Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh

Chương 929: Yến Đông Lai hiện? (3)

Chương 929: Yến Đông Lai hiện? (3)Chương 929: Yến Đông Lai hiện? (3)
Không bao lâu, Lục Dương Chân Quân dẫn dắt ba gã Kết Đan hậu kỳ Lương Thiếu Thiên đuổi tới nơi Khổng Tước Thánh nữ cùng linh cầm tách ra.
Một vị Kết Đan hậu kỳ trong đó, chính là đại sư truy tung, hơi phán đoán, đưa ra đáp án.
“Lương chưởng giáo, bản tọa bắt được Khổng Tước yêu nữ đã không khó, ba người các ngươi truy tung Ngũ Sắc Khổng Tước.”
Lục Dương Chân Quần không cần nghĩ ngợi, đưa ra quyết định. Khổng Tước Thánh nữ bị thương, trạng thái suy yếu, tứ giai độn phù đã tiêu hao hết. Vị nhân vật trọng yếu Thú Vương cốc này, Lục Dương Chân Quân muốn đích thân bắt lẫy.
Đêm khuya, gió lớn gào thét cuồng phong, các nơi hình thành nên từng trận bão cát to to nhỏ nhỏ.
So sánh với Phong Nguyên Quốc khu trung tâm, bên ngoài Phi Sa Hoang Địa, hoàn cảnh ác liệt hơn, địa vực rộng lớn không chỉ gấp mười lần, hình thành bình chướng tự nhiên.
Hưu!
Một đạo ngũ sắc quang hoa lưu chuyển trên cánh chim độn quang, tại hoang mạc bụi rậm rạp, phi độn xuyên thẳng qua.
“Nghiệt súc! Thân thể bị thương, nỏ mạnh hết đà, chạy đi đầu?”
Ma diễm mãnh liệt, Hắc Vân độn quang, nam tử tà dị mặc pháp bào chủ pháp của Huyền Văn giáo, ở phía sau không nhanh không chậm truy kích.
Làm đệ nhất Kết Đan Vệ Đạo Minh, Lương Thiếu Thiên truyền thừa ma đạo độn pháp, cũng là đỉnh tiêm, từng ở trên chiến trường tránh được Nguyên Anh Chân Quân tập sát.
Vài tên Kết Đan hậu kỳ, chỉ có độn tốc của hắn, có thể miễn cưỡng đuổi kịp ngũ sắc khổng tước.
Khổng tước ngũ sắc là huyết mạch thiên phẩm, tốc độ càng nhanh hơn. Nhưng trước đây đại chiến nguyên khí đại thương, phi hành thời gian dài, tốc độ khó tránh khỏi có trượt xuống.
Hả? Lương Thiếu Thiên đang truy kích, thần hồn rung động, bỗng nhiên cảm thấy một cô khí tức nguy cơ sởn tóc gáy.
Trên mặt linh hồn vang lên một tiếng kim loại xé rách, khiến cho tâm thần của Lương Thiếu Thiên đang run rẩy.
Ngũ sắc khổng tước đang chạy trốn, hai cánh kéo căng, phát ra một tiếng than sợ hãi.
Hưu xùy...
Cát bay che lấp hư không, lóe lên một đạo tiên ảnh đầu đinh tối tăm mờ mịt, tản mát ra một cỗ khí tức âm lãnh khiến cả Nguyên Anh Chân Quân cũng phải kiêng kị.
Tốc độ của tiễn ảnh trên đầu đinh cũng vượt xa cực hạn của Kết Đan Kỳ.
Bái
Khi Lương Thiếu Thiên và Ngũ Sắc Khổng Tước phát hiện ra sự tồn tại của nó, thật ra chỉ bắt được một vệt tàn ảnh.
Phụt!
Thân thể Khổng Tước năm màu cứng ngắc, trên bụng hiện ra một cái lỗ thủng màu máu. Pháp bảo mũi tên đầu đinh hư thực bất định, hiện lên ánh sáng màu lam máu chảy, đâm thủng thân thể linh cầm huyết mạch thiên phẩm, lạnh lẽo thấu tim.
Tiếng rên rỉ, cắt qua đêm tối trong cát vàng.
Trong mắt Khổng Tước năm màu lộ ra sợ hãi, hỗn loạn, cảm xúc dại ra.
Không chỉ bị một mũi tên xuyên tim mà thần hồn của nó cũng bị thương nặng, cả người đau nhói, ý thức hỗn loạn. Khổng tước năm màu vùng vây giãy chết, không có sức lực vung vẩy cặp cánh, từ trên bầu trời rơi xuống.
“Một đòn giết chết!”
Lương Thiếu Thiên truy kích ở phía sau, sắc mặt đại chẫn, độn quang dừng lại, không khỏi tê cả da đầu.
Cảm giác nguy cơ mãnh liệt ập tới trong lòng.
Ngũ Sắc Khổng Tước thiên phẩm huyết mạch, tu tới tam giai hậu kỳ, có thể so với đại tu Kết Đan đỉnh tiêm.
Cho dù bị thương, nguyên khí đại thương, Lương Thiếu Thiên muốn bắt lại, cũng cần một phen khổ chiến.
Pháp bảo tên đỉnh kia, tuyệt đối là một kích toàn lực của Nguyên Anh Chân Quân, hơn nữa thần hồn công kích ẩn chứa quỷ dị âm độc.
Chỉ một kích, đã lấy được Tam giai hậu kỳ Ngũ Sắc Khổng Tước.
“Xin hỏi, là vị tiên bối nào.”
Lương Thiếu Thiên như lâm đại địch, ánh mắt nhìn về phía Ngũ Sắc Khổng Tước rơi xuống.
Trong cát vàng đêm tối. Một vị nam tử áo xanh, đứng chắp tay, bóng lưng mơ hồ, chiếu vào trong tầm mắt.
Cuồng phong cát vàng xung quanh, không cách nào tiếp cận nam tử áo xanh ba thước,
Lương Thiếu Thiên lập tức cảm ứng được một cô uy áp thần thức cấp Nguyên Anh.
So với Lục Dương Chân Quân, Thiên La lão tổ càng mạnh hơn.
Nam tử áo xanh trong tầm mắt, một khắc trước tựa như gần trong gang tấc, sau một khắc tựa như cách thiên sơn vạn thủy.
Đó là thượng cảnh không cách nào vượt qua.
“Lương Thiếu Thiên, chúng ta lại gặp mặt.”
Tiếng nam tử trong trẻo truyền đến, nam tử áo xanh vung tay áo lên, thu hồi mũi tên đầu đinh.
“Ngài là... Yến tiên bối!”
Lương Thiếu Thiên giật mình, đôi mắt đen hẹp dài thâm thúy lộ ra vẻ kinh sợ, kính sợ, lập tức cúi người hành lề với bóng lưng áo xanh kia. Mặc dù không nhìn thấy hình dáng, bóng lưng của đại tu sĩ Truyền Kỳ đứng lặng trong bụi mù mịt kia, giống như trở thành trung tâm của sa mạc vô tận, khiến người ta ngưỡng mộ núi cao.
Đến mức Lương Thiếu Thiên cũng không để ý, thi thể của ngũ sắc khổng tước bị xoáy cát xoay tròn trên mặt đất nuốt mất, không thấy bóng dáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận