Tối Cường Khủng Bố Hệ Thống

Chương 155: tiến kịch bản nhiệm vụ

**Chương 155: Nhiệm vụ cốt truyện**
**Tác giả: Đạn Chỉ Nhất Tiếu Gian 0**
Bởi vì đêm qua ở nhà Vương Uyển Như gần như không ngủ, cho nên Hạ Phong một giấc này trực tiếp ngủ đến giữa trưa ngày hôm sau mới dậy.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ quần áo, Hạ Phong liền liên tục hít sâu mấy cái, sau đó gọi ra bảng hệ thống, không chút do dự tiến vào nhiệm vụ cốt truyện.
"Cốt truyện đang được tạo, đếm ngược bắt đầu... 3, 2, 1.
Bắt đầu tiến vào..."
Theo bốn chữ "Bắt đầu tiến vào" vang lên, Hạ Phong chỉ cảm thấy trong phòng một trận trời đất quay cuồng, tựa như động đất. Không chỉ có vậy, tiếp đó hắn giống như đột nhiên ngất đi, hoàn toàn mất đi ý thức.
Trạng thái này không biết kéo dài bao lâu, cho đến khi bên tai hắn đột nhiên truyền đến giọng nói của một cô gái:
"Vương Hiểu Đông, câu được cá chưa?"
"A?"
Hạ Phong theo bản năng sửng sốt, sau đó mở mắt ra, phát hiện mình đang đứng ở một con sông nhỏ gần cạn khô nước?
Nhân vật hắn sắm vai tên là Vương Hiểu Đông, là một học sinh trung học năm thứ ba, là bạn cùng lớp với đám người trình bày cốt truyện lần này.
Bởi vì thích thầm một nữ sinh trong lớp, cho nên sau khi nghe nói nữ sinh kia muốn cùng mấy bạn học khác ra ngoài cắm trại dã ngoại, hắn cũng mặt dày đi theo.
Mà đối với sự có mặt của hắn, mọi người rất bởi vì một ít việc dơ bẩn, mệt mỏi nên giao hết cho hắn.
Tình huống hiện tại là, hắn ra ngoài câu cá, còn những người còn lại thì ở cạnh lều trại cách đó không xa đánh bài Poker.
"Có dám để ta sắm vai một hiệp khách ngưu bức không, sao lại là nhân vật như vậy."
Nhân vật sắm vai, có thể nói tất cả những đứa trẻ đều đã từng chơi, thậm chí người lớn cũng chơi trò chơi tương tự. Theo Hạ Phong thấy, nhiệm vụ cốt truyện này cũng giống như vậy.
"Nói chuyện đi, ngươi bị câm à? Ngươi lấy cái thùng nước làm gì? Không phải đi câu cá sao!"
Lúc Hạ Phong còn đang đắm chìm trong việc làm quen với nhân vật "Vương Hiểu Đông", cô gái kia lại lần nữa mất kiên nhẫn hỏi hắn.
Cô gái tên là Trình Điềm Điềm, đừng thấy tên rất ngọt ngào, nhưng tính cách thì lại chẳng ngọt ngào chút nào, điển hình là một đôi mắt hám lợi.
"Để ta xem thử."
Bởi vì nhân vật Vương Hiểu Đông này, chính là một quả hồng mềm, lại là cái bao trút giận, cho nên Hạ Phong cũng khá là bám sát hình tượng nhân vật, không nói gì thêm, thành thành thật thật đem thùng nước trong tay đặt xuống, sau đó thu cần câu lại để xem xét.
Kết quả đừng nói là câu được cá, ngay cả mồi câu cũng chẳng thấy đâu.
Nhìn sang cái thùng nhỏ bên cạnh, cũng không có lấy nửa con cá.
"Sông này nước nông như vậy, sợ là căn bản không có cá."
"Ngươi nói xem sao ngươi vô dụng như vậy, không câu được mà còn ở đây câu cái rắm!"
Trình Điềm Điềm nghe xong, bất mãn hừ lạnh một tiếng. Hạ Phong theo bản năng muốn mở miệng phản bác, nhưng nghĩ lại thì vẫn nhịn xuống.
"Dòng sông này ô nhiễm trông cũng rất nghiêm trọng, cho dù có câu được cá thì ta e cũng không thể ăn được."
"Ta mặc kệ, dù sao ta chỉ đến truyền lời, Trần Đăng bảo ta nói cho ngươi, hôm nay nếu ngươi không câu được cá, thì cứ ở bờ sông mà ngủ đi, dù sao trong lều trại cũng không có chỗ cho ngươi!"
Nói xong, Trình Điềm Điềm không thèm nhìn hắn nữa, kiêu căng ngạo mạn rời đi.
"Gia hỏa này, làm ra vẻ ta đây, ta nhất định phải câu cho ngươi một con cóc để ngươi ăn!"
Hạ Phong trong lòng lẩm bẩm mắng một câu, lúc này hắn chợt nhớ tới một người, à không, chính xác mà nói là một con quỷ.
Thế là liền thấy hắn từ trong ba lô hệ thống lấy ra chiếc mặt nạ quỷ, đeo lên, rồi bắt đầu tìm kiếm xung quanh, nhưng không tìm thấy bóng dáng Bao Tinh.
"Xem ra nhiệm vụ cốt truyện chỉ có một mình ta tới, Bao Tinh không thể theo cùng."
Lúc này Hạ Phong tiến lên phía trước hai bước, sau đó đi tới bờ sông, muốn mượn mặt nước để nhìn xem dáng vẻ hiện tại của mình.
Hắn tìm một chỗ đất tương đối chắc chắn, sau đó cúi đầu nhìn xuống mặt nước.
Mặt nước rất nhanh liền phản chiếu bộ dạng của hắn, mặc dù tên đã thay đổi, nhưng bộ dáng vẫn là của hắn, nhìn qua vẫn phong lưu lỗi lạc, cao lớn uy mãnh như vậy, đẹp trai đến mức không thể cứu vãn.
"Dù là dòng sông bị ô nhiễm, cũng không thể che giấu vẻ xuất chúng của ta..."
Hạ Phong đang luyến tiếc, giọng nói của hắn đột nhiên im bặt, bởi vì khi ánh mắt hắn lần thứ hai chú ý tới mặt sông, hình ảnh phản chiếu vốn thuộc về hắn, không ngờ lại biến thành một người khác!
Đó là một người phụ nữ, một người phụ nữ quần áo rách nát, ngâm mình trong nước.
Mặt người phụ nữ như thể bị ngâm trong nước lâu ngày, làn da trên mặt sưng phồng lên một cách bất quy tắc, một đôi mắt tràn ngập tơ máu, ở dưới mặt nước tản ra ánh sáng đỏ tươi, ngẩng mặt, nhìn chằm chằm Hạ Phong đang đứng trên bờ.
"Ngọa tào!"
Hạ Phong bị dọa sợ đến mức vội vàng nhảy lùi về phía sau một bước dài, sau đó không chút do dự muốn xoay người bỏ chạy theo bản năng, kết quả hắn vừa mới xoay người, thậm chí còn chưa kịp chạy, liền cảm thấy cổ chân tê rần. Khi hắn quay đầu nhìn lại, liền thấy một bàn tay trắng bệch, thối rữa đang nắm chặt lấy mắt cá chân hắn.
Lấy quạt Phật ra từ ba lô hệ thống, Hạ Phong xoay người, nhắm thẳng vào bàn tay đang nắm lấy mắt cá chân hắn mà đập tới.
Trên bàn tay nữ quỷ bốc lên làn khói đen nhè nhẹ, trong nước cũng truyền ra tiếng bong bóng nước nổi lên, theo cảm giác của Hạ Phong, nữ quỷ kia không những không muốn buông tay, ngược lại còn muốn trực tiếp lên bờ bóp chết hắn.
"Ta là đến đây làm vai chính, nếu vừa đến đã bị ngươi giết chết, ta chẳng phải là một vai quần chúng sao!"
"Mau buông tay ra!"
Hạ Phong đổ mồ hôi lạnh trên trán, đập mạnh vào bàn tay quỷ kia mấy cái, may mắn là cuối cùng cũng có tác dụng, chỉ thấy bàn tay quỷ kia lại một lần nữa dọc theo bờ sông, rụt trở về.
Không dám do dự thêm nữa, Hạ Phong vội vàng liều mạng chạy về hướng cách xa bờ sông.
"Nguy hiểm quá, thật sự là quá nguy hiểm."
Hạ Phong tuy nói sớm đã nhận thức được nhiệm vụ cốt truyện sẽ rất khó, rất nguy hiểm trước khi tham gia, nhưng hắn không ngờ lại nguy hiểm đến mức này, vừa mới bắt đầu đã muốn kéo hắn xuống nước giết chết.
Còn có nữ quỷ kia hiển nhiên không phải loại mà hắn có thể đối phó chỉ bằng một chiếc quạt Phật, bằng không nếu quạt Phật của hắn thật sự hữu dụng như vậy, thì ngay khi hắn lấy ra, nữ quỷ kia đã phải thu tay bỏ chạy rồi.
Nhưng rõ ràng là không phải.
Hạ Phong thở hổn hển nghỉ ngơi một lát, trong lòng suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì, con sông nhỏ kia rõ ràng ẩn giấu một con nữ quỷ rất lợi hại, mà những người này hiển nhiên là dự định ở đây cắm trại qua đêm.
Cho nên xuất phát từ logic của người bình thường, sau khi phát hiện trong sông có quỷ, chắc chắn đều phải bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận