Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 225: Công Tôn Linh Lung

**Chương 225: Công Tôn Linh Lung**
"Vi thần tại nam đại doanh luyện 20 vạn binh, nhưng những tướng sĩ này phần lớn chưa từng trải qua chiến trận chém g·iết, chỉ sợ không phải là đối thủ của Xích Diễm Quân."
"Vi thần nghĩ, nếu kinh nghiệm chiến đấu không bằng, vậy thì nghĩ cách ở trang bị vậy."
Nữ Đế nghe Long Thần nói xong, hỏi: "Ngươi nghĩ đến Linh Lung Các?"
Long Thần đáp: "Đúng, công chúa nói, đến Linh Lung Các nhất định phải có lệnh bài của Thánh thượng."
Nữ Đế từ trong ngăn tủ bên cạnh lấy ra một tấm lệnh bài, ném cho Long Thần, ánh mắt sâu xa, nói: "Để Ảnh Phượng đưa ngươi đến."
Long Thần nhận lệnh bài, cười ngượng ngùng, vái: "Đa tạ Thánh thượng."
Nhận lệnh bài, Long Thần đi ra ngoài cửa, nhìn thấy Ảnh Phượng đang đứng ở đó.
Long Thần cười hì hì đi qua, Ảnh Phượng bất giác lui về phía sau hai bước, thấp giọng nói: "Chớ làm loạn!"
Long Thần cười hì hì, lắc lắc lệnh bài trong tay, nói: "Thánh thượng mệnh ngươi dẫn ta đến Linh Lung Các."
Ảnh Phượng ngẩn ra, hỏi: "Ý chỉ của Thánh thượng?"
Long Thần gật đầu, kéo tay Ảnh Phượng nói: "Không sai, đi thôi."
Ảnh Phượng vội vàng rút tay về, nói: "Ngươi dám giả truyền thánh chỉ."
Nàng không tin Nữ Đế có thể hạ lệnh như vậy.
"Ngươi dẫn hắn đi thôi."
Bên trong truyền ra giọng nói của Nữ Đế, giống như ở ngay bên tai vậy.
Long Thần thầm kinh hãi, tu vi của Đế Tôn quả nhiên khác biệt.
Ảnh Phượng vái: "Vi thần tuân chỉ."
Long Thần ôm eo Ảnh Phượng, cười nói: "Ngươi muốn kháng chỉ sao?"
Ảnh Phượng nhướng mày, hận không thể cắn một cái.
Ra khỏi Phượng Minh Cung, Long Thần chưa trở về Thu Hưng Điện, mà đi thẳng đến Linh Lung Các.
Hắn không muốn mang theo Bạch Đình Đình, muốn ở cùng Ảnh Phượng một lát.
Dù sao, Long Thần là 1 thái giám đa tình, khá cặn bã.
Cưỡi ngựa ra khỏi Kinh Thành, đi thẳng về phía tây, nhìn thấy một ngọn núi màu đỏ rực, dưới ánh chiều tà, ánh lên màu đỏ như m·á·u.
"Nơi này chính là t·h·i·ê·n Cơ Sơn."
Ảnh Phượng chỉ vào ngọn núi đỏ như m·á·u nói.
t·h·i·ê·n Cơ Sơn này hẳn là có nhiều quặng sắt, cho nên nhìn lên mới có màu huyết sắc.
t·h·i·ê·n Cơ Sơn không lớn, xung quanh có hàng rào, còn có kỵ binh tuần tra.
Khi Long Thần đến gần, một đội kỵ binh lập tức tới ngay hỏi thăm, Long Thần xuất trình lệnh bài của Nữ Đế, kỵ binh mới để Long Thần và Ảnh Phượng tiến vào.
Cổng là một cái cổng chào rất lớn, hai bên có binh lính mặc giáp canh giữ, phía trên viết: Linh Lung Các.
Vừa đi vào, liền thấy một chiếc xe ngựa chạy ra, Ảnh Phượng lập tức xuống ngựa hành lễ: "Hạ quan Ảnh Phượng gặp qua lão Trụ Quốc."
Long Thần cũng xuống ngựa, đứng ven đường hành lễ.
Xe ngựa dừng lại, Công Tôn Vân vén rèm lên, nhìn thấy Ảnh Phượng và Long Thần, hỏi: "Các ngươi phụng chỉ mà đến?"
Ảnh Phượng trả lời: "Vâng."
Công Tôn Vân chuyển ánh mắt sang Long Thần, hỏi: "Thân thể đỡ hơn chưa?"
Long Thần đáp: "Tạ lão Trụ Quốc nhớ mong, đã khỏe."
Công Tôn Vân khẽ thở dài một tiếng, hạ màn xe xuống, phu xe Triệu Hằng giơ roi, đánh xe ngựa ra khỏi Linh Lung Các.
Sau khi mọi người đi rồi, Long Thần kỳ quái hỏi: "Lão Trụ Quốc sao lại ở đây?"
Ảnh Phượng đáp: "Bởi vì Các chủ Linh Lung Các Công Tôn Linh Lung là cháu gái của lão Trụ Quốc."
Thì ra là thế...
Hai người giao ngựa cho binh lính, đi bộ vào chính đường, 1 nữ quan đi tới, y phục trên người rất ít, tương đương với việc chỉ mặc quần đùi và một chiếc yếm.
Bây giờ đang vào đầu thu, thời tiết còn nóng, đằng sau lại là công xưởng luyện kim loại, nhiệt độ cao hơn, nữ quan mặc như vậy cũng bình thường.
"Hạ quan bái kiến Long đại nhân, Ảnh Phượng đại nhân."
Ảnh Phượng hỏi: "Linh Lung đâu?"
Ảnh Phượng và Công Tôn Linh Lung có quan hệ tốt, cho nên gọi thẳng tên.
Nữ quan nói: "Công Tôn đại nhân đang ở trong phòng luyện, hạ quan sẽ đi bẩm báo."
Ảnh Phượng nói: "Không cần, ta vào tìm nàng."
Nữ quan nghe lệnh, dẫn Ảnh Phượng và Long Thần đi về phía phòng luyện.
Một công xưởng to lớn, 2 ống khói rất thô, phun ra khói đen sì, Long Thần đoán chừng nơi này đang đốt than đá.
Đi vào phòng luyện, nhiệt độ bên trong đột ngột tăng cao, Long Thần cảm thấy y phục trên người không mặc nổi.
Nhưng Long Thần không hề khó chịu, hắn cảm thấy rất thoải mái, bởi vì... Bên trong toàn là nữ, hầu như đều chỉ mặc quần đùi và yếm, có người thậm chí không mặc.
Những người phụ nữ này dáng người giống như nữ tập thể hình vậy, trên người cơ bắp lộ rõ đường nét, có người cầm chùy sắt đánh, có người ra sức vận hành máy quạt gió, có người đẩy xe than đá đổ vào trong lò.
Mồ hôi khiến thân thể họ trông bóng bẩy, cơ bắp khỏe đẹp cân đối cộng thêm tướng mạo tuấn tú, rất giống Kim Cương Barbie.
Nữ quan và Ảnh Phượng đi trước, Long Thần ở phía sau cưỡi ngựa xem hoa.
Nhìn thấy Long Thần, những nữ nhân bên trong đều rất kinh ngạc, nhao nhao ném ánh mắt nghi hoặc.
Nữ quan lập tức giải thích: "Đây là Thái giám tổng quản Long đại nhân!"
Nghe nói là Long Thần, các nàng mới tiếp tục làm việc.
Đi đến trước một lò luyện, nhìn thấy một nữ tử vóc dáng cao gầy khỏe đẹp, bờ mông rất căng mẩy, chân rất dài, bắp t·h·ị·t ở lưng rất hoàn mỹ.
Nàng cầm chùy sắt trong tay giơ lên cao, sau đó nện mạnh vào một miếng sắt.
Người này chính là Công Tôn Linh Lung.
Choang!
Tia lửa bắn ra, nữ tử bên cạnh phụ giúp đánh.
"Linh Lung!"
Ảnh Phượng cười hì hì tiến lên.
Công Tôn Linh Lung không để ý, mà tiếp tục đánh miếng sắt, cho đến khi miếng sắt đỏ rực được cởi ra, thả vào nước lạnh tôi, Công Tôn Linh Lung mới buông búa xuống, quay người cười nói: "Ảnh Phượng, ngươi lâu lắm rồi không tới."
Khoảnh khắc Công Tôn Linh Lung quay người, Long Thần nhìn thấy một gương mặt trái xoan tiêu chuẩn, mắt to, mày liễu, dáng dấp rất xinh đẹp.
Điều kỳ lạ là, Công Tôn Linh Lung thế mà không luyện ngực thành cơ ngực, hình dáng rất hoàn mỹ.
Một chiếc quần soóc ngắn, một chiếc giáp ngực màu đen, bụng tám múi cơ, khiến Long Thần có chút thèm thuồng.
"Hắn là ai?"
Công Tôn Linh Lung kinh ngạc phát hiện Ảnh Phượng thế mà dẫn một nam nhân vào.
Nữ quan vội vàng giải thích: "Đây là Long Thừa Ân đại nhân, phụng chỉ tới."
Công Tôn Linh Lung lúc này mới dịu sắc mặt, quan sát kỹ Long Thần, nói: "Nguyên lai ngươi chính là Long Thừa Ân, dáng dấp quả thật không tệ, thảo nào công chúa thích ngươi."
"Ngươi không nóng sao? Mặc nhiều y phục như vậy?"
Công Tôn Linh Lung không tiếp tục nói chuyện với Long Thần, mà thuận tay cởi hết y phục của Ảnh Phượng.
Ảnh Phượng che thân thể, nói: "Có người ngoài ở đây..."
Công Tôn Linh Lung cười nói: "Hắn không phải thái giám sao? Thẹn thùng cái gì?"
Nữ quan lập tức lấy quần đùi cho Ảnh Phượng thay.
"Đừng làm rộn, Long đại nhân có chuyện quan trọng tới thương nghị."
Ảnh Phượng mặc quần đùi vào, cảm thấy mát mẻ hơn vừa rồi một chút.
Công Tôn Linh Lung hỏi: "Ngươi có chuyện gì?"
Những người khác đối với Long Thần khách khí, Công Tôn Linh Lung không khách khí, tính cách nàng như vậy, gia thế bối cảnh cũng tốt.
"Ta muốn chế tạo hai loại binh khí mới, cần ngươi hỗ trợ."
Long Thần lấy ra hai tờ bản vẽ từ trong tay áo.
Công Tôn Linh Lung không thèm nhìn, nói: "Muốn binh khí, Linh Lung Các của ta phần lớn là có, ngươi tự chọn là được."
Linh Lung Các chế tạo rất nhiều tinh binh, Long Thần yêu cầu chế tạo binh khí mới, ý nói binh khí hiện tại không tốt, Công Tôn Linh Lung tự nhiên không vui.
Long Thần cười nói: "Hai thứ binh khí này của ta không giống nhau."
Công Tôn Linh Lung cười lạnh nói: "Ngươi cũng hiểu binh khí? Ngươi chỉ biết bồi công chúa tắm rửa thôi!"
Gặp phải đại tiểu thư kiêu ngạo rồi.
Long Thần nhìn quanh một vòng, nói: "Bồi công chúa tắm rửa ta hiểu hơn ngươi, tinh luyện kim loại binh khí ta cũng thạo hơn ngươi!"
Công Tôn Linh Lung nhíu mày, giận dữ nói: "Long Thừa Ân, ngươi dám nói mạnh miệng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận