Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 321: Thu lưu Công Tôn Linh Lung

**Chương 321: Thu nhận Công Tôn Linh Lung**
Một thân váy áo màu hồng phấn, dưới chân mang đôi giày thêu, mái tóc được búi cao, trang phục của Công Tôn Linh Lung toát lên vẻ đẹp khác lạ của nữ nhi.
Đặc biệt là dáng người đẹp, càng làm tôn lên bộ y phục, nhìn qua vô cùng quyến rũ.
"Long Thừa Ân, ngươi còn trận chiến nào không? Ta cùng ngươi đi đánh trận."
Công Tôn Linh Lung mặc bộ váy áo màu hồng phấn, nhìn dáng vẻ như tiểu thư khuê các, nhưng cách nói chuyện và đi đứng lại tùy tiện, ngồi xuống bên cạnh Long Thần.
Trên bàn đặt chén trà Long Thần đã uống, nàng không hề để ý, cầm lên uống một ngụm lớn.
"Ngươi nguyện ý cùng ta đánh trận?"
Long Thần có chút kinh ngạc nhìn về phía Công Tôn Vân.
Vừa mới còn nói Công Tôn Linh Lung thích rèn sắt, giờ lại muốn đánh trận?
"Đúng vậy, không được sao? Ngươi xem thường ta?"
Công Tôn Linh Lung không vui đều viết hết lên mặt.
Long Thần nhìn về phía Công Tôn Vân, chờ lão nhân gia ông ta lên tiếng.
"Linh Lung, ngươi thật sự nguyện ý đánh trận?"
Công Tôn Vân cũng có chút khó tin, nha đầu này sao đột nhiên thay đổi tính nết?
"Gia gia, ta ở Linh Lung Các rèn sắt chơi chán rồi, muốn đến chiến trường chơi đùa, hắn không phải đánh trận lợi hại nha, đi theo hắn là vừa vặn."
Kỳ thực, không phải rèn sắt chơi chán, mà là lần trước Long Thần đưa ra phương pháp Quán Cương, khiến Công Tôn Linh Lung cảm thấy rất ủ rũ.
Nghiên cứu binh khí rèn đúc lâu như vậy, thế mà không bằng một câu nói của Long Thần.
"Long Thừa Ân, cháu gái ta cũng khá, ngươi mang theo nàng đi."
"Lão Trụ Quốc đã lên tiếng, vãn bối sao dám không nghe theo."
Long Thần thầm nghĩ trong lòng: Tôn nữ của ngươi làm ăn không tệ a, đặc biệt là lúc ở Linh Lung Các, mặc đoản khố, dáng người kia thật tuyệt.
"Nha đầu, còn không mau tạ ơn Long Tướng quân."
Công Tôn Linh Lung nói: "Tạ hắn làm gì, hắn còn phải cám ơn ta, ta đã chế tạo Sàng Tử Nỗ cùng Thần Tý Cung cho hắn."
Long Thần cười nói: "Về sau còn phải dựa vào Linh Lung cô nương."
Công Tôn Linh Lung vỗ vỗ vai Long Thần, cười nói: "Dễ nói, đều là hảo huynh đệ!"
Công Tôn Vân tâm trạng rất tốt, cười nói: "Tôn nữ của ta tính khí là vậy, ngươi quen rồi sẽ thấy tốt thôi."
Long Thần cười cười không nói gì.
Công Tôn Linh Lung hỏi: "Khi nào thì có thể đánh trận? Ngươi nói cho ta biết một tiếng."
Long Thần nói: "Chờ triều đình xử lý xong mọi việc, ta dự định động thủ với Man tộc, loại bỏ mối họa ngầm ở Bắc Cảnh Đại Chu."
"Đúng rồi, có một việc cần Linh Lung cô nương giúp đỡ."
Công Tôn Linh Lung cười lớn nói: "Nói đi, khách khí làm gì!"
Long Thần nói: "Ta muốn thay đổi yên ngựa cho kỵ binh, chờ ta vẽ xong bản vẽ, làm phiền Linh Lung Các chế tạo."
Công Tôn Linh Lung vừa rồi luyện võ khát nước, nửa bát trà không đủ, cầm ấm trà lên tu ừng ực.
"Dễ nói..."
Công Tôn Linh Lung uống xong một bình trà, vỗ ngực nói.
Cái vỗ này, có chút rung động...
Long Thần trong lòng có chút chờ mong... Đem Công Tôn Linh Lung đưa đến Bắc Cảnh, nơi đó trời đông giá rét ngủ lều vải, sau đó...
"Vậy vãn bối xin cáo từ, đa tạ lão Trụ Quốc ban thuốc."
Trước mặt gia gia mà muốn ăn đậu hũ của cháu gái, như vậy không hay lắm, Long Thần là người đứng đắn!
"Linh Lung, tiễn Long Tướng quân."
Công Tôn Linh Lung tiễn Long Thần ra ngoài, trước khi đi không quên nhắc nhở Long Thần đánh trận nhớ mang theo nàng.
Long Thần đáp ứng, lập tức cưỡi ngựa về Thái Y Viện.
Đến Thái Y Viện, Lý Quân Quân vừa mới đi ra.
"Đình Đình thế nào?"
Long Thần muốn hỏi Bạch Đình Đình đối với phụ thân có thái độ thế nào?
Lý Quân Quân tâm trạng rất tốt, cười nói: "Đình Đình hôm nay nói với ta 7 câu, rất tốt, rất tốt."
Long Thần nghe có chút chua xót, người phụ thân này làm không dễ dàng, nên khuyên nhủ Bạch Đình Đình.
"Viện nội đại nhân yên tâm, ta vừa mới xin được thuốc, hẳn là rất nhanh có thể chữa khỏi."
Lý Quân Quân mừng rỡ, vái lạy nói: "Long Tướng quân một mực chiếu cố tiểu nữ, đa tạ."
Long Thần tiễn Lý Quân Quân một đoạn, sau đó vào phòng bệnh, Bạch Đình Đình đang tĩnh tọa ở khu vực lạnh.
"Ta từ chỗ lão Trụ Quốc cầu được một viên Hỏa Đan, ngươi ăn vào đi."
Long Thần đem đan dược lấy ra.
Bạch Đình Đình nhận lấy đan dược, áy náy nói: "Lại làm phiền ngươi rồi."
Long Thần cười nói: "Nói những lời như vậy ta giận đấy."
Bạch Đình Đình nở nụ cười xinh đẹp, chạm vào đan dược, Long Thần lấy nước ấm, để nàng uống.
Hỏa Đan vừa vào bụng, một luồng cảm giác ấm áp theo kinh mạch lan tỏa khắp toàn thân, cánh tay rốt cục cũng cảm thấy ấm áp.
"Thuốc này thật thần kỳ."
Bạch Đình Đình cảm thán nói.
Long Thần ôm Bạch Đình Đình nói: "Chăm chỉ tu luyện, số hàn độc còn lại phải từ từ tu luyện mới loại trừ được."
Bạch Đình Đình gật đầu, thở dài nói: "Hàn độc có thể loại trừ, còn lại..."
Long Thần an ủi: "Ta đã nghĩ kỹ cách chữa vết sẹo ở tim cho ngươi, yên tâm đi, ta có biện pháp, nhất định có thể chữa khỏi."
Trong mắt Bạch Đình Đình đột nhiên lóe sáng, hỏi: "Thật sao? Không được gạt ta."
Long Thần cười nói: "Ta khi nào lừa gạt ngươi?"
Bạch Đình Đình bĩu môi, nói: "Ngươi nói xem, gạt ta thân thể..."
Cái này... Cái này không có cách nào, không lừa gạt thân thể thì lừa gạt cái gì?
"Nghỉ ngơi cho tốt, chờ hàn độc của ngươi được loại trừ, ta sẽ chữa vết sẹo cho ngươi."
"Tốt!"
Bạch Đình Đình ôm Long Thần, cười rất vui vẻ.
Nha đầu này thật sự rất quan tâm đến thân thể.
Rời khỏi Thái Y Viện, Long Thần trở lại Thu Hưng Điện, Đế Lạc Hi đang chờ.
"Hung thủ bắt được chưa?"
Đế Lạc Hi hỏi.
Long Thần lắc đầu, nói: "Theo lý thuyết, hẳn là đã chết."
Đế Lạc Hi nhíu mày, hỏi: "Cái gì gọi là hẳn là đã chết?"
Long Thần kể lại ngọn nguồn sự việc, Đế Lạc Hi có chút lo lắng: "Vạn nhất không chết thì sao? Sư phụ của kẻ đó có thể từ trong cõi c·h·ế·t sống lại, nói không chừng nàng ta cũng có thể."
Long Thần lắc đầu, nói: "Vậy thì là số mệnh chưa đến lúc tận."
Thân chịu trọng thương, rơi vào khe nứt băng tuyết phong kín, còn có thể tuyệt địa tẩu thoát, vậy thì là vận khí quá tốt, không có cách nào.
"Thôi, sự tình cuối cùng đã giải quyết, vậy là tốt rồi."
Đế Lạc Hi chỉ quan tâm đến Long Thần, những người khác nàng không quá để ý.
Hung thủ đền tội, Lý Thiên Trạch ra mặt chịu tội, triều đình trên dưới cũng không dám tiếp tục công kích Long Thần.
Đế Lạc Hi hồi cung nghỉ ngơi, Long Thần vào phòng, đóng cửa lại, Phùng Hợp từ cửa sổ tiến vào.
"Đại nhân tìm ta?"
"Ngươi đến con hẻm son phấn tra xét Vong Tình Các, đặc biệt là cô bé đã bán hoa cho ta ba lần."
"Đại nhân cảm thấy nàng ta có vấn đề? Thuộc phe nào?"
"Tuyệt đối có vấn đề, nhưng không biết tốt xấu, nàng ta đã giúp chúng ta hai lần, ta muốn biết chủ nhân đứng sau lưng nàng ta là ai."
Một đứa bé nhỏ như vậy, tuyệt đối không thể tự mình hành động đơn độc, phía sau nhất định có người khống chế.
Long Thần muốn tìm kẻ đứng sau thao túng.
"Minh bạch, đại nhân chờ tin tức của ta."
Long Thần ngẫm nghĩ một chút, nói: "Tiểu Linh ở Kinh Sư còn có thủ hạ, moi ra toàn bộ những kẻ này."
Nếu như những thủ hạ này cũng tu luyện Hàn Băng Chưởng, cũng sẽ làm hại những nữ tử vô tội, cho nên nhất định phải loại trừ.
"Minh bạch!"
Phùng Hợp từ cửa sổ rời đi, lập tức phái người điều tra Vong Tình Các.
Tứ Phương Lâu.
Hồng Tề bước chân vội vàng đi về phía Noãn Các ở hậu viện, Cơ Bá đang ôm mấy mỹ cơ đầy đặn sưởi ấm ngắm tuyết.
"Hội trưởng, vụ án ác ma hái hoa đã được phá, hung thủ là cung nữ Tiểu Linh của Nam Cung, kẻ này tu luyện công pháp Hàn Băng Chưởng!"
Hồng Tề báo cáo, suốt quá trình cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Cơ Bá.
Rầm!
Cơ Bá một chưởng đánh nát đầu mỹ cơ bên cạnh, giận dữ nói: "Lão dâm tặc chưa chết, còn dám có đồ đệ!"
Mấy mỹ cơ bên cạnh bị dọa đến run lẩy bẩy.
Sau khi ở Kinh Sư phát sinh vụ án ác ma hái hoa, Thiên Hạ Hội cũng âm thầm điều tra, Cơ Bá đã xem qua tình trạng của các nữ thi, giống hệt Đào Hoa Thất Tiên năm đó.
Đây là thù nhà của Thiên Hạ Hội, Cơ Bá vẫn luôn canh cánh trong lòng.
"Bắt được người chưa?"
"Nghe nói tối hôm qua Long Thừa Ân cùng Ảnh Phượng truy sát, đánh Tiểu Linh trọng thương, nhưng chưa bắt được, Tiểu Linh nhảy xuống khe nứt băng tuyết."
"Thi thể đâu?"
"Không tìm được!"
Ánh mắt Cơ Bá hung ác nham hiểm, lạnh lùng nói: "Chiết Hoa Tiên lão dâm tặc năm đó có thể chạy thoát, tiểu dâm tặc này cũng có thể chạy thoát, tung hết nhân thủ ra, lão tử muốn mạng của tiểu dâm tặc này!"
"Thuộc hạ tuân mệnh!"
Hồng Tề rời khỏi Noãn Các, hai người tiến vào dọn dẹp thi thể.
"Chu Chính!"
Một nam tử tinh anh bước vào, vái lạy nói: "Hội trưởng."
Cơ Bá nheo mắt, nói: "Nói với Hoa Y Y, điều tra kỹ Nam Lương hoàng cung, xem lão dâm tặc kia có phải trốn ở đó hay không."
Chu Chính vái lạy nói: "Tuân mệnh!"
Vụ án ác ma hái hoa cuối cùng đã được phán quyết, Lý Thiên Trạch là chủ mưu, cung nữ Sương Sương và Tuyết Linh là tòng phạm.
Đô Sát Viện dựa theo ý của Nữ Đế và Long Thần sửa đổi sự tình một phen, sau đó đem Lý Thiên Trạch ra pháp trường chợ đêm chém đầu thị chúng.
Triều đình trên dưới một mảnh vui mừng hò reo.
Nữ Đế lại cố ý tung tin, nói đây là do Nam Lương phái người đến, cố ý hãm hại Long Thần.
Những lời đồn bất lợi nhằm vào Long Thần nhanh chóng biến mất, Kinh Sư hết thảy khôi phục lại bình thường.
Nam Lương, Kim Lăng.
Chung Quý cúi đầu tiến vào Ngự Thư Phòng của Lý Thừa Đạo, vái lạy nói: "Hoàng thượng, vi thần phái người đi đã thất thủ."
Lý Thừa Đạo quay đầu nhìn Chung Quý, vẻ mặt rất quái dị.
"Trẫm nghe nói người ngươi phái ra sử dụng Hàn Băng Chưởng? Ngươi biết Chiết Hoa Tiên?"
Năm đó sự kiện Đào Hoa Thất Tiên chấn động thiên hạ, Lý Thừa Đạo đương nhiên biết rõ.
Chung Quý vội vàng vái lạy nói: "Hoàng thượng, lão nô phái người đi là Như Sương, Tiểu Linh kia không phải người của lão nô."
Hả...
Lý Thừa Đạo cau mày nói: "Có ý gì? Người của ngươi là Như Sương, vậy Tiểu Linh là người của ai? Người của ngươi bị Tiểu Linh khống chế?"
Lý Thừa Đạo cho rằng người Chung Quý phái đi là Tiểu Linh, kết quả Như Sương mới là người của Chung Quý.
Vậy Tiểu Linh là thế nào?
Chung Quý cũng vô cùng nghi hoặc, lắc đầu nói: "Lão nô cũng không biết, nếu không phải Long Thừa Ân truy tra ra Tiểu Linh, lão nô cũng không biết Như Sương đã bị người khống chế, Tiểu Linh là dư nghiệt của Đào Hoa Thất Tiên."
Lý Thừa Đạo cảm thấy không thể tưởng tượng được, chuyện này sao càng làm càng phức tạp?
"Ngươi phái ám tử ra, thế mà lại bị môn đồ của Đào Hoa Thất Tiên khống chế, nói ngươi là phế phẩm chắc không ai phản đối chứ?"
Chung Quý dập đầu quỳ không dám đáp lời.
"Phái người đi điều tra, dư nghiệt của Đào Hoa Thất Tiên ở đâu, tìm ra toàn bộ!"
"Lão nô tuân chỉ!"
Chung Quý rời khỏi Ngự Thư Phòng, lập tức đi an bài.
Huyền Cơ Tử từ sau bình phong đi ra, nói: "Chiết Hoa Tiên quả nhiên chưa chết, còn có môn đồ."
"Chỉ là rất kỳ lạ, tại sao hắn lại để môn đồ bại lộ?"
Lý Thừa Đạo cũng không hiểu, nói: "Trẫm cũng thấy kỳ quái, chẳng lẽ Chiết Hoa Tiên có thù với Long Thừa Ân?"
Huyền Cơ Tử lắc đầu nói: "Chuyện này, chỉ sợ chỉ có tìm được Tiểu Linh mới biết được."
Lý Thừa Đạo gật đầu: "Tìm được Chiết Hoa Tiên cũng có thể biết."
Trầm mặc một lát, Lý Thừa Đạo hỏi: "Vạn Kim Lâu bên kia nói thế nào?"
Huyền Cơ Tử trả lời: "Nhận lời, nhưng bọn họ yêu cầu tăng giá."
Lý Thừa Đạo hỏi: "Bao nhiêu?"
Huyền Cơ Tử nói: "Ba mươi ngàn kim."
Lý Thừa Đạo cười lạnh nói: "Không đắt, đưa tiền!"
Huyền Cơ Tử gật đầu, nói: "Tốt! Bần đạo đi an bài!"
Thu Hưng Điện.
Long Thần thay một bộ quần áo, cầm một túi lớn kim tệ, lại cầm một cây quạt xếp.
Hương Ngưng hỏi: "Đại nhân, định đi dạo thanh lâu à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận