Tối Cường Khủng Bố Hệ Thống

Chương 170: phát giác

Chương 170: Phát giác.
Tác giả: Đạn Chỉ Nhất Tiếu Gian 0
"Ba ba thân cường thể tráng, thân thể cứng cáp làm sao có thể có chuyện gì, gần đây chỉ là nhiều chuyện quá, cho nên có chút mệt mỏi, chờ ta điều dưỡng vài ngày là không có việc gì."
Bất quá Hạ Hoành Viễn nghe xong lại không hề phản ứng, nhìn qua giống như đang nghe một đứa trẻ ngây thơ, lại mặc sức tưởng tượng về cuộc sống mười năm sau của hắn, rõ ràng cảm thấy việc này rất không đáng tin, càng không để những lời đó vào trong lòng.
"Con mau đừng hồ nháo, thu mua bản quyền cũng không phải là việc đơn giản như con nghĩ, con cảm thấy tốt liền cho là tốt, con cảm thấy mua là có thể mua sao."
"Sao con không biết, bản quyền mua tới..."
Nếu tài chính sung túc, liền mua toàn bộ bản quyền, sau đó chỉ giữ lại quyền cải biên phim ảnh, âm tần manga anime, còn các quyền khác như trò chơi, xuất bản thì nâng giá một lần rồi bán đi.
Dù sao chúng ta không làm trò chơi, còn xuất bản thì hiện tại thị trường không tốt, cũng không mang lại quá nhiều lợi ích."
"Ta thật không ngờ, con đối với phương diện này còn rất để ý."
Trên mặt Hạ Hoành Viễn lộ ra một tia tươi cười trấn an, cảm thấy nếu Hạ Phong hứng thú với phương diện này, hắn có thể bồi dưỡng một chút, nói đến, hắn đã từng từ bỏ ý định để Hạ Phong kế thừa công ty, bởi vì Hạ Phong trước kia đối với bất kỳ chuyện gì đều không để ý, duy chỉ có việc lên mạng chơi game là mê mẩn không thôi.
Nhưng sau khi nghe những lời Hạ Phong vừa nói, lại làm dấy lên trong hắn ý tưởng này.
Bản thân cực cực khổ khổ, có thể nói, trải qua nửa đời người dốc sức làm việc để gây dựng nên xí nghiệp, đương nhiên muốn để lại cho chính con trai mình xử lý nhất.
"Ba ba, con không những để ý, con còn rất hiểu, tuyệt đối là một vụ mua bán ổn định, kiếm lời mà không lỗ. Ba ba có xem 《Mê Vụ》không?"
"Ta chỉ đơn thuần cảm thấy, thu mua là ổn định, kiếm lời mà không lỗ."
Hạ Phong nói xong, lại do dự suy nghĩ một chút, sau đó dứt khoát cố ý làm ra vẻ giận dỗi:
"Không được ba ba, bây giờ ba ba hãy mau liên hệ trang web kia, nghe thử một chút giá cả, sau đó con mới có thể triệu khai hội nghị thương thảo tính khả thi của chuyện này. Như vậy, ngày mai con lại nói cho ba ba kết quả cuối cùng."
Nghe được Hạ Hoành Viễn hứa hẹn, Hạ Phong lúc này mới vỗ mông từ trên mặt đất đứng lên.
Nói đi nói lại, hắn vẫn là đã suy nghĩ sự việc quá đơn giản, sớm biết Hạ Hoành Viễn khó làm như thế, hắn đã không tới đây phí sức lực làm gì, chi bằng trực tiếp xin Hạ Hoành Viễn mấy chục vạn, rồi gom góp, lấy danh nghĩa cá nhân mua lại, đảo lại đỡ phải phiền toái.
Nói xong chuyện chính sự, Hạ Phong chợt nhớ tới chuyện điện thoại di động, bèn hỏi Hạ Hoành Viễn:
"Điện thoại di động của ba ba làm sao thế, tại sao mỗi khi gọi điện thoại cho ba ba, luôn có âm thanh rất ồn ào, giống như có rất nhiều người đang nói chuyện?"
"Rất ồn? Bây giờ con nghe ta nói chuyện có ồn không?"
"Không ồn ào. Cho nên con mới nói điện thoại ba ba bị hỏng rồi, không tin con hiện tại gọi cho ba ba, ba ba tự mình nghe thử xem."
Nói xong, Hạ Phong liền lấy điện thoại di động ra gọi cho Hạ Hoành Viễn, sau đó đưa điện thoại di động cho Hạ Hoành Viễn.
Hạ Hoành Viễn vừa nhận điện thoại đặt bên tai, liền nghe trong điện thoại đột nhiên truyền ra một tiếng gầm gừ của phụ nữ:
"Ta tìm được ngươi rồi! ! !"
"A!"
Hạ Hoành Viễn sợ tới mức trực tiếp làm rơi điện thoại di động của Hạ Phong xuống mặt đất. Hạ Phong hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, nhìn thấy Hạ Hoành Viễn bị dọa đến mặt đầy mồ hôi lạnh, mất hồn mất vía, trong lòng hắn chợt nảy ra một ý niệm:
"Hắn không phải là đụng phải quỷ chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận