Tối Cường Khủng Bố Hệ Thống

Chương 51: toan

**Chương 51: Ghen**
**Tác giả: Đạn Chỉ Nhất Tiếu Gian 0**
Tiết học buổi chiều kết thúc, đợi đến giờ tự học buổi tối, Hà Vĩ thấy Hạ Phong suốt cả buổi chiều, đều ở trên chỗ ngồi lật xem sách giáo khoa. Hắn vội vàng nắm bắt cơ hội, ngoài mặt nịnh nọt, nhưng thực chất lại là châm chọc Hạ Phong:
"Phong ca, ta p·h·át hiện ngươi thật là lợi h·ạ·i, nghe nói...?"
"Ngươi xem ta lại không được, biết rõ..."
Hà Vĩ ngoài cười nhưng trong không cười nói xong, liền thành thành thật thật rời khỏi chỗ ngồi của Hạ Phong, một lần nữa trở về cái góc nhỏ thuộc về hắn.
Hà Vĩ vừa rời đi, Vương Uyển Như chân sau liền cũng đã đi tới. Nhìn thấy Hạ Phong đang vùi đầu khổ đọc, Vương Uyển Như gõ gõ bàn Hạ Phong, nhịn không được cười nói:
"Hạ đồng học nghiêm túc học tập, trông vẫn là man s·o·á·i sao."
"Đừng có nói như vậy, nếu không ta sẽ kiêu ngạo mất."
Hạ Phong thấy Vương Uyển Như đến tìm hắn, hắn cũng không thèm nhìn, trực tiếp gập sách giáo khoa lại, sau đó vỗ vỗ đùi nói:
"Đứng nói nhiều mệt, đến ngồi tr·ê·n đùi ta."
"Ngươi sao lại như thế chán gh·é·t."
Vương Uyển Như bị Hạ Phong đùa giỡn một câu, gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu tức khắc trở nên đỏ ửng, giống như một con chim nhỏ bị kinh hãi, vội vàng chạy về chỗ ngồi.
Hạ Phong nhìn bóng dáng nhỏ xinh của Vương Uyển Như, vừa định đứng lên khỏi chỗ ngồi vận động cho đôi chân có chút tê dại, liền nghe bên tai vang lên thanh âm của nữ quỷ Bao Tinh:
"Cái kia tiểu cô nương, trừ bỏ thân hình hơi lùn, các phương diện khác đều không tồi, là một tiểu mỹ nữ."
Bao Tinh đột nhiên lên tiếng, không c·ấ·m khiến Hạ Phong không hề phòng bị giật nảy mình. Hắn th·e·o bản năng tìm kiếm, nhưng là lại không thấy bóng dáng quỷ quái của Bao Tinh.
"Không cần lùi lại, mặt trời còn chưa hoàn toàn lặn xuống, ta là không dám hiện hình, ta hiện tại đang ngồi ở trên bàn học của ngươi."
Nghe được Bao Tinh nói, Hạ Phong lúc này mới từ bỏ ý định tiếp tục tìm k·i·ế·m, sau đó hắn cố ý đưa tay ra, s·ờ s·ờ trước bàn.
"Ngươi không cần s·ờ soạng, ta không có hiện hình, lại không có ngưng tụ thân thể, ngươi là không s·ờ được."
Nói đến nơi này, Bao Tinh phát ra một tiếng cười x·ấ·u xa đặc trưng, còn nói thêm:
"Không nghĩ tới ngươi tuổi còn nhỏ, lại là một kẻ si tình. Trong nhà đã có một đại mỹ nữ lãnh diễm, ở trong trường học còn làm quen một tiểu loli đầy đặn.
Ngươi sao lại tao như thế."
"Ngươi cút đi cho ta, ngươi mới tao. Ta đây gọi là người không phong ** uổng t·h·iếu niên."
Bởi vì các bạn học trong lớp đều không biết sự tồn tại của Bao Tinh, cho nên để tránh bị cho là mắc b·ệ·n·h tâm thần, Hạ Phong cố ý hạ giọng rất thấp.
Bao Tinh không trả lời hắn, không biết có phải lại chạy đến chỗ nào lượn lờ rồi không. Lúc sau không lâu, chuông tan học buổi tối liền vang lên.
Hạ Phong lần thứ hai ngồi xuống, ngay sau đó lại tiếp tục lật xem sách giáo khoa.
Hai tiết học vừa dài vừa chán của buổi tối lặng yên trôi qua, trong quá trình đó, Bao Tinh cũng hiện hình, không ngừng bay loạn trong lớp.
Hạ Phong cũng không phản ứng nó, bởi vì Bao Tinh giống như một kẻ lắm mồm, một khi đã bắt chuyện một câu, liền sẽ lải nhải không dứt, hơn nữa quan trọng nhất là không có tiết tháo.
Giống như trong lớp, nữ sinh nào đến kỳ kinh nguyệt, nam sinh nào t·r·ộ·m ngắm nữ sinh mình thầm mến, thậm chí ngay cả việc Lão Ban đi WC nước tiểu dính vào quần, nó đều không bỏ qua.
"Uy, cái kia tiểu mỹ nữ đang đợi ngươi kìa, hai người các ngươi có phải là đang hẹn hò không?"
Nhìn Hạ Phong đang thu dọn đồ đạc, Bao Tinh lại từ tr·ê·n bục giảng nhẹ nhàng bay xuống, b·iểu t·ình thực t·i·ệ·n nói.
Hạ Phong nghe xong th·e·o bản năng hướng tới chỗ ngồi của Vương Uyển Như nhìn thoáng qua, quả nhiên nhìn thấy Vương Uyển Như đang đợi hắn. Hắn mỉm cười với Vương Uyển Như, trực tiếp lựa chọn bỏ qua Bao Tinh, nhét cặp sách liền nhanh chân bước qua.
Cùng Vương Uyển Như rời khỏi lớp, thẳng đến khi ra khỏi khu dạy học, một cao một thấp, hai người cơ hồ là đồng phục dán đồng phục.
Hạ Phong không ngừng kể những câu chuyện cười có thể l·ừ·a gạt những cô gái nhỏ, làm Vương Uyển Như liên tục cười "Khanh kh·á·c·h".
Về phần Bao Tinh, trước sau vẫn luôn theo sát phía sau hai người, không ngừng ồn ào nói:
"Cầm tay nàng đi!"
"Ngươi mau cầm đi chứ!"
"Có phải là đàn ông không?"
Hạ Phong thật muốn mắng to một câu, bảo Bao Tinh cút ngay đi, thật sự là quá phiền phức.
Nhưng là có Vương Uyển Như ở bên cạnh, hắn cũng không tiện p·h·át cáu, đành phải làm bộ như không nghe thấy, không thèm để ý.
Mà ở phía sau bọn họ, Thẩm Duyệt đang cùng hai nữ sinh có quan hệ tốt, bước chân chậm rãi đi tới.
"Duyệt Duyệt, cậu xem Vương Uyển Như và Hạ Phong vừa nói vừa cười, còn đi sát như vậy, hai người bọn họ không chừng thật sự là đang hẹn hò rồi."
"Mình cảm thấy tám chín phần mười là như vậy. Mình hôm nay buổi sáng còn nhìn thấy Vương Uyển Như t·r·ộ·m bỏ bữa sáng vào bàn học của Hạ Phong."
"Haizz, cậu nói xem Vương Uyển Như nghĩ thế nào, lại đi t·h·í·c·h Hạ Phong - loại học sinh hư hỏng. Chẳng phải là cậy nhà có chút tiền sao? Trừ bỏ dựa vào ba hắn, hắn còn làm được cái gì!"
Hai nữ sinh lải nhải chỉ trích Hạ Phong, nói một ngàn lời, nói một vạn lời, các nàng là đang bất bình thay Thẩm Duyệt. Bởi vì từ khi học kỳ này bắt đầu, sự nhiệt tình của Hạ Phong đối với Thẩm Duyệt liền giảm sút rõ rệt. Những món quà nhỏ trên bàn học không còn xuất hiện, những lời hỏi han quan tâm ân cần cũng không thấy, ngay cả cái kiểu đeo bám không biết x·ấ·u hổ của học kỳ 1, từ lâu cũng không biết biến m·ấ·t ở đâu.
Thẩm Duyệt lạnh mặt không nói lời nào, chỉ là ánh mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm hai người đang ngọt ngào đi về phía cổng trường, ngoài miệng thản nhiên nói:
"Hạ Phong có tốt với ai, liên quan gì đến tớ. Tớ ngược lại còn ước gì hắn đi quấy rầy người khác, tớ bây giờ nhìn thấy hắn một cái liền cảm thấy ghê t·ở·m."
"May là sắp phân ban rồi, cuối cùng cũng có thể không nhìn thấy thì tâm không phiền."
"Bất quá, Vương Uyển Như kia, nghĩ lại cũng chẳng có gì đặc biệt, bằng không cũng sẽ không cặp kè với loại người như Hạ Phong."
Hai nữ sinh nghe xong đều liên tục phụ họa gật đầu, chỉ là trong lòng các nàng đều cảm thấy, câu nói cuối cùng của Thẩm Duyệt mỉa mai Vương Uyển Như, có một cỗ ghen tuông không tên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận