Tối Cường Khủng Bố Hệ Thống

Chương 62: bị phi lễ

**Chương 62: Bị 'Phi Lễ'**
**Tác giả:** Đạn Chỉ Nhất Tiếu Gian 0
"Thảo nào Lão Ban nhìn hai vành mắt biến thành màu đen, hóa ra là bị quỷ quấn lấy à?"
Hạ Phong sau khi nghe Bao Tinh giải thích, còn không quên lấy điện thoại di động ra soi chính mình.
"Ngươi đang tự sướng sao?"
"Ta chỉ muốn xem quầng thâm mắt của ta có nặng hay không, dù sao ta cũng đang bị một con quỷ dây dưa!"
Hạ Phong bực bội nói.
"Hiện tại ta không có chút quỷ khí nào, chỉ là một loại linh thể, cho nên cho dù mỗi ngày đi theo ngươi, ngươi cũng sẽ không bị biến thành mắt gấu trúc."
Có lẽ là sợ Hạ Phong tiếp tục oán trách nó, Bao Tinh lúc này vội chuyển đề tài nói:
"Chủ nhiệm lớp của các ngươi đ·â·m quỷ, ngươi chẳng lẽ mặc kệ sao?"
"Chuyện này thật ra thì có thể giúp được, nhưng tiền đề là ta có thể đối phó được đã.
Trước mắt cứ để đó đã, với lại hai ngày này ta còn có việc khác."
Hạ Phong không nói thêm gì với Bao Tinh nữa, sau đó hắn rời khỏi trường học đi tới bãi đỗ xe phía sau.
Kết quả hắn vừa tìm được vị trí đỗ xe của mình, liền thấy Trương Như Thuần đang dựa vào cửa xe của hắn, rõ ràng là đang đợi hắn ở đây.
"Thế nào, nghĩ kỹ muốn làm bạn trai ta rồi sao?"
Thấy Hạ Phong xuất hiện, Trương Như Thuần liền vội vàng không chờ nổi hỏi chuyện này.
"Ngươi muốn tìm ai làm bạn trai của ngươi thì tìm người đó, dù sao ca đây không có chút hứng thú nào. Mặt khác, phiền ngươi sau này đừng có làm trò trẻ con nữa, vẽ bậy viết bạ lên bảng đen, thật sự rất đáng cười."
Bị Hạ Phong nói như vậy, Trương Như Thuần không những không giận, ngược lại nụ cười trên mặt càng thêm phần kích động, cười nói:
"Ta viết chữ lên bảng đen không phải vì làm trò con nít, mà là vì cho mấy người trong lớp các ngươi biết, ngươi nhất định sẽ là của Trương Như Thuần ta."
"Không phải, ta thật không hiểu, có rất nhiều nam nhân đủ điều kiện, tại sao ngươi lại cứ phải coi trọng ta?"
Hạ Phong kỳ thật trong lòng rất bài xích Trương Như Thuần, không phải là hắn không t·h·í·c·h dáng vẻ của Trương Như Thuần, mà là rất phản cảm cái kiểu hống hách vênh váo của đối phương.
Giống như thể hắn căn bản là không có quyền từ chối vậy, hoàn toàn phải nghe theo Trương Như Thuần.
"Bởi vì ta cảm thấy ngươi rất xứng đôi với ta, còn nữa, cái dáng vẻ ngươi từ chối Thẩm Duyệt hôm đó, thật sự rất khí phách hiên ngang."
"Chuyện của ngươi và Thẩm Duyệt không cần liên lụy đến ta, ta tuy rằng cùng nàng có chút mâu thuẫn, nhưng hiện tại đã không còn."
Hạ Phong biết ngay mà, Trương Như Thuần này chẳng có ý tốt gì, sẽ chủ động theo đuổi hắn chỉ là muốn làm cho Thẩm Duyệt thấy, còn muốn giáng cho Thẩm Duyệt một đòn nặng nề.
Hắn tuy rằng không thiếu loại thủ đoạn nhỏ mọn, nhưng chuyện 'thừa nước đục thả câu' như này thì tuyệt đối hắn không thèm.
"Ta muốn ngươi làm bạn trai ta, vốn là chuyện của hai chúng ta, không liên quan gì đến Thẩm Duyệt.
Như này đi, nếu ngươi làm bạn trai ta, ta sẽ mua cho ngươi một chiếc xe thể thao."
Muốn đấu với ta à?
Muốn dùng tiền đè c·hết ta?
Ca đây sẽ kém ngươi chiếc xe rách nát kia sao?
Ca đây sau này chính là thiên tài kiệt xuất nhất thế kỷ 21, là tác giả nổi tiếng nhất, là đạo diễn lớn nhất, sẽ kém ngươi chiếc xe rách kia sao?
Chỉ một chiếc xe mà khiến ta bán đứng sắc đẹp sao?
Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
"Đừng cho rằng chỉ có nhà ngươi có tiền, ta là con trai Hạ Hoành Viễn, ta sẽ kém tiền sao?
Đừng nói nhiều nữa, hy vọng sau này ngươi đừng dây dưa với ta, cứ vậy đi.
Ta còn có việc, ngươi tránh ra ta phải đi trước."
Hạ Phong không khách khí chút nào, nói xong liền lạnh mặt, một tay túm Trương Như Thuần đang tựa ở cửa xe ra một bên, sau đó tự mình ngồi vào trong xe.
Chỉ là khi hắn vừa muốn đóng cửa xe, liền thấy Trương Như Thuần đột nhiên rướn người vào, sau đó ngay lúc Hạ Phong bất ngờ không kịp đề phòng, đôi môi ấm áp của cô nàng liền đặt lên má hắn.
Xung quanh hơi thở, cũng tràn ngập mùi hương thiếu nữ từ trên người Trương Như Thuần.
Hạ Phong ít nhiều có chút ngơ ngẩn vì hành động của Trương Như Thuần, còn Trương Như Thuần sau khi t·r·ộ·m hôn Hạ Phong một cái, liền mỉm cười vô cùng hài lòng, nói:
"Nụ hôn này coi như là lễ đính ước của ta, chỉ cần là thứ Trương Như Thuần ta muốn có, thì nhất định sẽ có được.
Chúng ta cứ chờ mà xem."
Nói xong, Trương Như Thuần liền đóng cửa xe, tiêu sái rời đi.
"Được đó tiểu t·ử, quả nhiên xứng với danh hiệu hot boy, trong nhà có một đại mỹ nữ, bên người có một tiểu mỹ nữ, giờ lại thêm một người chủ động nhào vào lòng, ta khuyên ngươi vẫn nên mau chóng mua chút thận bảo mà ăn trước đi, tránh cho sau này không bổ sung kịp."
Ngay khi Hạ Phong không hiểu chuyện gì xảy ra với Trương Như Thuần, giọng nói có chút bỉ ổi của nữ quỷ Bao Tinh, lại vang lên bên tai hắn.
"Ngươi đúng là âm hồn không tan mà."
"Đúng vậy, bằng không làm sao có thể không làm phụ lòng cái thân phận nữ quỷ này của ta."
Nghe được âm thanh dương dương đắc ý của Bao Tinh, Hạ Phong liền trực tiếp lấy ra phật phiến từ trong ba lô hệ thống, thế nhưng vừa lấy ra, Bao Tinh liền hoàn toàn lẩn mất tăm mất tích, hiển nhiên là đã chạy thoát.
"Không được hành động, nói cho ngươi hay Hạ Phong, ngươi sau này sẽ là thần tượng đại thần được vô vàn thiếu nữ tôn sùng, chút m·ê h·oặc này còn không chịu nổi, làm sao được đây."
Hạ Phong rót cho chính mình hai bát canh gà sau, liền trực tiếp lái xe ra, rồi đạp một cú chân ga thật mạnh, phóng nhanh ra khỏi bãi đỗ xe.
Thông qua chuyện lần này, hắn xem như đã nhìn ra, kiểu như Trương Như Thuần căn bản chính là điển hình tự coi mình là nữ hoàng, hơn nữa người đối diện với sự tự tin về vóc dáng cùng diện mạo, càng làm cho nàng cảm thấy chính mình tìm bất kỳ ai đều dư dả.
"Đừng cho rằng hôn ta một cái, ta liền sẽ trúng m·ỹ n·hân kế của ngươi."
Hạ Phong suốt dọc đường lái xe rất nhanh, hạ cửa sổ xuống một chút, thổi gió lạnh, trong lòng xem như hoàn toàn bình tĩnh trở lại, ném dáng vẻ của Trương Như Thuần vào góc khuất.
Sau đó hắn ghé vào một cửa hàng chuyên bán đồ trang sức, muốn chọn cho Vương Uyển Như một chiếc vòng cổ, làm món quà nhỏ mà hắn tặng cho nàng.
Đương nhiên, quan trọng hơn là từ khi hắn trở thành phú nhị đại đến nay, còn chưa có tiêu xài đàng hoàng, nếu là không tiêu chút tiền, không phá gia một chút, dùng một câu "danh ngôn kinh điển" mà nói, thì chẳng phải uổng phí tài hoa của bố hắn sao.
Hạ Phong trải qua một kỳ nghỉ hè tập thể hình, thân thể đã rõ ràng so với trước đây cải thiện rất nhiều, tuy nói nhìn qua vẫn là dáng vẻ của một thanh niên non nớt, nhưng cũng sẽ không làm cho người khác cảm thấy chỉ có mười lăm, mười sáu tuổi.
"Xin hỏi tiên sinh muốn mua gì ạ?"
Thấy Hạ Phong đi vào, lập tức có nữ nhân viên nhiệt tình hỏi.
Hạ Phong nghe xong suy nghĩ rồi nói:
"Ta muốn chọn quà cho bạn gái ta."
"Vâng ạ, xin mời theo tôi qua bên này."
Nữ nhân viên nghe xong ý định của Hạ Phong, liền dẫn theo Hạ Phong đi thẳng tới quầy hàng trong cùng, sau đó bắt đầu giới thiệu nói:
"Đối với nữ sinh mà nói, tặng trang sức bạc là tốt nhất, đây là sản phẩm đang được giảm giá mạnh của cửa hàng chúng tôi, giá gốc là 599 tệ, hiện tại chỉ còn 299 tệ."
Hạ Phong cúi đầu nhìn một vòng ở quầy hàng này, kết quả p·h·át hiện thứ đắt nhất cũng chỉ có mấy trăm đồng tiền, mặt hắn không khỏi xụ xuống, ngắt lời nữ nhân viên:
"Ta muốn tặng cho bạn gái ta đồ tốt một chút, dưới 5 vạn tệ thì không cần giới thiệu cho ta.
Ta không có tiền đồ đến vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận