũng đâu phải chưa từng thấy."
Long Thần thật ra không quá quan tâm, dù sao Đế Lạc Hi cũng biết chuyện của mình và c·ô·ng Tôn Linh Lung.
c·ô·ng Tôn Linh Lung lại không vui, nói: "Ở trong quân doanh mà như vậy, đồn ra ngoài thì ta còn mặt mũi nào."
Mặc quần áo xong, Long Thần nói: "Được rồi, nói chuyện nghiêm túc, ta truyền c·u·ồ·n·g sư quyết cho nàng, phối hợp với sư tử chùy thì vừa đẹp."
c·ô·ng Tôn Linh Lung nói: "Đợi lát nữa, ta đi tắm rửa một chút."
Lấy chậu đồng múc nước, c·ô·ng Tôn Linh Lung đem mình tắm rửa sạch sẽ, sau đó ngồi lại trên giường, bắt đầu tu luyện c·u·ồ·n·g sư quyết theo lời Long Thần...
Trong khoảng thời gian ở quân doanh phía nam này, Long Thần tập hợp các tướng tá mà mình đích thân dẫn dắt lại.
Hàn t·ử Bình, Diệp Thường, Đường Hắc t·ử, Cam Chấn, Tiết Bình, tất cả đều học được Long gia công pháp.
Long Thần đang gấp rút muốn tăng lên tu vi của bọn hắn.
Nếu không phải không nỡ, Long Thần còn muốn cho bọn hắn ăn thịt hươu để cải thiện thể chất.
Trương t·h·iến và Ngô Sở Sở thì càng không cần phải nói, Long Thần đem tất cả công pháp truyền thụ hết.
Tư chất có cao có thấp, tốc độ tu hành có nhanh có chậm.
Nhưng nói chung, tu vi của tất cả mọi người đều tăng lên.
Sau khi việc huấn luyện tướng quân và binh lính đi vào quỹ đạo, Long Thần cưỡi ngựa rời khỏi Nam Đại Doanh, đi về phía t·ử Tiêu Cung.
Lúc này đã vào cuối thu, mây đen che kín mặt trời, gió lạnh thổi rét run, cỏ dại bên ngoài thành xào xạc, quạ lạnh đậu trên cành cây, phát ra tiếng kêu oa oa.
Vào trong Kinh Sư, trên đường dòng người như mắc cửi, cảnh tượng náo nhiệt phồn hoa.
Cưỡi ngựa xuyên qua khu phố, nhìn thấy một nữ t·ử vóc người đầy đặn, mặc áo khoác hoa lệ, đang lựa chọn đồ trang sức trong một cửa hàng, bên cạnh còn có hai nữ t·ử trẻ tuổi dáng người cao ráo.
Đó chính là Hàm Hương, Thủy Vân và Châu Nhi đang đi dạo phố.
Hàm Hương cầm một cây trâm cài lên đầu, quay lại hỏi Thủy Vân xem thế nào, Thủy Vân lắc đầu, Hàm Hương lại đổi một cây khác.
Long Thần không qua chào hỏi, mà đi thẳng.
Nếu bị Hàm Hương nhìn thấy, Long Thần chắc chắn không thể đi thoát.
Không hầu hạ nàng ta no đủ trong phòng thì đừng hòng xuống giường.
Xuyên qua cửa bắc, Long Thần rất nhanh đến t·ử Tiêu Cung.
Đệ t·ử dưới núi vội vàng hành lễ, quay người muốn đi thông báo, Long Thần bảo đệ t·ử không cần bận tâm, mình tự lên núi.
Cuối thu, t·ử Tiêu Cung rất đẹp, lá cây rực rỡ sắc màu tô điểm cho t·ử Tiêu Cung như gấm hoa.
t·ử vân sư thái là một nữ t·ử có gu thẩm mỹ, trồng cây rất có phong cách.
Vào bên trong, Long Thần đến sân nhỏ của Nữ Đế.
Cửa ra vào không có người canh giữ, Long Thần trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Đến nội viện, Long Thần tiếp tục đi vào trong.
Cho đến cửa phòng của Nữ Đế.
Sau khi Nữ Đế ăn thịt hươu, thân thể có thay đổi, Long Thần có một cảm giác kỳ diệu, hắn có thể cảm nhận được Nữ Đế ở đâu.
Không biết Nữ Đế có cảm giác này không?
Long Thần gõ cửa, nói: "Thánh thượng, vi thần cầu kiến."
Bên trong truyền đến giọng Nữ Đế: "Ngươi chờ chút, đừng vào!"
Hả?
Long Thần nghi hoặc, giọng Nữ Đế nghe có vẻ bối rối, nàng đang làm chuyện gì mờ ám sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận