Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 1293 rút máu nghi thức

**Chương 1293: Nghi thức rút máu**
Tử Vân Sư không hề để ý đến sự trào phúng của Diệu Âm Lâu chủ, phối hợp làm xong việc của mình, sau đó đứng dậy đi đến bên cạnh bàn cơm.
“Ta là tỷ tỷ, muội muội muốn giảng quy củ, tỷ tỷ giữ lại cho ngươi, đi thôi.”
Tử Vân Sư tỏ vẻ vui vẻ gắp một miếng thịt hươu.
Diệu Âm Lâu chủ cười mắng: “Tỷ tỷ không nên nhường muội muội sao? Tỷ tỷ thật tham lam.”
Long Thần cảm thấy mình giống như một công cụ hình người...
Ăn xong điểm tâm, Tử Vân Sư và Diệu Âm Lâu chủ riêng phần mình giấu kỹ đoản kiếm, Long Thần lại đưa cho Mộc Phi tiêu, mỗi người năm chiếc.
“Trong phi tiêu này có ẩn giấu một chút đá trấn ma, đâm vào thân thể liền có tác dụng, ta quan sát qua, người ở đây trừ đeo mặt nạ sắt, trên thân không có hộ giáp, nhưng quần áo da lông bên ngoài rất dày, chỉ sợ đâm xuyên cũng không dễ dàng, chú ý công kích bộ vị.”
Người ở Thánh Tuyết Phong mặc không phải tơ lụa hay bông vải bình thường, thảm lông có một lớp da thú, Mộc Phi tiêu có đủ sức xuyên thấu hay không thì không rõ.
Hai người cẩn thận cất giữ, giấu ở trên thân.
“Đây là bột đá trấn ma, ta để lại hai bọc nhỏ, thời khắc mấu chốt có thể làm độc phấn dùng, nhưng phải nhớ kỹ, nhất định phải đứng ở đầu gió, bản thân không thể hít vào.”
Long Thần lại lấy ra hai bọc nhỏ đưa cho Tử Vân Sư và Diệu Âm Lâu chủ, vì hai nàng chuẩn bị đồ vật nhiều nhất, Long Thần muốn ưu tiên đảm bảo các nàng có thể sống sót rời đi.
Hai người cũng cẩn thận cất giữ, giấu ở trên thân.
“Chính ngươi có chuẩn bị đầy đủ binh khí không?”
Tử Vân Sư lo lắng Long Thần đem đồ tốt nhất cho hết các nàng, bản thân không giữ lại gì.
Long Thần cười nói: “Tử Vân tỷ tỷ yên tâm, ta mang đủ binh khí, các ngươi hãy thề với ta lần nữa, một khi chiến cuộc bất lợi, các ngươi lập tức rút lui, không cần lo cho ta, không được quay đầu lại!”
“Nói, bây giờ liền nói!”
Tử Vân Sư và Diệu Âm Lâu chủ đều là những người quyết đoán, sát phạt, nhưng giờ phút này các nàng lại vô cùng do dự.
Tử Vân Sư âm thầm cắn răng, nói: “Tốt, ta thề!”
Diệu Âm Lâu chủ hiểu ý của Tử Vân Sư, nói: “Biết!”
Đi đến cửa viện, Long Thần nhìn thoáng qua sân nhỏ, mang theo Tử Vân Sư và Diệu Âm Lâu chủ đi lên.
Đến cửa ra vào thượng viện, mọi người đều mặc quần áo chỉnh tề, đẹp đẽ, Cam Tân và Mặc Lân cũng thay bộ quần áo tốt nhất.
Cam Tân lấy ra chút thuốc lá sợi cuối cùng, hưởng thụ hút thuốc, trên mặt tràn đầy dáng tươi cười, ánh mắt híp lại.
Không hổ là thích khách, càng đến thời khắc quan trọng càng trấn tĩnh.
Mặc Lân cũng vậy, vẻ mặt vui vẻ nói đùa với những người khác.
Đoàn Trần nhìn thấy Long Thần đi lên, cười nói: “Hứa thiếu hiệp, hôm nay ngươi thật không cùng chúng ta tham gia nhập giáo nghi thức sao?”
Những người khác cũng nghe nói Long Thần không tham gia cùng, nhao nhao vây quanh hỏi thăm.
Khương Võ lộ vẻ trào phúng, đứng ngoài quan sát xem Long Thần trả lời thế nào.
Long Thần sắc mặt trở nên không vui, giọng nói trầm xuống: “Việc này Tả hộ pháp đã hỏi qua tông chủ, lão nhân gia nói ta không cần cùng các ngươi tham gia, sẽ có một nghi thức nhập giáo riêng.”
Những người khác nhao nhao tán thưởng, nhưng trong lòng thầm mắng Long Thần quá mức phô trương.
“Ta cũng không hiểu tại sao lại muốn chuẩn bị riêng cho ta nghi thức nhập giáo, chẳng lẽ bởi vì huyết mạch đặc thù?”
Đám người nghe xong, trong lòng lại mắng Long Thần phô trương quá đáng!
“Nghi thức nhập giáo thì có liên quan gì đến huyết mạch? Nghi thức nhập giáo mà thôi, đâu phải nghi thức rút máu, nghi thức hút máu, còn phân chia đẳng cấp huyết mạch.”
Đám người nghe mà không hiểu, ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ: Tên này đang nói gì thế? Hắn vẫn còn giả bộ sao? Sao nghe không hiểu?
Tử Vân Sư cau mày nói: “Nói gì vậy, nghi thức nhập giáo chính là chính thức gia nhập Trường Sinh tông, sao lại là nghi thức rút máu, đừng nói lung tung!”
Những người khác cười ha hả nói: “Hứa thiếu hiệp luôn có đãi ngộ đặc biệt, tông chủ chuẩn bị riêng cho Hứa thiếu hiệp nghi thức nhập giáo, cũng hợp tình hợp lý, Hứa thiếu hiệp không cần bởi vì không thể cùng chúng ta tham gia nhập giáo nghi thức mà suy nghĩ lung tung.”
Đám người dùng lời lẽ tâng bốc để thể hiện sự trào phúng.
Bình thường Long Thần ngông cuồng, làm gì cũng khác người, ban đêm đi ngủ có hai mỹ nữ tuyệt sắc hầu hạ, ăn cơm yêu cầu thêm món, tu luyện có Tả hộ pháp chỉ điểm riêng, nghe nói còn chiếm được công pháp đặc thù do tông chủ ban thưởng.
Ngông cuồng lâu như vậy, cuối cùng lại không thể tham gia nhập giáo nghi thức.
Mặc dù người khác nói Long Thần có nghi thức nhập giáo riêng, nhưng bọn hắn lại ngầm nói Long Thần chỉ lo vui chơi với nữ nhân, dẫn đến tu vi không theo kịp, chỉ có thiên phú huyết mạch.
Hai tháng trước, Tử Vân Sư và Diệu Âm Lâu chủ bị cấm không được hầu hạ Long Thần, đây chính là chứng cứ rõ ràng.
Đương nhiên, so với bọn hắn thì vẫn tốt hơn nhiều, nhưng không đạt được yêu cầu của tông chủ.
Cho nên, hôm nay hắn không có tư cách tham gia nhập giáo nghi thức.
Mọi người có ý trào phúng, Long Thần lại không quan tâm, hắn nói như vậy mục đích là để nhắc nhở trước một câu.
Những người này mặc dù chìm đắm trong giấc mộng trường sinh bất lão, coi nhập giáo nghi thức hôm nay là cơ hội thành tiên.
Nhưng chỉ cần lát nữa gặp phải chuyện không ổn, chắc chắn có thể kịp phản ứng.
Những người này đều là những kẻ lõi đời, không phải người ngu.
“Đúng vậy, chư vị nói đúng, nhập giáo nghi thức chính là nghi thức thành tiên, làm sao lại rút máu, thay máu, là ta nghĩ nhiều rồi.”
“Chúc mừng chư vị, Hứa Mỗ hổ thẹn, kéo chân mọi người, không nói nữa, ta đi tu luyện, cố gắng vượt qua chư vị!”
Nói xong, Long Thần bước nhanh lên núi, đi về phía sân nhỏ của Tả hộ pháp.
Nhìn bóng lưng Long Thần đi xa, đám người lại được một trận trào phúng.
Tử Vân Sư và Diệu Âm Lâu chủ không để ý đến những lời trào phúng của đám người kia, những người này quá ngu ngốc, không biết chuyện gì sắp xảy ra.
Tử Vân, Diệu Âm cùng Cam Tân, Mặc Lân đứng chung một chỗ, bốn người trao đổi ánh mắt, trong lòng đều hiểu, nhưng ngoài miệng lại không nói.
Khương Võ thấy Long Thần không thể tham gia nhập giáo nghi thức, trong lòng lại dâng lên ý đồ tán tỉnh.
“Diệu Âm tỷ tỷ...”
Khương Võ đi tới, mặt dày chào hỏi, vừa mở miệng, liền bị Diệu Âm Lâu chủ trừng mắt một cái, lời nói ra đến khóe miệng lại nuốt trở vào.
Đám người thấy Khương Võ lại "đụng phải tường", tất cả đều nhịn không được cười to nói: “Tiểu Võ à, chúng ta đến đây để tìm đạo thành tiên, không phải phong hoa tuyết nguyệt.”
“Tư chất ngươi không bằng người ta, còn muốn học đòi, coi chừng bị trục xuất khỏi Thánh Tuyết Phong.”
Lời này vừa giễu cợt Khương Võ, vừa giễu cợt Long Thần.
Tử Vân Sư và Diệu Âm Lâu chủ sắc mặt như thường, không hề để ý tới những lời trào phúng này.
Người thông minh sẽ không để ý tới lời chế giễu của kẻ ngốc.
Long Thần rời khỏi thượng viện, đi đến nửa đường, gặp trưởng lão báo vằn.
Trưởng lão báo vằn quét mắt nhìn Long Thần một cái, Long Thần đi qua bên cạnh hắn, trưởng lão báo vằn trong lòng có chút không thích.
Thường ngày Long Thần đều khách khí chào hỏi, hôm nay lại không hành lễ.
Trưởng lão báo vằn cho rằng Long Thần bởi vì không thể tham gia nhập giáo nghi thức mà trong lòng có ý kiến, cho nên cũng không nghĩ nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận