Từ Thái Giám Đến Hoàng Đế

Chương 538: Nhiều nữ nhân phiền não

**Chương 538: Phiền não vì nhiều nữ nhân**
"Còn đang suy nghĩ chuyện của các công chúa sao? Kỳ thực hai nàng ấy chỉ như cơn gió thoảng qua, giận hờn không quá một đêm đâu."
Tô Hữu Dung thấy Long Thần trầm tư, cho rằng trong lòng hắn còn đang nghĩ đến chuyện Đế Lạc Hi và Đế Lệnh Nghi.
Hai vị công chúa này đều lớn lên trước mắt nàng, Tô Hữu Dung hiểu rõ tính khí của hai người.
"Với lại, ta nhìn ra được, hai vị công chúa đều đối xử rất tốt với đại nhân, các nàng chỉ là muốn tranh giành hơn thua mà thôi."
Những chuyện này Long Thần đều biết rõ, trước kia chỉ là một tên thái giám, thân phận không quan trọng.
Hiện tại Long Thần phải trở lại làm nam nhân, thân phận liền rất trọng yếu.
Chính vị chỉ có một, ai cũng muốn tranh giành danh phận này, nhất là những người xuất thân trong cung, càng coi trọng tôn ti danh vị.
"Không phải, ta đang suy nghĩ chuyện khác."
Long Thần chậm rãi mở băng gạc, vết thương đã kéo da non.
Vết thương trên chân tập trung ở ngón chân, lúc đó đá nát ngói, đầu ngón chân và móng chân bị thương nặng một chút, những chỗ khác vẫn ổn.
"Đừng vội tháo ra, đụng vào vết thương sẽ vỡ ra mất."
"Cô cô, những chỗ khác của ta không bị thương, giúp ta băng bó kỹ phần ngón chân là được, không thể xuống giường đi lại thật phiền toái, ta đã một ngày không đi nhà xí rồi."
May mà thận tốt, nhịn một ngày nước tiểu.
"Được rồi."
Tô Hữu Dung về nhà lấy thuốc, tìm băng gạc, cẩn thận thay Long Thần băng bó kỹ ngón chân, lại lấy một đôi giày mềm thoáng khí mang vào.
Từ trên giường xuống, Long Thần cảm thấy một trận buồn tiểu.
Ngồi thì không có cảm giác, đứng lên liền nhịn không nổi.
"Ta đi nhà vệ sinh, cô cô cứ làm việc của mình đi."
Long Thần tự mình tới nhà vệ sinh chuyên dụng, thoải mái giải quyết một chút.
Làm cái nhà vệ sinh chuyên dụng này mục đích rất đơn giản, chính là có thể đứng tiểu, không cần giả thái giám ngồi xổm.
Rửa tay đi ra ngoài, đến biệt viện, Trương Thiến mấy người vừa mới luyện võ xong, đang cầm y phục hướng phòng tắm đi.
"Tiểu Long Long, đệ không biết nhớ tới bọn tỷ sao."
Huyền Y và Thanh Nguyệt thấy Long Thần tiến vào, lập tức chạy tới làm nũng.
"Hai người các muội sao lại tới đây?"
Huyền Y và Thanh Nguyệt vẫn luôn ở Tây Cung, sao lại xuất hiện ở đây.
"Nhớ đệ nha, đệ cũng không chủ động tìm bọn tỷ."
"Đúng vậy, có mới nới cũ."
"Bọn tỷ đi tắm rửa, cùng đi thôi."
Đế Lạc Hi đi tới, lạnh lùng nói: "Huyền Y, Thanh Nguyệt!"
Hai người biết Long Thần đắc tội Đế Lạc Hi, lập tức buông Long Thần ra, ôm y phục theo sau Đế Lạc Hi hướng phòng tắm đi.
Ngô Tương Vân ôm y phục cười hì hì tới: "Phu quân, lại bị công chúa khi dễ sao?"
Long Thần ôm Ngô Tương Vân nắn bóp một trận, hỏi: "Tam công chúa đâu? Nàng không phải cùng các muội tu luyện sao?"
Ngô Tương Vân thấp giọng nói: "Nàng ấy luyện xong liền hồi cung, nàng ấy hình như cũng đang điều chế thuốc?"
Lần trước Đế Lệnh Nghi nói tự mình điều chế Khô Mộc Đan, không cần ỷ lại Đế Lạc Hi, còn tưởng rằng là nói nhảm, không ngờ lại là thật.
Trương Thiến từ bên cạnh đi qua, kéo Ngô Tương Vân ra, thấp giọng cười nói: "Biết rõ phiền não của việc nhiều nữ nhân rồi chứ."
Long Thần thở dài một tiếng: "Biết rõ."
Trương Thiến kéo Ngô Tương Vân hướng phòng tắm đi.
Bạch Đình Đình từ phía sau đi tới, thấp giọng nói một câu: "Đừng quên, ta đứng thứ tư!"
Một đám mỹ nữ muốn tắm rửa, Long Thần chỉ có thể trơ mắt nhìn xem.
Chân bị thương không thể xuống nước, hai vị công chúa còn đang giận dỗi.
"Thôi vậy."
Long Thần chậm rãi đi về phòng, chuẩn bị buổi tối phó ước.
Tứ Phương Lâu.
Trời tối đen, trên đường giới nghiêm ban đêm.
Chu Chính từ phòng thu chi đi ra, cảm thấy mắt đều hoa lên.
"Khó trách lão tiên sinh phải đeo kính, nếu ta xem một năm, chắc chắn cũng hoa mắt."
Chu Chính than thở phòng thu chi khó làm.
Lão trưởng phòng cười hắc hắc nói: "Người trẻ tuổi thân thể tốt, có thể xem một ngày, ta già rồi, chỉ có thể xem nửa ngày."
"Hôm nay là nể mặt ngươi, ta mới gắng gượng được nửa ngày."
Trong viện không có người khác, Chu Chính liền nói thẳng: "Kỳ thực Hội trưởng chính là muốn ta giám sát sổ sách qua lại, quản thúc một chút mà thôi, học được không sai biệt lắm là được."
Chu Chính phụ trách chủ yếu là hộ vệ, bảo vệ Cơ Bá an toàn.
Để hắn lưu lại có ý đối phó Long Thần, cũng có ý giám sát Hồng Tề.
Trong lòng Chu Chính cũng rõ ràng, Cơ Bá để Chu Chính giám sát Hồng Tề, cũng không phải nói Cơ Bá tin tưởng Chu Chính hơn.
Toàn bộ Thiên Hạ Hội, trừ bốn trưởng lão, Cơ Bá dường như không tin bất cứ ai.
"Không thể nói như vậy, sổ sách qua lại tinh tế nhất, sơ hở thường thường ở những chỗ không đáng chú ý, phải nhìn kỹ."
Tuần đang cảm thấy đau đầu: "Bảo ta tìm người đánh nhau thì được, chứ bắt ta kiên nhẫn xem sổ sách thì muốn mạng a."
Xoa xoa cổ, Chu Chính ra khỏi viện tử, Hồng Tề đang ở bên ngoài chỉ huy vận chuyển hàng hóa.
Liên tục không ngừng hàng hóa từ bên ngoài đưa vào, có hàng thu mua từ Nam Lương, còn có sản phẩm do Công Bộ chở tới, Hồng Tề mỗi một xe hàng hóa đều muốn đích thân kiểm nghiệm.
"Chu thị vệ, xem sổ sách xong rồi à?"
Hồng Tề cười ha hả nói.
Cơ Bá phái Chu Chính đến Tứ Phương Lâu, có ý giám sát Hồng Tề, còn có ý chê năng lực Hồng Tề, Hồng Tề trong lòng khẳng định khó chịu, nhưng ngoài mặt vẫn rất khách khí.
"Nào có xem xong, mắt đều hoa lên rồi."
"Thật bội phục ngươi mỗi ngày làm việc với những thứ này, ta xem hai ngày đã không chịu được."
"Loại người thô kệch như ta, chỉ thích hợp làm việc chân tay, g·iết người phóng hỏa gì đó thôi."
Chu Chính lắc đầu, lại hoạt động tay chân một chút.
Hồng Tề cười ha ha nói: "Chu thị vệ khiêm tốn rồi, Hội trưởng rất coi trọng ngươi, sau này trở thành một Đường chủ cũng có khả năng, những kiến thức cơ bản này nhất định phải nắm vững."
Lời nói của Hồng Tề ngoài khen trong chê, rõ ràng khen Chu Chính có năng lực, có tiền đồ nhưng lại ám chỉ Chu Chính không bằng mình, Đường chủ yêu cầu cao hơn thị vệ.
Chu Chính không ngốc, trong lòng biết rõ, ha ha cười nói: "Huynh đệ quá đề cao ta rồi, chuyện Đường chủ ta làm không được, chờ thân thể dưỡng tốt, ta vẫn là đi theo Hội trưởng làm thị vệ."
Đây là nói cho Hồng Tề, mình không hứng thú tranh giành Tứ Phương Lâu với hắn.
Hồng Tề cười ha ha nói: "Huynh đệ quá khiêm tốn rồi, đi theo Hội trưởng làm t·hiếp thân thị vệ yêu cầu còn cao hơn, đều là người tâm phúc."
"Hội trưởng hôm nay còn khen ngươi trọng tình cảm, là người đáng tin?!"
Chu Chính sững sờ một chút, sắc mặt trở nên rất không tốt.
"Chu thị vệ sao vậy? Hội trưởng khen ngợi còn không tốt sao?"
Hồng Tề cảm thấy kỳ quái, có thể được Cơ Bá khen ngợi nên cao hứng mới đúng, vì cái gì Chu Chính lại không vui?
Chu Chính thấp giọng nói: "Hội trưởng ghét nhất người xử trí theo cảm tính!"
Hồng Tề sững sờ một chút, hắn không biết chuyện này.
"Cái này..."
Hồng Tề cười gượng gạo, trong lòng hả hê trên nỗi đau của người khác, vốn cho rằng Cơ Bá coi trọng Chu Chính, không ngờ lại đang nói móc.
Nghĩ lại cũng đúng, Thiên Hạ Hội mở cửa làm ăn, có lợi thì làm, không có lợi thì không bao giờ làm.
Một kẻ xử trí theo cảm tính, ở Thiên Hạ Hội không thể lên được vị trí cao.
Tuần đang cúi đầu lặng lẽ về phòng, tiểu nhị đưa tới cơm tối.
"Chu thị vệ, dùng cơm tối."
Một bàn thịt dê, một bàn dưa muối, một bàn bánh mì, đây đã là rất xa xỉ.
Tiểu nhị lui ra khỏi phòng, Chu Chính cầm đũa, từ từ ăn.
Nam Lương, thành Kim Lăng.
Thành Kim Lăng gần Đại Giang, thuyền bè trên sông qua lại tấp nập, trên bến tàu dỡ hàng lên hàng, liên tục không ngừng hàng hóa từ thành Kim Lăng theo Đại Giang vận chuyển đến khắp nơi trên thiên hạ, lại từ khắp nơi trên thiên hạ hội tụ các loại kỳ trân dị bảo.
Phía nam Đại Giang, từng dãy nhà cao san sát, quán rượu, ca lâu, thanh lâu làm ăn phát đạt, vô cùng náo nhiệt.
Trong đó tốt nhất phải kể đến Thủy Tinh Các.
Thủy Tinh Các là một tòa lầu cao năm tầng, tầng thứ nhất và tầng thứ hai xây bằng đá xanh, tầng thứ ba và tầng thứ tư làm bằng gỗ kết cấu mộng, còn tầng thứ năm thì hoàn toàn xây bằng thủy tinh.
Nói là thủy tinh, kỳ thực chính là phòng pha lê.
Trong phòng pha lê tầm nhìn rộng rãi, có thể nhìn về phía bắc là Đại Giang, phía đông là biển lớn, phía nam là thành Kim Lăng.
Phòng pha lê chỉ có một gian, rộng khoảng 40 mét vuông, ở giữa là một vũ đài, xung quanh bày bàn ghế.
Khi màn đêm buông xuống, trong phòng pha lê thắp nến, pha lê phản chiếu ánh nến, nhìn rất lộng lẫy.
Vũ nữ mặc y phục gợi cảm, ở giữa vũ đài uyển chuyển múa lượn.
Từ xa nhìn lại, giống như tiên nữ giáng trần.
Thủy Tinh Các cũng vì vậy mà được mệnh danh là "Hàng Tiên Đài".
Dân thường bình thường chỉ có thể ngẩng đầu nhìn từ xa, thỏa mãn con mắt.
"Lão gia, chính là chỗ này, Thủy Tinh Các, mới xây lên không lâu."
Một nam tử có lỗ mũi rất to chỉ vào phòng pha lê trên lầu năm nói.
Đứng bên cạnh là một nam tử tóc hoa râm, mặc áo vải, trong tay cầm hai viên thiết đảm.
Chính là Vạn Kim Lâu, lâu chủ Thẩm Vạn Kim, cùng thị vệ của hắn, Hắc Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận