Tối Cường Khủng Bố Hệ Thống

Chương 212: Hạ Phong rất điệu thấp?

Chương 212: Hạ Phong rất khiêm tốn?
Tác giả: Đạn Chỉ Nhất Tiếu Gian 0 Tuy rằng Đổng Khiết nói ở đây có nàng trông coi là được, nhưng Hạ Phong vẫn đợi đến khi Hạ Hoành Viễn tỉnh lại.
Hạ Hoành Viễn nghỉ ngơi này"
"Đúng là như vậy, lần trước Hạ Phong không biết thi thế nào lại được hạng nhất toàn thành phố, chủ nhiệm lớp của bọn nó lần đầu tiên cùng ta hàn huyên hơn mười lăm phút, đối với Hạ Phong khen không dứt miệng.
Trước kia ta hay tìm hắn ăn cơm, hắn nói không có thời gian, sau lần đó thỉnh thoảng sẽ nhắn tin cho ta, hỏi ta có thời gian không, gọi là 'Tử Vong Quảng Trường', ta đều đi xem, nó viết rất hay, hơn nữa trên trang web cũng rất nổi tiếng.
Ngươi xem, tiểu thuyết của Hạ Phong ở bảng điểm, bảng đề cử, thậm chí bảng tiêu thụ đều có."
Đổng Khiết đưa điện thoại di động cho Hạ Hoành Viễn, Hạ Hoành Viễn lướt qua lướt lại, quả nhiên ở mấy bảng xếp hạng tìm được sách của Hạ Phong, tuy rằng đều là vị trí cuối bảng, nhưng trên trang web cho dù không có mấy ngàn vạn quyển sách, thì cũng phải có mấy trăm vạn, Hạ Phong viết có thể xếp đến vị trí thứ mười hai mười ba, đã vô cùng có thể nói rõ vấn đề.
"Ha ha, lợi hại quá, con trai ta thật là quá lợi hại!
Tiểu Khiết, lát nữa ngươi chụp ảnh màn hình gửi cho ta, ta nhất định phải đăng lên nhóm của công ty, cùng với mấy vòng bạn bè của ta, để cho những người đó nhìn xem con trai ta xuất sắc như thế nào.
Những kẻ đó từng xem thường Hạ Phong mà bàn tán, cũng ngu ngốc đến thế nào."
Hạ Hoành Viễn hiện tại vui vẻ đến mức độ, nếu như để ông tiến hành hình dung, thì đó chính là một người ăn mày, dành dụm mấy chục năm mới dành dụm được hai đồng, kết quả mua tờ vé số liền trúng giải thưởng lớn năm trăm vạn.
Cảm giác hiện tại của ông, có thể nói chỉ so với loại tình huống này mãnh liệt hơn.
Từ khi Hạ Phong đi học tới nay, tuy rằng tất cả mọi người không dám nhận mặt ông nói rõ, nhưng ông đã nghe được quá nhiều, quá nhiều, những âm thanh cười nhạo Hạ Phong.
Mà Hạ Phong là con trai của ông, cười nhạo Hạ Phong chẳng khác nào là đang cười nhạo ông, hơn nữa còn làm ông tổn thương hơn.
Dù sao nuôi mà không dạy là lỗi của người làm cha, Hạ Phong ở trong trường học thành tích kém, quan hệ không tốt, cùng với đủ loại việc xấu, ở trong vòng bạn bè, cùng với công ty của ông đều không phải bí mật gì.
Rất nhiều kẻ ghen tị với ông, thường hay nói một câu chính là, Hạ Hoành Viễn nuôi cái thằng con trai kia, hắn chính là kiếm lại nhiều tiền thì tương lai cũng không đủ phá sản.
Con nhà người ta, hở một tí là đạt giải thưởng ưu tú cuộc thi ca hát, học sinh tam hảo, hạng nhất Olympic, top mười của năm khối gì đó, coi như không đạt giải thưởng gì, thì ít nhất ở lớp cũng có thể làm tổ trưởng.
Đến tuổi của ông, đã qua cái thời tự mình ganh đua, phần lớn đều là so sánh con cái với nhau, rốt cuộc đời sau mới là tương lai, mới là mấu chốt để xí nghiệp có tiếp tục cường thịnh, hoặc là từ nhỏ yếu vươn lên.
Nhưng mỗi khi nghe bạn bè nói đến vấn đề con cái, ông đều sẽ lựa chọn làm bộ không nghe thấy, hoặc là giả bộ có việc rời đi, lúc ấy ông cảm thấy mình rời đi, nhất định trong mắt những người đó đặc biệt chật vật, cũng nhất định đặc biệt buồn cười.
Cho nên ông cũng không phải bản năng xem thường con trai mình, mà là ông bị người ta xem thường quá nhiều lần, sớm đã nhận mệnh chấp nhận hiện thực này.
Cũng không nghĩ Hạ Phong sẽ trở nên nổi bật, cũng không mong Hạ Phong ưu tú đến bao nhiêu, dù sao ông - người làm cha này không làm tròn trách nhiệm, chỉ muốn để lại cho Hạ Phong một tương lai giàu có.
Cho nên rất ít người có thể cảm nhận được, lúc này ông vui vẻ thế nào, tự hào ra sao.
Đối với rất nhiều người đều hay ảo tưởng, một ngày nào đó sẽ đột nhiên xuất hiện một người cha ruột siêu giàu có, Hạ Hoành Viễn cơ hồ có thể nói là đột nhiên có một đứa con trai siêu cấp ưu tú.
"Hạ thúc thúc, con cảm thấy chuyện này chính người biết là được, vẫn là đừng nói ra ngoài, bởi vì hắn không cho con nói với người."
"Chuyện tốt tại sao không thể nói ra ngoài? Còn có, hắn không cho ngươi nói cho ta, chuyện hắn viết tiểu thuyết?"
"Ách... Hắn nói sợ người mất đi động lực kiếm tiền."
Đổng Khiết biểu cảm quái dị nói.
"Thằng nhóc thối này chỉ giỏi nói hươu nói vượn."
Nghe được Đổng Khiết trả lời, Hạ Hoành Viễn tức khắc nhịn không được cười.
"Hạ thúc thúc, Hạ Phong hiện tại dù sao vẫn là một học sinh cấp ba, về chuyện sáng tác rất ít người biết, trong giới bạn bè của người khẳng định cũng có rất nhiều phụ huynh có con học cấp ba, nếu để cho bọn họ biết, có thể không dùng được mấy ngày, toàn trường liền đều biết.
Con cảm thấy Hạ Phong có lẽ không thích phô trương, thích khiêm tốn một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận