Tối Cường Khủng Bố Hệ Thống

Chương 178: thủy từ

**Chương 178: Thủy Từ**
**Tác giả: Đạn Chỉ Nhất Tiếu Gian 0**
Hạ Hoành Viễn nói đến đây, cảm xúc đột nhiên trở nên có chút m·ấ·t kiểm soát, rốt cuộc loại tình huống này đối với hắn mà nói, cơ hồ chẳng khác nào chờ c·hết.
Trên thế giới này, vận mệnh vốn dĩ đã nhiều chông gai, phiêu bạt khắp nơi, trải qua đủ loại thảm thống, người như vậy rất nhiều, nhưng bất luận thế nào, tất cả đều tận khả năng mà tìm cách...
Bên trong đều là một ít thiên sư rất lợi hại, cũng chính là đạo sĩ.
Nhưng kết quả lão Ngô vẫn c·hết, hơn nữa cả nhà đều không có một ai sống sót.
Sau đó ta cùng lão Trương bọn họ mấy người cũng đi tìm một hồi người của thiên sư công hội, tốn rất nhiều tiền, mới có người chịu quản chuyện này.
Nhưng cuối cùng cũng không thể cứu được tính mạng của cả nhà lão Trương.
Ta cũng không biết là người của thiên sư công hội vô năng, hay là cái nguyền rủa kia thật sự lợi hại như thế, trừ bỏ lão đạo sĩ kia thì không người nào có thể phá giải.
Tới phiên lão Đổng, công ty bởi vì hiệu quả và lợi ích không tồi, ta liền cùng hắn nói, ta sẽ bỏ ra 1000 vạn, thế nào cũng phải đem chuyện này giải quyết cho xong.
Nhưng lão Đổng lại sống c·hết không đồng ý, nói số tiền này tiêu đi ra ngoài, chẳng những không giải quyết được việc, ngược lại còn khiến những người khác mất mạng oan uổng.
Cái gì nên đến thì cuối cùng cũng phải đến, đây là số mệnh, bất luận là ai đều không tránh khỏi.
Nhưng ta không quản hắn, ta quá hiểu rõ tính tình của lão Đổng, cho nên ta lại tìm người của thiên sư công hội, bỏ ra một ngàn vạn thuê thiên sư có bản lĩnh, cứu tính mạng cả nhà lão Đổng.
Một ngàn vạn cũng không phải số lượng nhỏ, cho nên thiên sư công hội bên kia cũng hứa hẹn, bởi vì chuyện này đã khiến rất nhiều người c·hết, khẳng định sẽ phái đại thiên sư lợi hại nhất đến, bảo hắn cứ yên tâm là được.
Kết quả vẫn là thất bại.
Hai vị đại thiên sư của thiên sư công hội, được xưng là lợi hại nhất, một người c·hết, một người bị thương, vợ chồng lão Đổng thì bị g·iết.
Ta kỳ thật không để bụng số tiền kia, ta để ý chính là tính mạng của đám lão huynh đệ.
Đại thiên sư còn sống sót kia, cho ta phản hồi là, nguyền rủa đã trở nên phi thường đáng sợ, bên trong đã không chỉ có con mẫu hầu quái lúc ban đầu, còn trộn lẫn rất nhiều mãnh quỷ.
Bởi vì số người c·hết bởi nguyền rủa quá nhiều, giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.
Thiên sư công hội không ai còn dám nhận chuyện này nữa, đều sợ có đi mà không có về."
"Thiên sư công hội xuất động đại thiên sư lợi hại nhất, cũng không thể phá giải được nguyền rủa?"
Hạ Phong nghe đến đây, không kìm được cảm thấy chuyện của Hạ Hoành Viễn càng thêm khó giải quyết.
"Ta không biết bọn họ có thật sự phái người lợi hại nhất hay không, nhưng dù có hay không, thì lão Đổng bọn họ cũng đều đã c·hết."
"Thiên sư công hội không nên yếu kém như vậy mới đúng."
Hạ Phong cảm thấy Hạ Hoành Viễn rất có thể là tìm không đúng người, hoặc là tìm không phải tổng bộ, mà là đại thiên sư của phân bộ thiên sư công hội.
"Ngươi biết thiên sư công hội?" Hạ Hoành Viễn nghe được Hạ Phong nói như thế, có vẻ thực kinh ngạc.
"Ta biết, hơn nữa ta đã thông qua được kỳ khảo hạch cơ sở của thiên sư công hội, ta muốn nói, bất cứ lúc nào cũng có thể hoàn thành khảo hạch, trở thành một thành viên trong đó.
Đối với mấy chuyện quỷ quái linh tinh, ta cũng ít nhiều hiểu biết một ít."
Tới thời điểm mấu chốt này, Hạ Phong tự nhiên không cần thiết phải giấu diếm, hắn cũng đã nghĩ thông suốt, dù sao sớm muộn gì cũng cần phải công khai.
"Thiên sư? Sao ngươi có thể..."
Nghe được Hạ Phong nói thực nhanh có thể trở thành thiên sư, Hạ Hoành Viễn càng thêm không hiểu ra sao, phảng phất giống như đang nằm mơ.
"Ta rất yêu thích phương diện này, cho nên đã nghiên cứu rất nhiều, có một bằng hữu rất thân, hắn nói ta rất có thiên phú, cho nên liền bắt đầu học tập một ít thứ liên quan đến phương diện này.
Thực xin lỗi lão ba, ta vẫn luôn gạt người, không có nói cho người biết."
"Ngươi trước kia không thích đi học..."
"Đúng vậy, ta kỳ thật là bởi vì học tập những thứ này, cho nên mới lơ là việc học."
Hạ Phong hoàn mỹ tìm được một lý do, để che giấu việc trước kia hắn không học vấn, không nghề nghiệp.
Hạ Hoành Viễn bị Hạ Phong làm cho kinh ngạc đến mức nói không ra lời, bởi vì trong ấn tượng của hắn, Hạ Phong trước sau đều là một đứa trẻ không muốn học tập, chỉ thích chơi game, thường xuyên gây chuyện ở trong trường.
Mặc dù gần đây hắn có thay đổi, nhưng Hạ Hoành Viễn cũng hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, lại càng không thể nghĩ tới, Hạ Phong thế nhưng lại có biến hóa lớn như thế.
Hắn thật sự là không hiểu rõ đứa con trai này của mình.
"Lão ba, hiện tại ta đã biết chân tướng sự việc, người ngàn vạn lần đừng từ bỏ, sự thành do người, tổng hội có biện pháp.
Lúc ấy người cho rằng công ty sẽ phá sản, nhưng hiện tại không phải cũng đã vực dậy được sao, hơn nữa còn sống rất tốt, không phải sao."
Lời nói này từ trong miệng Hạ Phong nói ra, đối với Hạ Hoành Viễn mang đến chấn động, không thua kém gì so với việc biết được Hạ Phong có khả năng trở thành thiên sư.
Bởi vì đây là nhi tử đang cổ vũ phụ thân hắn.
"Nhi tử, ngươi thật sự trưởng thành rồi, lão ba thật sự nên nói một câu xin lỗi với ngươi, bao nhiêu năm nay chẳng những rất ít khi ở bên cạnh ngươi, mà còn luôn xem ngươi là đứa trẻ không hiểu chuyện.
Yên tâm, lão ba sẽ không từ bỏ, ta sẽ nghĩ cách."
Nhìn thấy Hạ Hoành Viễn ít nhiều đã tỉnh táo lại một chút, Hạ Phong trên mặt cũng lộ ra tươi cười, khẳng định nói:
"Đúng vậy, 'xe đến trước núi ắt có đường, thuyền cập bến tự nhiên có chỗ đậu', đạo lý lớn thì lão ba khẳng định hiểu rõ hơn nhiều so với đứa học tra như ta, ta sẽ ở bên cạnh người, cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn lần này."
"Không được, ngươi không thể can dự vào, ngươi đã quên trước đó đã đáp ứng ta như thế nào rồi sao? Chuyện này ta tự mình sẽ nghĩ cách xử lý."
Hạ Hoành Viễn nói chắc như đinh đóng cột, hắn làm sao có thể để Hạ Phong can dự vào.
"Ta cũng không có đáp ứng người là sẽ mặc kệ chuyện này.
Nói nữa lão ba, ta nếu đã biết chuyện này, hơn nữa đối với loại sự tình này cũng có năng lực xử lý, nếu đổi lại là người, người có mặc kệ không quan tâm sao?
Cho nên người cũng đừng nói gì nữa, vẫn là câu nói kia, 'ra trận phụ tử binh', hai cha con chúng ta chỉ cần đồng tâm hiệp lực, thì không có khó khăn nào là không vượt qua được."
Hạ Hoành Viễn thấy thái độ của Hạ Phong kiên quyết, sau đó hắn lại khuyên vài câu, nhưng Hạ Phong lại căn bản không nghe theo, cuối cùng hắn cũng chỉ có thể thở dài từ bỏ.
"Ngươi nếu vì chuyện này mà có bất trắc gì, ta thật cũng không còn mặt mũi nào đi gặp mẹ ngươi."
"Yên tâm đi lão ba, ta sẽ không để cho hai người gặp mặt trong tình huống như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận